Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1870: Ta vẫn còn con nít nha




Tổ An thì đi dạo trong khuê phòng nàng, đây chính là địa phương Đại Mạn Mạn ở từ nhỏ đến lớn
Nhìn vài món đồ chơi, hắn không khỏi mỉm cười, trong đầu hiện ra bộ dáng của một tiểu cô nương phấn điêu ngọc mài
Ban đầu ở n Thương, hắn cũng gặp qua Bùi Miên Mạn phiên bản la lỵ
Đang nghĩ xuất thần, bỗng nhiên hắn biến sắc, thân hình lóe lên
Bình phong nổ tung, một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn bị bóp lấy cổ
Tổ An nhướng mày, không nghĩ đến là tiểu cô nương trốn ở chỗ này, thanh âm hắn lạnh lẽo:
- Ngươi là ai
Tiểu cô nương kia đỏ mặt lên, liều mạng vỗ tay hắn, tỏ ý mình khó thở
Tổ An không có từ trên người nàng cảm giác được nguyên khí ba động, hẳn là một người bình thường, bất quá vẫn không chủ quan, chỉ thoáng nhẹ tay:
- Nói
- Ta..
Ta là Hồng Tảo
Tiểu cô nương kia mang theo tiếng khóc nức nở nói
- Hồng Tảo
Tổ An nhướng mày, cái tên quái gì
Thấy hắn nhíu mày, tiểu cô nương kia nhất thời hoảng, vội vàng giải thích:
- Ta..
Ta là nha hoàn của tiểu thư
Tổ An nao nao, nhớ ra Bùi Miên Mạn đề cập tới có một tiểu nha đầu, hắn hừ lạnh:
- Vậy vì sao lén lén lút lút trốn ở chỗ này
Tiểu cô nương khóc nói:
- Ta..
Ta không có trốn, chỉ ở trong phòng giúp tiểu thư thu thập gian nhà, sau đó chờ..
chờ tiểu thư về, kết quả tiểu thư một mực không trở lại, ta cũng mơ mơ màng màng ngủ mất
Về sau..
Về sau..
Nói đến phần sau thì ấp a ấp úng, nửa ngày không nói ra lời
- Về sau nhìn thấy ta và tiểu thư nhà ngươi trở về, ngươi không dám đi ra
Tổ An đoán được là chuyện gì xảy ra
Hơn phân nửa là nàng nhìn thấy Bùi Miên Mạn cùng một nam tử xa lạ trở về, còn hôn nhau, trong nội tâm sợ hãi, không dám đi ra
Nói đến cũng do mình chủ quan, đắm chìm trong yêu đương với Bùi Miên Mạn, hoàn toàn không nghĩ tới trong khuê phòng còn có người khác
- Ta cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không nghe thấy, đừng giết ta..
Ô ô ô..
Hồng Tảo khóc lên
Tổ An tức đến xạm mặt lại, nha đầu ngu xuẩn này, nói như vậy chẳng phải chỉ cho người khác biết nàng cái gì cũng nghe được, cái gì cũng thấy được
Bây giờ thật có chút phiền phức, nếu đối phương là nam, còn có thể dựa vào Đát Kỷ sửa đổi trí nhớ; nhưng đối phương là tiểu cô nương, thì không có cách nào
Hắn thì không quan trọng, nhưng việc quan hệ tới danh dự của Bùi Miên Mạn, tuy thế giới này thoáng hơn phong kiến ở địa cầu, nhưng cũng có hạn độ
Khuê nữ như Bùi Miên Mạn, nếu lén lút tư thông với ngoại nam, một khi lan truyền ra, sẽ là scandal to lớn
Hơn nữa bây giờ đang cùng Tề Vương thế tử thương thảo quan hệ thông gia, Bùi gia vì không để cho gia tộc hổ thẹn, thậm chí có thể bí mật xử tử nàng
Đang do dự, một thanh âm khẩn trương truyền đến:
- Đều là người một nhà, A Tổ thả nàng đi
Tiếng bước chân vang lên, Bùi Miên Mạn vừa vặn từ dưới lầu chạy tới
- Nhưng vừa rồi nàng trốn ở chỗ này, cái gì cũng thấy
Tổ An lo âu nói
- Ô ô..
Hồng Tảo ủy khuất, ta nói dối dễ dàng bị nhìn thấu như vậy sao
Tuy Tổ An nói như vậy, nhưng vẫn buông tay ra, Hồng Tảo vội vàng trốn đến sau lưng Bùi Miên Mạn, vừa che cổ ho khan, vừa vụng trộm nhìn hắn
Bùi Miên Mạn vịn nàng, đồng thời vỗ lưng an ủi vài câu, lúc này mới nhìn Tổ An nói:
- Hồng Tảo và ta sống nương tựa lẫn nhau, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nàng sẽ không phản bội ta, ta tin nàng
Hai người danh nghĩa là chủ tớ, nhưng tình như tỷ muội
Tổ An cười cười:
- Như vậy vừa vặn, đang khó xử
- Nhìn ngươi làm nàng hoảng sợ chưa kìa
Bùi Miên Mạn hờn dỗi liếc hắn một cái
Thấy tiểu nha đầu kia không dám nhìn mình, Tổ An cũng có chút xấu hổ, từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra một cây trâm đưa cho đối phương:
- Thực xin lỗi, vừa rồi dọa ngươi, cái này tặng cho ngươi, xem như bồi tội
Lúc trước trong động huyệt của Hồng Long, nó cất giữ không ít đồ trang sức, đều sáng lóng lánh, Hồng Long hiển nhiên rất ưa thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Cái này quá quý giá, ta không thể nhận..
Hồng Tảo xua tay, đầu dao động như đánh trống chầu
- Nào có vừa thấy mặt thì tặng cô nương cây trâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bùi Miên Mạn tức giận trừng Tổ An một cái, bất quá vẫn an ủi Hồng Tảo
- Hắn đã tặng ngươi, thì ngươi nhận đi
Nghe tiểu thư cũng nói như vậy, lúc này Hồng Tảo mới run run rẩy rẩy nhận, từ đầu đến cuối không dám nhìn Tổ An
Bất quá khi cầm cây trâm vào tay, nhìn trang sức tinh mỹ hoa lệ, cả người nàng bỗng nhiên sửng sốt, cây trâm xinh đẹp như vậy thật đưa cho ta sao
Ta chỉ là một nha hoàn nha
Quý giá như thế, chẳng lẽ là cho ta..
sính lễ
Cũng không trách nàng nghĩ như vậy, bởi vì nàng là nha đầu thông phòng của tiểu thư, tiểu thư gả cho ai, nàng cũng sẽ theo tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngày bình thường không chỉ phải phục thị tiểu thư, hơn nữa còn cần ở thời điểm tiểu thư có kinh nguyệt thay thế nàng phục thị cô gia, đồng thời giúp đỡ tiểu thư tranh sủng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.