Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1877: Váy hạ chi thần




Thanh âm của Ngọc Yên La vang lên, nhu hòa êm tai, chỉ là thanh âm đã có thể khiến người ta miên man bất định
- Công tử mời đến, có gì cần thì hô một tiếng
Tinh Nô thi lễ, sau đó chậm rãi lui ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An đẩy cửa đi vào, hơi nóng quen thuộc chạm mặt tới
- Có phải hơi nóng hay không
Một tiếng cười khẽ vang lên, Tổ An theo tiếng kêu nhìn lại
Hôm nay đối phương không có nằm ở trên giường, hắn có chút thất vọng
Có điều rất nhanh hai mắt lại tỏa sáng, Ngọc Yên La mặc váy trắng nõn, trên vai hất lên áo choàng, làm cả người càng sáng rực rỡ rung động lòng người
Mái tóc chải thành búi rủ xuống, phía trên cắm một cây trâm phượng xinh đẹp, tua cờ nhẹ lay động, đủ để cho bất kỳ nam nhân nào tâm cũng chập chờn theo
May mắn Tổ An vừa bị Bùi Miên Mạn mài một đêm, bây giờ còn ở vào trạng thái Hiền giả, hơi thất thần ánh mắt liền thanh tịnh nhìn đối phương:
- Gặp qua phu nhân
Ngọc Yên La hơi kinh ngạc, hôm nay nàng còn cố ý trang điểm qua nha
Có điều nàng cũng không quá chú ý, vừa cười vừa nói:
- Tới sớm như vậy, chắc hẳn còn chưa ăn điểm tâm, không bằng cùng một chỗ ăn
Lúc này Tổ An mới thấy trên bàn nhỏ bày mấy đĩa thức nhắm, các loại điểm tâm, còn có hai bộ bát đũa
- Đa tạ phu nhân, ta đúng là có chút đói
Hắn cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống, vất vả một đêm, tiêu hao xác thực rất lớn
Thấy thần thái hắn tự nhiên, cử chỉ rộng rãi, ánh mắt của Ngọc Yên La lộ ra một tia hân thưởng
Nàng cũng tới đối diện chậm rãi ngồi xuống, váy bị kéo căng, lộ ra đường cong kinh tâm động phách
- Công tử không cần giữ lễ tiết
Ngọc Yên La khẽ cười nói
- Đây đều là mỹ thực nổi danh Vân Trung quận, công tử đường xa mà đến, ta cũng đúng lúc tận tình địa chủ
- Há, xác thực trước đó chưa ăn qua
Nhìn mỹ thực trước mắt rực rỡ muôn màu, Tổ An trong lúc nhất thời không biết ra tay như thế nào
Ngọc Yên La thấy thế liền thay hắn giới thiệu:
- Cái này gọi Ngả Mạn Khắc, thấm trà sữa cùng canh thịt ăn thật ngon; cái này tên Tát Mộc Tát, bên ngoài dùng bột mì hạt vừng nướng vàng, bên trong là thịt cừu non tươi nhất; cái này gọi Mễ Tràng..
Cái này gọi là Tây Vực Đoạn Hồn Cắt
- Tây Vực Đoạn Hồn Cắt
Tổ An sững sờ, nhìn bánh ngọt bọc lấy các loại quả hạch và mứt hoa quả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngọc Yên La nhếch miệng:
- Cái này vốn không phải tên như vậy, chỉ bất quá nó bề ngoài tinh mỹ, trọng lượng lại nặng, rất nhiều người dù chỉ cắt một miếng nhỏ, giá tiền cũng sẽ vượt xa mong đợi, cho nên tất cả mọi người gọi Tây Vực Đoạn Hồn Cắt, dần dà lại quên tên gốc
- Còn có loại sự tình này
Thần sắc Tổ An cổ quái, không khỏi nghĩ đến đồ vật tương tự kiếp trước
- Mặc dù danh tự có chút thiếu lễ độ, bất quá ăn rất ngon, hơn nữa tập hợp các loại đặc sản của Vân Trung quận, ngươi thử một chút xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngọc Yên La vừa nói vừa tách ra một miếng đưa qua
- Bên Vân Trung quận này ăn đồ ăn dùng tay tương đối nhiều, ngươi cũng đừng ghét bỏ tay ta bẩn
Nhìn da quang lóng lánh, còn có móng tay sơn đỏ, Tổ An nghĩ thầm trên đời này nam nhân nào sẽ ghét bỏ tay ngươi bẩn
Coi như tay ngươi thật bẩn, chỉ cần ngươi nói, vô số nam nhân đều nguyện ý đứng xếp hàng giúp ngươi liếm sạch sẽ, chí ít Bùi Hữu là khẳng định sẽ làm
- Phu nhân chê cười
Hắn đương nhiên sẽ không đường đột dùng miệng đi đón, tay lấy tới cắn thử, hai mắt không khỏi tỏa sáng
- Xác thực ăn rất ngon
Ngọc Yên La mỉm cười:
- Ăn ngon thì ăn nhiều chút, nơi này còn có rất nhiều món ngon
Tổ An thật sự rất đói, cũng lười bận tâm hình tượng gì, trực tiếp nắm lên các món ăn nhét vào trong miệng, trên mặt lộ ra thần sắc thỏa mãn
- Xác thực có phong vị khác
Tổ An nói
- Sao phu nhân không ăn
Không phải ghét bỏ ta quá thô lỗ chứ
Vừa rồi Ngọc Yên La chỉ động đũa chút liền thôi, hoàn toàn là trái ngược hắn, nghe vậy lắc đầu:
- Tự nhiên không phải, chỉ là gần đây khẩu vị của ta không tốt lắm, xưa nay ăn rất ít
- Khẩu vị của phu nhân không tốt còn chuẩn bị cho ta nhiều đồ như vậy
Tổ An suy nghĩ một chút nói:
- Hôm sau ta trở về làm vài thứ, nói không chừng có thể cải thiện khẩu vị của phu nhân
- Vậy thì đa tạ
Ngọc Yên La hé miệng cười duyên, hiển nhiên không có coi là chuyện đáng kể, có đồ vật gì có thể cải thiện khẩu vị của nàng chứ
- Hôm nay phu nhân muốn ra ngoài
Tổ An nhìn nàng trang điểm lộng lẫy thì hỏi
- Ngược lại cũng không phải
Ngọc Yên La lắc đầu
- Ngủ lâu phải đứng lên hoạt động một chút, trong phòng nhàm chán nên trang điểm, vừa vặn ngươi đến, cũng không tính uổng phí sức lực
Tổ An giật mình, đối phương nói tựa hồ có chút mập mờ, từ vừa rồi nàng cũng có ý trêu chọc mình, chẳng lẽ nàng thật sử dụng sắc đẹp đến biến nam nhân ở xung quanh thành nô lệ dưới váy, sau đó để cho nàng sử dụng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.