Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1867: Cẩn thận mấy cũng có sơ sót




- Ta vẫn muốn tìm cơ hội trả lại hắn, nhưng hiện tại ta phải chiếu cố Hổ Tử, Cung đại nhân lại trăm công nghìn việc, ta lo lắng quấy rầy đến hắn
An huynh đệ, không bằng ngươi giúp ta bạc mang trả cho Cung đại nhân
Tổ An vội vàng chối từ:
- Đại tẩu ngươi quá khách khí, cái kia là tấm lòng thành của Cung đại nhân, ngươi trả về để hắn tự xử như thế nào
Ngươi an tâm cầm lấy đi
Phụ nhân kia cảm động:
- Các ngươi đều là người tốt, tuy phu quân không có phúc khí, nhưng có huynh đệ như các ngươi, đời này cũng coi như đáng giá
Tổ An và nàng nói chuyện phiếm một lúc, bỗng nhiên lơ đãng nói:
- Đúng rồi, trước đó nghe Trầm huynh nói trước kia chân hắn gãy qua một lần, về sau tuy vết thương khép lại, nhưng trở trời sẽ ẩn ẩn đau, lần này ta cố ý tìm được Đoạn Ngọc Cao, vốn nghĩ có thể hóa giải đau đớn cho hắn, không nghĩ tới không dùng được, vậy để cho tẩu tử đi
Vừa nói vừa lấy ra một bình dược cao
Phụ nhân kia kinh ngạc:
- Trầm Chu từng gãy chân
Sao ta không có ấn tượng
- Có lẽ hắn sợ ngươi lo lắng, không có nói cho người nhà
Tổ An nghĩ thầm quả thế
Phụ nhân kia vẻ mặt nghi hoặc, hiển nhiên cũng đang hồi tưởng lại
Tổ An vốn muốn biết Trầm Chu có để lại di ngôn hay đồ vật gì không, bất quá cảm thấy hỏi như vậy quá đột ngột, nên sửa lời nói:
- Đúng rồi đại tẩu, bởi vì vụ án của Trầm đại ca một mực không có phá, ta muốn tìm xem có đầu mối gì đưa hung thủ ra công lý không, cũng để báo thù thay Trầm đại ca
- Không biết lần sau cùng đại tẩu nhìn thấy Trầm đại ca, hắn có biểu hiện bất thường gì không
Vừa rồi hai người nói chuyện phiếm, đối phương vừa đưa bạc vừa đưa lễ vật, lòng nghi ngờ của phụ nhân kia sớm đã hết, nghe vậy đáp:
- Giống như không có gì dị thường
Tổ An đang thất vọng, bỗng nhiên lại nghe phụ nhân kia nói:
- Có một việc không biết có tính hay không
- Bất luận việc nhỏ gì, nói không chừng cũng ẩn giấu manh mối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An mừng rỡ, vội vàng hỏi thăm
Phụ nhân kia rơi vào hồi ức:
- Ngày đó hắn không nói với ta cái gì, bất quá tựa hồ tâm sự có chút nặng nề, còn ôm Hổ Tử chơi thật lâu, phải biết ngày bình thường hắn rất ít ôm hài tử, chắc hẳn là trước khi chết có dự cảm mới như vậy
Nói đến phần sau nàng lại nhịn không được lau nước mắt
Hai người an ủi một lúc, vừa vặn Hổ Tử vung đoản kiếm hô "trùng phong" đi tới, Tổ An thuận thế giữ nó lại hỏi thăm ngày đó phụ thân đến cùng nói cái gì với nó
- Không nhớ rõ lắm..
Hổ Tử gãi đầu, suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng
- Giống như không nói cái gì nha, chỉ chơi trò chiến tranh với ta
Tổ An lại hỏi một số chi tiết, đáng tiếc không có gì khác lạ
Lúc này Bùi Miên Mạn mở miệng:
- Đại tẩu, chúng ta có thể xem gian phòng của Trầm đại ca không, nói không chừng bên trong sẽ có đầu mối hắn để lại
Vóc người của nàng cực đẹp, lại thêm cặp mắt đào hoa tự mang ý cười, cho người lực tương tác không hiểu, đoạn thời gian này cùng phụ nhân kia nói chuyện phiếm, xưng hô đại tẩu nói rất ngọt, đã sớm để đối phương mát lòng mát dạ
- Đương nhiên có thể
Phụ nhân kia nhịn không được kéo tay nàng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Muội tử thật là quá xinh đẹp..
Bùi Miên Mạn có chút xấu hổ, vội vàng cùng Tổ An đến phòng của Trầm Chu điều tra
Đáng tiếc hai người tìm nửa ngày, lại không phát hiện được gì
- Đúng, trước đó quan phủ cũng tới một lần, rất nhiều đồ vật liên quan tới công tác đều bị lấy đi, nói đây là thông lệ, cần cầm trở về điều tra
Phụ nhân kia nói
Tổ An nghĩ thầm khó trách đồ vật trong phòng ít như thế, hắn dò hỏi:
- Đại tẩu có biết tên quan viên kia không
- Cũng là vị Cung đại nhân kia
Phụ nhân đáp
- Ồ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An nhướng mày, như có điều suy nghĩ
Hai người lại trò chuyện một lát mới đứng dậy cáo từ, trên đường trở về, Bùi Miên Mạn nhịn không được hiếu kỳ hỏi:
- Không đi thăm dò gia quyến hai người khác sao
Vì sao ngươi trực tiếp tới nhà của Trầm Chu
- Không cần thiết đi hai nhà kia
Tổ An giải thích
- Trước đó Trình Ba ta đã phân tích qua, làm giả có thể làm đến như vậy xác suất thực quá nhỏ
Vu Lực cũng thế, bị Nùng Mi đạo nhân hút khô công lực, cái này chính ta có thể làm chứng rõ ràng, hơn nữa tuy thành thây khô, khuôn mặt biến dạng, nhưng thân là người nhà, không có khả năng nhận không ra, cho nên thân phận của hai người không có vấn đề gì
- Còn Trầm Chu, tuy bị hỏa thiêu chết, nhưng bởi vì khuôn mặt bị hủy, không cách nào chứng minh chết là bản thân hắn
Ta thấy xương đùi của xác chết có chút dị thường, hơn nữa vết thương sớm đã khép lại, hiển nhiên lúc còn sống có vết thương cũ
Nên cố ý đến hỏi thê tử của hắn, kết quả nàng nói trước kia Trầm Chu chưa từng gãy chân

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.