Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1917: Có độc




Đường Điềm Nhi hừ một tiếng:
- Mấy ngày nay tuyết lớn, khắp nơi còn có tuyết đọng, làm sao dễ cháy như vậy, hơn nữa hỏa thế nhanh như vậy, hiển nhiên là có người cố ý phóng hỏa
Trong lòng Tổ An giật mình, mình ở bên này nói chuyện phiếm, xém chút quên Thu Hồng Lệ còn ở bên ngoài chờ hắn
Hiển nhiên là nàng nhìn thấy động tĩnh bên trong, biết mình đang bị điều tra, nên phóng hỏa hấp dẫn mọi người chú ý
Nghĩ tới đây, hắn không ngồi yên được nữa, vội vàng đứng dậy nói:
- Đa tạ Đường cô nương hôm nay viện thủ, ngày khác sẽ hậu báo..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn chưa nói xong đã bị đối phương đánh gãy, Đường Điềm Nhi nghiêng người dựa vào trên giường êm, cười như không cười nhìn hắn:
- Không biết ngươi chuẩn bị hậu báo như thế nào
Tổ An:
- ..
Cả ngày đánh nhạn, hôm nay lại bị một tiểu cô nương đùa giỡn
Hắn phản ứng cũng nhanh, lập tức cười đáp:
- n cứu mạng tự nhiên phải lấy thân báo đáp
Đường Điềm Nhi xì một cái:
- Phi, ai mà thèm
Nàng quanh năm ở Tiêu Dao Lầu làm việc, đương nhiên sẽ không bởi vì vài lời trêu chọc mà thẹn thùng hoặc tức giận
- Bên ngoài phóng hỏa là đồng bạn của ngươi
Đường Điềm Nhi chỉ phương hướng lửa cháy
Tổ An gật đầu, cái này không có gì phải ẩn giấu
- Ngươi vội vã muốn đi như vậy, xem ra đồng bạn kia là nữ nhân
Ánh mắt của Đường Điềm Nhi híp lại, nụ cười có chút nguy hiểm
Tổ An liếc nhìn nàng:
- Cô nương tìm kiếm ngọn nguồn như thế, chẳng lẽ ăn dấm
- Phi, ta ăn dấm cái gì
Đường Điềm Nhi phất phất tay
- Đi mau đi mau, bất quá lần này đốt nhiều đồ như vậy, lần sau bảo bằng hữu của ngươi bồi thường ta
Tổ An mở cửa sổ, lúc gần đi quay đầu cười nói:
- Đến thời điểm lại giúp ngươi trị thương mấy lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói xong mũi chân điểm một cái, thân hình đã biến mất ở trong đêm tối
Đường Điềm Nhi lại bị hai chữ "trị thương" làm đến trái tim cuồng loạn, hồi tưởng lại hình ảnh lúc trước, nàng thật có chút muốn ngừng mà không được
Cũng bởi vì lần trước trị thương, quan hệ của hai người thân mật hơn rất nhiều, nếu không như vậy, nàng sao có thể cho đối phương trốn ở trong thùng tắm của mình
Đừng nói trốn, chỉ nói hắn chạy đến gian phòng thấy thân thể mình, đổi thành bất kỳ nam tử nào khác, sớm đã bị ngũ mã phanh thây
- Ai, cảm giác có chút lỗ lớn
Đường Điềm Nhi bụm mặt, càng nghĩ càng cảm thấy khó xử, trực tiếp kéo chăn trùm đầu, ở trên giường lăn qua lăn lại
..
Lại nói bên khác, Thu Hồng Lệ một mực ở bên ngoài tường rào lo lắng chờ
Mới đầu còn tốt, nhưng qua một lúc, bên trong truyền đến âm thanh vang động, hơn nữa còn có một đạo hỏa diễm phóng lên trời
Trước đó trong hoàng cung, thời điểm nàng được Tổ An cứu giúp, gặp qua đối phương thi triển Hỏa Diễm Đao, cho nên cực kỳ quen thuộc ngọn lửa kia
Bạo phát động tĩnh lớn như vậy, hiển nhiên là gặp phải phiền toái
Nàng vô ý thức muốn đi vào tiếp ứng, bất quá cảm giác được trong nháy mắt đó truyền đến từng trận nguyên khí khủng bố, chí ít đều là Cửu phẩm giao phong, thậm chí còn có khí tức Tông Sư
Có thể lên làm Thánh Nữ Ma giáo, nàng tự nhiên không phải người ngu, rất nhanh phân tích ra, mình đi qua cũng không giúp được gì, ngược lại sẽ thêm phiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó nàng linh cơ khẽ động, chạy đến kho hàng của Trấn Viễn thương hội phóng hỏa
Có thể được cất ở trong nhà kho của tổng đà thương hội, giá trị của những vật kia làm sao nhỏ được
Vốn loại địa phương này khẳng định là có trọng binh trấn giữ, nhưng vừa rồi bởi vì Tổ An nháo trò, rất nhiều thị vệ trong phủ tiến đến vây bắt hắn
Phòng vệ bên nhà kho tự nhiên trống rỗng, lại thêm tu vi của Thu Hồng Lệ, đối phó những người kia quá dễ dàng
Phiền phức duy nhất là gần đây rơi tuyết lớn, lại thêm nhà kho có biện pháp phòng lửa, cho nên nàng bỏ rất nhiều sức mới đốt cháy d
Nghĩ đến mình chậm trễ nhiều thời gian như vậy, nàng lo lắng Tổ An xảy ra chuyện, sau đó không dám rời đi, chạy đến mấy kho hàng khác phóng hỏa, muốn làm lớn sự tình hấp dẫn đối phương chú ý
Quả nhiên, rất nhanh thì có các loại thị vệ, cao thủ hộ viện nghe tin chạy đến
Thu Hồng Lệ ứng phó những người này, lại không dám tùy tiện rời đi, lo lắng không thể phân tán áp lực cho Tổ An
Kết quả kéo tới đằng sau, rất nhanh truyền đến tiếng gầm lên giận dữ:
- Tặc tử ngươi dám
Một khối gạch vàng to lớn từ trên trời nhanh chóng xoay tròn đập tới
Nàng chỉ cảm thấy toàn thân bị khí thế của đối phương khóa chặt, ngay cả tránh cũng không biết tránh chỗ nào
Cắn chặt môi, triệu hồi ra đèn lồng lơ lửng ở trên đỉnh đầu, hình thành một màn sáng nhấp nhô
Gạch vàng xoay tròn đến đụng phải màn sáng, lại như bị đông cứng ở trên không trung
Không ngừng ông ông tác hưởng, nhưng thủy chung không cách nào đột phá màn sáng phòng ngự
Cách đó không xa, hắc y nhân hoàng văn biến sắc:
- Trường Tín Cung Đăng
Hắn khẽ vẫy tay, gạch vàng trở lại trong tú bào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.