Tang Hoằng cũng cau mày:
- Ta nghĩ mãi mà không rõ vì sao đối phương đóng cửa không gặp, chẳng lẽ nàng không muốn chúng ta tra ra hung thủ
Tổ An giật mình, nghĩ đến trước đó ở Dịch quận được Thu Hồng Lệ cảnh cáo, đối phương cũng nói qua Ngọc Yên La tuyệt đối không phải bông hoa trắng vô hại
Hắn suy nghĩ một lát, trầm giọng nói:
- Ta đi bái phỏng nàng thử xem
- Không có tác dụng, vừa rồi ngay cả Tang đại nhân cũng bị sập cửa vào mặt
Bùi Hữu ôm vai hắn nói
- Không sai, trước đây ít năm Ngọc Yên La bởi vì diễm danh lan xa, ở trong kinh thành bao nhiêu vương công quý tộc muốn gặp nàng, căn bản đều không gặp được
Còn có chút công tử trẻ tuổi tự xưng tài hoa, lời thề son sắt đi, cũng bị sập cửa vào mặt
Cao Anh kể lại những sự tình năm đó
Mặc dù Tổ An biết Ngọc Yên La được hoan nghênh, nhưng không nghĩ tới được hoan nghênh như thế, mấu chốt là từ trong miệng người khác thì thấy hình tượng của nàng vô cùng cao lạnh, nhưng sao trước đó ta không cảm giác được:
- Ta cảm thấy nàng hẳn sẽ gặp ta, ta và nàng rất quen
Lời vừa nói ra, xung quanh lập tức an tĩnh lại, đám người Cao Anh Bùi Hữu dùng ánh mắt quỷ dị nhìn hắn, Tang Hoằng mấy lần muốn nói lại thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cuối cùng vẫn là Cao Anh thấm thía nói:
- Tổ huynh, chúng ta biết xưa nay nữ nhân duyên của ngươi rất tốt, bất quá Ngọc Yên La không phải nữ nhân bình thường, không cần thiết lãng phí tinh lực đi một chuyến nữa
Bùi Hữu liên tục phụ họa, ngay cả Tang Hoằng cũng trầm giọng nói:
- Không gặp được Ngọc Yên La, chúng ta chỉ có thể từ Giản gia bắt đầu điều tra
Mặc dù mấy người nói uyển chuyển, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, đều cảm thấy Tổ An chém gió
Ngọc Yên La là ai, thời điểm người ta nỗi danh kinh thành, chỉ sợ tiểu tử ngươi còn đang bú sữa, nàng sẽ quen ngươi
Bất quá chiếu cố đến mặt mũi của hắn, cho nên mọi người không có vạch trần
Tổ An ách một tiếng:
- Ta thử một chút, ngược lại cũng không mất mát gì nha
Mọi người chỉ nghĩ hắn không thể mất mặt mũi, nên không tiện nói gì, nghĩ hắn dây vào vấp phải trắc trở sẽ thấy hối hận, đến thời điểm nể tình giao tình trước đó, mọi người không chế giễu hắn là được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế là mỗi người đi một ngả, đám người Tang Hoằng đi Giản gia hỏi thăm tình báo, Tổ An thì độc thân đi tìm Ngọc Yên La
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngọc gia cũng không khó tìm, toàn bộ Vân Trung quận, trạch viện xa hoa nhất, khí phái nhất không phải Quận Thủ Phủ, không phải Phủ Thành Chủ, thậm chí không phải Vân Trung Quận Công phủ, mà là Ngọc phủ
Theo truyền ngôn, toàn bộ Vân Trung Thành, có một nửa địa bàn là sản nghiệp của Ngọc gia
Mặc dù có chút khoa trương, nhưng cũng nói rõ năng lượng của Ngọc gia ở Vân Trung quận
Đi tới trước một trang viên rộng rãi, Tổ An hơi thất thần, cảm giác như mình đi tới trước một hoàng cung thu nhỏ
Khó trách Hoàng Đế kiêng kỵ Ngọc gia như vậy, cái này thật sự là quá khoa trương
Nhớ ngày đó Sở gia ở Minh Nguyệt Thành kinh doanh muối sắt, cũng được xưng phú khả địch quốc, nhưng so sánh với Ngọc gia, lại kém mấy cấp độ
Đi tới cửa, nhìn thị vệ nói:
- Phiền phức thông báo phu nhân nhà các ngươi, nói bạn cũ ở Sài Lang Cốc tới bái phỏng
Thị vệ kia dò xét hắn vài lần, tùy ý phất tay:
- Đi đi đi, phu nhân chúng ta thân thể không thoải mái, gần đây sớm đã xin miễn gặp khách
Làm gác cổng lâu như vậy, hắn không biết gặp bao nhiêu người nghĩ ra các loại lý do ly kỳ cổ quái để tới gần phu nhân
Tiểu tử này tuổi còn trẻ như thế, phu nhân sẽ là bằng hữu của hắn
Tất cả thị vệ Ngọc gia đều có một loại cảm giác chức trách, cảm thấy mình phải bảo vệ tốt phu nhân, không cho người xấu tiếp cận
Đặc biệt là sau khi Vân Trung Quận Công xảy ra chuyện, loại cảm giác này càng mãnh liệt
Tổ An có chút hoảng hốt, một màn trước mắt này giống như đã từng quen biết, ban đầu ở phân đà Ngọc gia, mình đi tìm Ngọc Yên La, cũng bị người gác cổng làm khó dễ
Bất quá bây giờ tâm thái của hắn hoàn toàn không giống trước kia, hắn không tức giận nói:
- Ta không có nói dối, ta chỗ này còn có tín vật của phu nhân các ngươi, ngươi cầm đi vào thông báo..
Nói một nửa bỗng nhiên hắn cứng đờ, bởi vì hắn nhớ ban đầu ở kinh thành, Ngọc Yên La đã thu hồi ngọc bội
Thấy thần sắc của hắn, thị vệ kia lạnh lùng nói:
- Không cần phí tâm tư, phu nhân nhà chúng ta sẽ không gặp ai, vừa rồi ngay cả Khâm sai đại nhân nàng cũng không gặp, chẳng lẽ ngươi còn lớn hơn khâm sai
Tổ An nhíu mày, đúng lúc này, bên cạnh bỗng nhiên truyền tới thanh âm kinh nghi bất định:
- Thành..
Thành huynh
Một thị vệ áo trắng quần trắng đang trên đường hồi phủ, lúc đi ngang qua nhìn thấy động tĩnh bên này, không khỏi kinh hô
Tổ An quay đầu lại, thấy hình dạng đối phương, chỉ cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng nhất thời nghĩ không ra là ai