Lúc này Tổ An lấy ra một thỏi bạc đặt lên bàn:
- Yên tâm, tiền sẽ không thiếu
Nhìn thỏi bạc thật lớn kia, hai mắt Đào Hồng tỏa sáng, lập tức cầm tới bên miệng cắn cắn, lúc này mới để vào ngực, cười híp mắt nói:
- Mấy vị thiếu gia có gì muốn hỏi cứ hỏi, nô gia biết nhất định trả lời
Thấy nàng trước sau chuyển biến nhanh như vậy, Cao Anh âm thầm xem thường, quả nhiên là kỹ nữ vô tình, chỉ nhận tiền
Tổ An cũng không để ý, không sợ ngươi thích tiền, chỉ sợ ngươi ngay cả tiền cũng không thích:
- Ngươi biết Trầm Chu không
Nghe được hai chữ Trầm Chu, nụ cười của Đào Hồng cứng đờ:
- Các ngươi là ai
Cao Anh không kiên nhẫn hừ lạnh:
- Hiện tại là chúng ta hỏi ngươi, không phải ngươi hỏi chúng ta
Tổ An cười nói:
- Cô nương yên tâm, chúng ta là người đứng đắn, là bằng hữu của Trầm Chu
- Tốt a, các ngươi lại là bằng hữu của kẻ không có lương tâm kia
Đào Hồng lạnh lùng nói
- Gia hỏa kia mày rậm mắt to, còn tưởng là người thành thật, kết quả giống như người khác, gạt ta ăn xong lau sạch, cái gì cũng mặc kệ
- Hắn lừa ngươi cái gì
- Hắn nói rất dễ nghe, nói sẽ chuộc thân cho ta, về sau cưới ta làm vợ, kết quả đã hơn nửa năm trôi qua, bóng người cũng không thấy
Ta xem như rõ ràng, nam nhân đều không có một cái tốt
Đào Hồng càng nói càng kích động, đằng sau quả thực là lên án
Tổ An thở dài:
- Hắn đã chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Hắn chết ở đâu
Đào Hồng theo bản năng đáp, bỗng nhiên giật mình
- Cái gì, chết
- Không sai, hắn làm nhiệm vụ hi sinh, bị thiêu chết ở trong kho hàng, xem ra hẳn không phải là cố ý lừa ngươi
Vì từ trong miệng đối phương đạt được tình báo, Tổ An tự nhiên không thể để cho nữ nhân này hận Trầm Chu
- Lại chết rồi, cũng coi như tiện nghi hắn
Đào Hồng cười cười, nhưng ở đây đều là cao thủ, bén nhạy phát hiện thanh âm của nàng run run, hơn nữa trong mắt ẩn ẩn có nước
Mấy người không có quấy rầy nàng, cách một hồi, nàng mới khôi phục tâm tình:
- Thầy bói nói ta có mệnh khắc chồng, trước kia còn không tin, hiện tại xem ra đời này ở lại thanh lâu tốt nhất, đừng suy nghĩ những sự tình viễn vong kia
Tổ An thở dài:
- Cô nương nén bi thương
- Ta bi thương cái gì chứ, hắn cũng không phải nam nhân của ta
Thanh âm của Đào Hồng thoáng cái cao lên, phảng phất như đang nhớ lại, miệng lẩm bẩm
- Gia hỏa kia cũng là kẻ ngu, Bích Ngọc Phường là địa phương nào, tới nơi này đều là tầm hoan tác nhạc, kết quả lần thứ nhất hắn gặp ta, lại cùng ta trò chuyện một đêm
- Hắn cực kì chất phác, mới đầu nhìn thấy ta cũng không biết nói cái gì, còn là ta chủ động tìm đề tài
- Kết quả hắn hỏi tại sao ta làm nghề này, còn khuyên ta hoàn lương..
ở thanh lâu khuyên kỹ nữ hoàn lương, là sự tình đần độn nhất trên đời
Trong giọng nói của Đào Hồng tựa hồ là mỉa mai, nhưng lại có mấy phần ôn nhu
- Loại sự tình này ở trong thanh lâu cũng gặp nhiều, ma ma đã sớm dạy phương pháp ứng đối
Ta biên ra một thân thế rất thê thảm, nói trong nhà mẫu thân bệnh nặng, còn có đệ đệ tuổi nhỏ, mới bất đắc dĩ làm cái nghề này
- Thân thế trăm ngàn chỗ hở như vậy, ngu ngốc kia lại tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhớ lại một màn kia, hiện tại Đào Hồng còn cảm thấy buồn cười
- Còn cho ta tất cả bạc trên người
- Không cần tiếp khách, lại có bạc cầm, ta tự nhiên sẽ không cự tuyệt
Từ đó về sau, hắn thỉnh thoảng tới tìm ta, cho ta bạc, về sau còn tìm dược phương cho ta, nói có thể trị liệu bệnh cho mẫu thân
- Thậm chí về sau còn đần độn hỏi thăm nhà ta ở nơi nào, hắn giúp ta chiếu cố mẫu thân đệ đệ, ta đương nhiên không có khả năng nói cho hắn biết, hắn cũng không sinh nghi, ngược lại rất lo lắng
- Thật là một ngu ngốc..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói đến phần sau, giọng nói của nàng dần dần thấp xuống
Đám người Tổ An liếc nhau, đều không có quấy rầy nàng, tuy nàng mỉa mai Trầm Chu, nhưng tất cả mọi người nghe được ý vị khác, ngay cả Cao Anh nhìn nàng, ánh mắt cũng không xem thường như trước
Đào Hồng cúi đầu trầm mặc thật lâu, sau cùng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực hữu thần:
- Có phải hắn bị người hại chết không
Tổ An do dự một chút, cuối cùng gật đầu
- Là các ngươi hại chết hắn
Thanh âm của Đào Hồng run run, trong lòng rất sợ hãi
Tổ An lắc đầu:
- Chúng ta là đến điều tra nguyên nhân cái chết của hắn
Nói xong lấy ra lệnh bài của triều đình đưa cho nàng
- Ta lại không biết phân biệt ra thật giả..
Tuy Đào Hồng nói như vậy, nhưng vẫn cẩn thận xem xét
Tổ An mặc nàng xem xét, lúc này mới hỏi:
- Chúng ta phát giác Trầm Chu chết rất kỳ quặc, muốn điều tra xem có manh mối gì không, lần cuối cùng ngươi gặp hắn là thời điểm nào, hắn có cùng ngươi nói cái gì cổ quái, hay cho ngươi đồ vật gì không