- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy kỳ quái, còn cố ý hỏi đồng liêu của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cao Anh lộ ra biểu lộ hoang mang
- Dựa theo những người kia nói, lúc đó quấy nhiễu duy nhất của Trầm Chu chỉ sợ là hơi thiếu tiền, lại đi tìm bọn hắn vay tiền
- Giữa đồng liêu ngẫu nhiên mượn chút tiền cũng không có vấn đề gì nha
Tang Hoằng không hiểu
Cao Anh đáp:
- Chủ yếu là lương tháng và tiền thưởng của bọn họ không thiếu, những người khác ăn chơi đàng điếm có lẽ sẽ thiếu tiền, nhưng Trầm Chu xưa nay tiết kiệm, trên lý luận không nên xuất hiện loại sự tình này
Mấy người trong phòng rơi vào trầm tư, Tổ An hồi tưởng đến "nụ cười", "trẻ tuổi", "thiếu tiền", luôn cảm thấy sắp sờ đến chân tướng gì, nhưng lại thủy chung không nghĩ ra được
Đúng lúc này, cửa bị đẩy ra, Bùi Hữu lầu bầu đi vào
- Nha, bên Bích Ngọc Phường kia có kết quả không
Tổ An trêu ghẹo hỏi
- Đừng nói nữa
Nói đến đây Bùi Hữu phiền muộn, chạy đến bên cạnh lò than sưởi ấm
- Bích Ngọc Phường còn chưa mở cửa
Trước đó nghe nói có thể lấy tiền công đi chơi thanh lâu, hắn cực kỳ kích động, nên không kịp chờ đợi chạy tới Bích Ngọc Phường
Đáng tiếc nơi ăn chơi như thanh lâu, bình thường chỉ mở cửa buổi tối, vất vả một đêm, ban ngày những cô nương kia cũng phải nghỉ ngơi
Là người quanh năm tìm hoa vấn liễu, Bùi Hữu tự nhiên cũng rõ ràng điểm ấy, hắn nghĩ chờ xế chiều thì có thể đi vào
Ai biết chờ chờ, đến giờ Bích Ngọc Phường vẫn thủy chung không mở cửa, sau cùng ở bên ngoài lạnh đến chịu không được, mới chạy tới hỏi thăm, biết được mở cửa còn sớm
Mới đầu hắn giận dữ, nghĩ đối phương thành tâm đùa nghịch hắn, bất quá trải qua đối phương giải thích, hắn mới hiểu được vấn đề ở chỗ nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì nơi này ở tây bắc, cách mấy vạn dặm, hắn dựa theo giờ mở cửa của thanh lâu ở kinh thành chờ, kết quả nơi này hừng đông trễ mấy canh giờ, trời tối cũng muộn mấy canh giờ
Thời gian mọi người sinh hoạt, làm việc và nghỉ ngơi cũng muộn hơn kinh thành mấy canh giờ, Bích Ngọc Phường mở cửa tự nhiên cũng trì hoãn
Kết quả dẫn đến Cao Anh ở trong phòng uống trà nói chuyện phiếm, Tổ An được Ngọc Yên La chiêu đãi mỹ tửu món ngon, một mình hắn ở trong tuyết uống gió tây bắc mấy canh giờ, là gió tây bắc thực sự, chứ không phải câu cửa miệng
Sau khi biết hết thảy, Bùi Hữu sụp đổ, giống như không muốn sống chạy về
Biết được đầu đuôi, Tổ An và Cao Anh nhịn không được cười ha hả, ngay cả Tang Hoằng cũng nhịn không được
Bùi Hữu tức giận, đang muốn nói gì, đột nhiên ánh mắt rơi xuống những di vật trên bàn, không khỏi ồ một tiếng:
- Tốt nha, Tổ huynh, ngươi quả nhiên trốn chúng ta đi Bích Ngọc Phường chơi
Tổ An kỳ quái:
- Ngươi bị lạnh đến ngốc sao, ta đi Bích Ngọc Phường lúc nào
- Ngươi còn ngụy biện, đây là cái gì
Bùi Hữu chỉ vào thẻ ngọc không đáng chú ý trên bàn
- Cái đồ chơi này là quà tặng mà Bích Ngọc Phường đưa cho khách nhân, dùng ngọc thạch luyện thành, tuy không phải trân bảo gì, nhưng tuyệt đối không tiện nghi, bình thường chỉ có khách quý mới có tư cách cầm được
Tổ An và Tang Hoằng liếc nhau, nghĩ đến vừa rồi nói Trầm Chu giống như trẻ lại, đồng thời bắt đầu thiếu tiền, lập tức nói:
- Bích Ngọc Phường
Bùi Hữu sững sờ:
- Các ngươi sao thế
Tổ An và Tang Hoằng căn bản mặc kệ hắn, trực tiếp thảo luận:
- Xem ra tiền của Trầm Chu là tiêu vào Bích Ngọc Phường
- Khó trách hắn thiếu tiền, tuy bổng lộc của thị vệ Công Tước phong phú, cũng không chịu nổi thanh lâu hút tiền
- Ai, trước đó nhìn thấy vợ con hắn, còn tưởng hắn là người lo cho gia đình, không nghĩ tới lại là kẻ đồi bại
..
Bùi Hữu trợn tròn mắt, thẳng đến Cao Anh giải thích, hắn mới hiểu được chuyện gì xảy ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Vậy còn chờ cái gì, đi thôi
Bùi Hữu hưng phấn
Tang Hoằng khụ khụ:
- Sự kiện này làm phiền các ngươi đi thăm dò, thân phận của ta không tiện
Hắn đường đường Khâm sai đại thần, nếu bị người phát hiện đến Vân Trung quận vào thanh lâu chơi, đám Ngự Sử Đài còn không phun chết hắn
- Tiểu Hữu, loại sự tình này đương nhiên giao cho ngươi, ngươi đi Bích Ngọc Phường nằm vùng trước
Cao huynh đi chỗ đồng liêu của Trầm Chu hỏi thăm, hai bút cùng vẽ, tra xem đến cùng là cô nương nào ăn nằm với Trầm Chu
Tổ An vỗ vai hai người nói
- Vậy còn ngươi
Bùi Hữu nghi ngờ hỏi
- Ta tự nhiên là ở chỗ này bày mưu tính kế, chờ tin tức của các ngươi
Tổ An nghiêm trang nói
Bùi Hữu cho hắn một cái ánh mắt khi dễ, bất quá nghĩ đến bây giờ cách thời gian Bích Ngọc Phường mở cửa không lâu, nên không nói gì thêm, dù sao dùng tiền công đi chơi thanh lâu, ai có thể từ chối
Cao Anh làm người ổn trọng, tự nhiên sẽ không có ý kiến gì
Đợi hai người rời đi, Tang Hoằng nhìn Tổ An lo lắng nói:
- Hai ngày này ngươi tra án vẫn luôn không chợp mắt, nghỉ ngơi dưỡng sức đi, nơi này có ta
Tổ An cười nói:
- Vẫn là bá phụ đau lòng ta, vậy ta đi ngủ trước