Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1861: Về sau có ta




Hắn mới vừa từ chỗ chín người tàn tật đi ra, những người này hắn đều xác định từng cái, tuy không ít người nguyên nhân bị thương kỳ quặc, nhưng hắn không quá để ý, dù sao tuy bọn họ hoặc thương hoặc tàn, nhưng không phải mục tiêu mà Tổ An muốn tìm
- Xem ra người mình muốn tìm ở trong sáu người chết kia
Thời điểm Tổ An đang trầm tư, bên cạnh bỗng nhiên truyền tới thanh âm vũ mị:
- Vị công tử này là lạc đường sao
Cần người địa phương dẫn đường không
Tổ An quay đầu lại, hai mắt không khỏi tỏa sáng, chỉ thấy Bùi Miên Mạn đang đứng ở cách đó không xa cười nhẹ nhàng nhìn mình, cặp mắt đào hoa nhu tình như nước
Toàn thân nàng quấn ở trong áo khoác màu đỏ, cả người như nhánh mai vàng nở rộ trong băng tuyết
- Làm sao ngươi tìm được ta
Tổ An không khỏi vừa mừng vừa sợ, nhìn mũi nhỏ của nàng bị lạnh đến đỏ, vội vươn tay bưng lấy gương mặt rét lạnh, dùng nhiệt ý trên tay sưởi ấm nàng
- Hừ, ai bảo có ít người ăn xong lau sạch không thèm tới, người ta chỉ có thể tự mình đi ra tìm, một nữ nhân làm sao có khả năng tìm không thấy nam nhân của mình, ta không giống như người nào kia
Khí trời quá lạnh, há miệng ra chính là bạch khí, dù như thế vẫn không che nổi vẻ u oán trên mặt Bùi Miên Mạn
Tổ An không khỏi có chút áy náy:
- Thực xin lỗi, gần đây một mực tra vụ án ở Vân Trung Quận Công, bận rộn đến căn bản không dám phân tâm
- Hừ, quả nhiên có câu nói rất hay, một khi nam nhân được thân thể nữ nhân rồi, sẽ quên nàng sạch sành sanh
Bùi Miên Mạn vốn là cố ý nũng nịu, nhưng nói nói tâm tình thật tới, miệng nhỏ có chút tức giận
- Ai nói ta quên ngươi sạch sành sanh
Tổ An giống như làm ảo thuật, từ phía sau lấy ra một chuỗi Băng Đường Hồ Lô đỏ rực
- Vừa rồi ta ở trên đường còn nghĩ mua cho ngươi lễ vật gì đây, thấy Băng Đường Hồ Lô, liền cố ý mua cho ngươi
- Sao ngươi biết ta thích ăn Băng Đường Hồ Lô
Hai mắt Bùi Miên Mạn tỏa sáng, làm sao còn nhớ được sinh khí, cầm lấy Băng Đường Hồ Lô ăn ngay
- Bởi vì lúc trước nghe ngươi đề cập qua, khi còn bé mẹ ngươi mua cho ngươi Băng Đường Hồ Lô, để ngươi cao hứng vài ngày nha
Tổ An cưng chiều sờ sờ đầu nàng, ai có thể nghĩ đến một nữ tử xinh đẹp tuyệt luân, lại có lúc giống tiểu hài tử như vậy
- Không nghĩ tới ngươi còn nhớ rõ
Bùi Miên Mạn mỉm cười, đâu còn có chút u oán
Nếu Triệu Trị ở bên cạnh nhìn thấy, chỉ sợ sẽ giận đến thổ huyết, mấy ngày nay mỗi ngày hắn mua đủ loại sản vật của Vân Trung thành đưa đến Bùi phủ, Bùi Miên Mạn nhìn cũng chưa từng nhìn ném cho nha hoàn ăn
Kết quả hiện tại nam nhân khác tùy tiện ở ven đường bỏ mấy đồng tiền mua mứt quả, cũng có thể làm cho nàng vui cười như vậy
- Ăn ngon không
Tổ An hiếu kỳ đánh giá nàng
- Ăn ngon, chỉ là quá lớn, ngô ngô..
Mới đầu Bùi Miên Mạn chỉ liếm liếm, bất quá loại vị đạo kia để cho nàng không kịp chờ đợi ngậm Băng Đường Hồ Lô vào miệng, dẫn đến quai hàm phình lên
- Cẩn thận nghẹn
Tổ An tỉ mỉ giúp nàng lau khóe miệng
Thật vất vả nuốt vào trong miệng, gương mặt kiều diễm của Bùi Miên Mạn lộ ra thần sắc thỏa mãn:
- Từ khi mẹ ta qua đời, ta chưa từng ăn Băng Đường Hồ Lô nữa, bởi vì mỗi lần nhìn thấy đều khóc, cám ơn ngươi để cho ta tìm về loại cảm giác vui vẻ kia
Tổ An đau lòng nắm chặt tay nàng:
- Hết thảy đều đã qua, về sau có ta
Mặc dù đối phương không có nói cẩn thận, nhưng hoàn toàn có thể tưởng tượng một hài tử từ nhỏ mất mẹ, cuộc sống sẽ khó khăn bực nào
Bùi Miên Mạn ân một tiếng, thân thể nhẹ nhàng rúc vào trong ngực hắn, hai người dạo bước ở trong tuyết, trong nội tâm nàng hi vọng con đường này mãi mãi cũng đi không đến phần cuối
Đáng tiếc bình tĩnh bị một trận tiếng vó ngựa đánh vỡ, một đại hán cưỡi ngựa chạy đến, thấy Tổ An thì vội vàng xuống ngựa hành lễ:
- Tổ đại nhân, đồ vật ngài để cho ta tra đã tra được
Lúc này hắn mới chú ý tới Bùi Miên Mạn bên người đối phương, không khỏi ngẩn ngơ
Trên đời lại có nữ nhân đẹp như vậy
Hơn nữa khí chất vũ mị kia, quả nhiên là một ánh mắt cũng có thể khiến thân thể người ta xốp giòn
Khó trách những ngày này Cao đại nhân, Bùi đại nhân quấn lấy muốn bái hắn làm thầy, Tổ đại nhân quả thật là mẫu mực của nam nhân giới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Làm phiền ngươi, tiếp tục đi kiểm chứng người khác đi
Tổ An tiếp nhận tờ giấy trong tay hắn, vừa cười vừa nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại hán kia chắp tay, lúc gần đi nhịn không được lặng lẽ nhìn Bùi Miên Mạn một cái, kết quả vừa vặn thấy đôi mắt đào hoa của đối phương, không khỏi chột dạ né tránh, đỏ mặt vội vàng rời đi
Từ nhỏ tới giờ, Bùi Miên Mạn sớm quen ánh mắt như vậy, đồng thời đối phương không có ác ý, nàng tự nhiên không để ở trong lòng, quay đầu nhìn về phía Tổ An:
- A Tổ, làm sao thế
Nàng thấy người yêu nhìn tờ giấy kia, dần dần nhíu mày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.