- Tề Vương thế tử một mực thâm cư không ra, trừ thỉnh thoảng đi Bùi gia, thì chỉ đến các cửa hàng mua lễ vật cho Bùi tiểu thư
- Không có người tới bái phỏng hắn
- Không có
- Hắn bao lâu đi Bùi gia một lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Cơ hồ mỗi ngày đều đi
Thấy Tổ An không hỏi gì nữa, Tiếu Kiến Nhân chắp tay, đi thăm dò bối cảnh mấy người kia
Lúc này Bùi Hữu chắt lưỡi nói:
- Không nghĩ đến Tề Vương thế tử này lại còn là tình chủng, mỗi ngày đều chạy tới xum xoe vị đường tỷ kia của ta
- Không đúng
Tổ An lại đứng dậy
- Tuy Triệu Trị kia mắt mọc ở trên đỉnh đầu, có đủ loại khuyết điểm, nhưng tuyệt đối không phải người vì sắc đẹp mà quên chính sự
- Hơn nữa Đại Mạn Mạn..
Khụ khụ, coi như hắn thật sắc mê tâm khiếu, Tề Vương cũng không có khả năng cho phép, Bùi gia có vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Có vấn đề gì
Bùi Hữu giật mình, tuy Bùi Thiệu và bọn hắn không phải nhất mạch, nhưng cùng là Bùi gia, vẫn lo lắng đối phương phạm phải tội lớn ngập trời gì
- Bây giờ nói không chắc, phải đi điều tra mới biết được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An đã ngồi không yên
Bùi Hữu nói:
- Không bằng ta đi với ngươi, đều là người Bùi gia, bọn họ sẽ bán ta mấy phần mặt mũi
- Không cần, ta hành động một mình càng thuận tiện
Nói đùa cái gì, có nội ứng như Đại Mạn Mạn, còn cần người khác làm gì
- Cũng tốt, một đường cẩn thận
Tang Hoằng nhắc nhở
Tổ An gật đầu, nhanh chóng biến mất ở trong màn đêm
Tang Hoằng nhìn Bùi Hữu nói:
- Phái thêm nhân thủ xem chừng Tả Tô, quyết không thể để hắn truyền tin tức ra ngoại giới
- Bao ở trên người ta, ta tự mình trông coi hắn, cam đoan một con ruồi cũng không tiếp cận được
Bùi Hữu lĩnh mệnh rời đi
Hắn đến bên ngoài phòng giam tĩnh toạ, đồng thời buông ra khí thế giám thị lấy xung quanh
Lúc đêm khuya vắng người, bỗng nhiên Bùi Hữu mở mắt, trong đôi mắt lóe ra một tia quang mang yêu dị
Lại nói Tổ An mượn cảnh ban đêm, một đường đi tới phụ cận Bùi phủ
Con đường này ở đều là quan to quyền quý, khắp nơi có binh sĩ tuần tra, trị an khẳng định tốt hơn địa phương khác nhiều
Tổ An không dám khinh thường, một đường mấy lần tránh thoát binh sĩ tuần tra, rốt cục đi tới bên ngoài tường rào của Bùi phủ
Chọn địa điểm ẩn núp lặng lẽ bay vọt vào, nơi này tới qua mấy lần, xe nhẹ đường quen tránh đi hộ vệ của Bùi phủ
Đi tới tiểu viện của Bùi Miên Mạn, đang muốn đi vào, chợt thấy một bóng người từ bên trong vượt ra
Hắn sầm mặt lại, lại có kẻ xấu thăm dò nơi này
Mũi chân điểm một cái, cả người trong nháy mắt đánh tới đối phương
Người kia hiển nhiên cũng phát giác được dị dạng, thân hình giống như linh xà vặn vẹo né tránh, đồng thời chân dài đá đến bụng dưới, tính dẻo dai quả thực nghịch thiên
Tổ An vội vàng đón đỡ, hai người trong nháy mắt giao thủ mấy chiêu
- A
Song phương đều có loại cảm giác quen thuộc, nhìn ngực đối phương run rẩy, Tổ An vội vàng dừng tay
- Đại Mạn Mạn
- A Tổ
Hắc y nhân kia cũng kéo khăn che mặt xuống, ngạc nhiên nhìn hắn, dưới ánh trăng, một khuôn mặt long lanh rung động lòng người, không phải Bùi Miên Mạn thì là ai
- Sao ngươi lại ăn mặc như thế này
Tổ An cũng gỡ khăn che mặt xuống, hiếu kỳ đánh giá đối phương
Nàng ở trong nhà mình còn mặc y phục dạ hành, không thể không nói y phục dạ hành này vẫn sát, phác hoạ hết vóc dáng ma quỷ của nàng
Hắn không khỏi có chút buồn cười, đối với người quen thuộc Đại Mạn Mạn mà nói, chỉ nhìn vóc người đã có thể nhận ra nàng, cho nên có che mặt hay không không có ý nghĩa gì
Bùi Miên Mạn đỏ mặt, há mồm đang muốn trả lời, bỗng nhiên cách đó không xa truyền đến thanh âm của thị vệ:
- Bên kia hình như có động tĩnh, đi qua nhìn một chút
- Nhanh theo ta đi vào
Bùi Miên Mạn kéo tay Tổ An, vội vàng chạy về trong tiểu lâu
- Tiểu thư, sao ngươi lại trở về..
Nha hoàn Hồng Tảo nhìn thấy Bùi Miên Mạn thì hoảng hốt, bất quá đợi thấy rõ Tổ An, thì nhất thời cứng đờ
Xong, hôm nay lại phải canh chừng cả đêm
Lúc này Tổ An cũng có chút ngoài ý muốn, bởi vì bây giờ Hồng Tảo không phải mặc y phục nha hoàn, mà mặc y phục của Bùi Miên Mạn, thậm chí ngay cả búi tóc cũng chải tương tự
Hai chủ tớ này đang làm gì
Nhân vật trao đổi
Bùi Miên Mạn vội vàng đóng cửa lại, nhanh chóng cởi y phục ra
Thần sắc Tổ An cứng đờ:
- Ách, không cần thiết vội vã như vậy, Hồng Tảo còn ở nơi này
Bùi Miên Mạn lườm hắn một cái, cũng không có trả lời
Nhìn dưới y phục dạ hành mặc y phục ngày thường, Tổ An lập tức ý thức được mình nghĩ sai
- Tiểu thư, vừa rồi tựa hồ bên này có chút động tĩnh, ngài không có việc gì chứ
Bên ngoài truyền đến thanh âm của thị vệ
- Ta không sao
Bùi Miên Mạn hơi mở cửa sổ ra nói
- Không phải ta đã nói, không có việc gì thì không được tới gần chỗ ở của ta sao