Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1846: Biển thủ




Mặc kệ Tổ An né tránh như thế nào, công kích của đối phương thủy chung đều bao phủ hắn
Bởi vì hai mắt nhìn không thấy, công phu của Tổ An giảm bớt đi nhiều, khắp nơi bị quản chế
Trong lòng hắn hiếu kỳ, chẳng lẽ đối phương không bị ảnh hưởng
Vừa rồi giao thủ, đối phương hành động nhanh nhẹn, hơn nữa mỗi lần đều phán đoán hết sức chính xác
Chờ chút
Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, chẳng lẽ là..
- Mạn Mạn
- A Tổ
Đúng lúc này, hai người trăm miệng một lời kêu ra
- Thật là ngươi
Tổ An vừa mừng vừa sợ
Lúc này hắc ám xung quanh tan biến, ánh nến nhu hòa xuất hiện ở trước mắt, rõ ràng là một gian khuê phòng bố trí cực kỳ lịch sự tao nhã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất quá lúc này Tổ An lại không dò xét bốn phía, mà ánh mắt nhìn chăm chú nữ tử trước mắt
Da như mỡ đông, mặt trứng ngỗng, con ngươi đào hoa vũ mị như biết nói chuyện, lúc này đang nước mắt rưng rưng nhìn hắn, không phải Đại Mạn Mạn thì là ai
- A Tổ
Thấy Tổ An lấy khăn che mặt xuống, Bùi Miên Mạn nhịn không được nữa trực tiếp nhào vào trong ngực hắn, toàn bộ quá trình lực trùng kích rất lớn, khiến người ta lo lắng nút thắt y phục không chịu nổi
Một đôi tiểu tình lữ phân biệt đã lâu ôm thật chặt, như muốn hòa tan đối phương vào người mình
Ngửi mùi thơm quen thuộc, thân thể nở nang kia, Tổ An nhịn không được cười nói:
- Nhẹ chút, sắp không thở nổi rồi này
- Chán ghét..
Bùi Miên Mạn hờn dỗi đấm lồng ngực hắn, sau đó hưng phấn kéo hắn ngồi xuống ghế
- Ta nghe thị nữ bảo hôm nay trên dạ tiệc nghênh đón sứ đoàn khâm sai, có đại nhân họ Tổ rực rỡ hào quang, ta còn đang suy nghĩ có phải ngươi hay không, không nghĩ tới lại thật, ta không có nằm mơ chứ
- Tự nhiên không phải nằm mơ, hiện tại ta sống sờ sờ ở trước mặt ngươi, không tin ngươi sờ nhịp tim đập xem
Tổ An nắm tay nàng đặt ở trên ngực mình, ôn nhu nhìn nàng
- Mạn Mạn, ngươi gầy
- Hừ, ai bảo ngươi lâu như vậy không tới thăm ta
Bùi Miên Mạn trên miệng oán giận, bất quá vẫn lo lắng rót cho hắn một ly trà
- Uống chén trà giải rượu, người đầy mùi rượu, hôi chết
Tổ An tiếp nhận chén trà cười nói:
- Vừa rồi có phải thông qua mùi rượu phát hiện ta hay không
- Đúng thế, ta còn nghĩ là kẻ xấu xa nào to gan như vậy, uống chút rượu thì đến chiếm tiện nghi của bản cô nương, đang muốn giáo huấn một lần, không nghĩ tới là ngươi
Lúc Bùi Miên Mạn nói chuyện kề sát ở trước bàn, tựa hồ vì dùng ít sức, ngực trực tiếp đè trên bàn, cười nhẹ nhàng nhìn hắn
- Vừa rồi mảnh hắc ám kia là chuyện gì xảy ra, Phụ Hảo Hào Tôn sao
Tổ An tò mò hỏi
- Đúng thế, lần trước cùng ngươi đi bí cảnh lấy được, có thể chế tạo một vùng lĩnh vực tăm tối, đối phương cái gì cũng nhìn không thấy, ta lại có thể xem như ban ngày
Bùi Miên Mạn duỗi ra bàn tay trắng nõn, một cái Thanh Đồng Khí nổi ở trong lòng bàn tay xoay chầm chậm, hiển nhiên đã triệt để luyện hóa
- Thứ này xác thực lợi hại, vừa rồi ta thiếu chút nữa ăn hành
Nhìn Phụ Hảo Hào Tôn, Tổ An kìm lòng không được nghĩ đến đoạn thời gian hai người ở trong n Khư
Bùi Miên Mạn hiển nhiên cũng nghĩ như hắn, ánh mắt càng ôn nhu:
- A Tổ, tu vi của ngươi càng ngày càng cao, vừa rồi ta còn chấn kinh, đối phương rõ ràng nhìn không thấy, vì sao mỗi lần đều có thể né tránh công kích của ta
- Thực ra ban ngày ta đã tới tìm ngươi
Tổ An vừa nói vừa vỗ vỗ bắp đùi, Bùi Miên Mạn hiểu ý, khóe mắt mỉm cười ngồi lên, cả người rúc vào trong ngực hắn
Tổ An cũng không khách khí, bàn tay thành thục luồn qua vạc áo, nắn bóp bầu vú căng tròn của nàng, làm Bùi Miên Mạn rên rỉ thành tiếng
- Nguyên lai ban ngày là ngươi, tửu quỷ kia có làm ngươi bị thương không
Bùi Miên Mạn kịp phản ứng, vội vàng kiểm tra tình lang
- Yên tâm, không có việc gì
Tổ An cười cười
- Ngươi biết Tiếu Diêu
Bùi Miên Mạn hừ một tiếng:
- Một tửu quỷ chán ghét mà thôi
- Hắn ngược lại rất tốt với ngươi, một mực ở trong bóng tối bảo hộ
Tổ An giải thích
- Ai muốn hắn bảo hộ, nói cho cùng, hắn chỉ vì áy náy mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thanh âm của Bùi Miên Mạn có chút lạnh
- Áy náy
Tổ An sững sờ, cảm giác từ trong miệng hai người nghe được tin tức không giống nhau lắm
Vành mắt của Bùi Miên Mạn đỏ lên:
- Năm đó nếu mẹ ta không phải bởi vì hắn, thì sẽ không chết
- Là hắn giết nhạc mẫu đại nhân
Tổ An nhướng mày, trong mắt xuất hiện sát cơ, thua thiệt hắn còn tưởng đối phương là người tốt
Bùi Miên Mạn thở dài:
- Mẹ ta không phải hắn trực tiếp hại chết, mà bị hắn gây thương tích, dẫn đến tu vi hủy hết, cuối cùng gặp phải sự tình mới không có sức tự vệ
- Khó trách ngươi sẽ hận hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng Tổ An bừng tỉnh, Tiếu Diêu hiu quạnh như vậy, trong mắt thỉnh thoảng còn toát ra áy náy, chắc hẳn cũng là vì thế
Trước đó Tiếu Diêu nói Bùi Miên Mạn không nguyện ý theo hắn đi, cũng có thể hiểu được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.