Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1928: Tới đúng lúc




Vân Gian Nguyệt biết hắn bại hoại, cũng lười tranh luận cái này, trực tiếp nhìn về nơi xa:
- Vừa rồi ta tựa hồ cảm giác được khí tức của Yến Tuyết Ngân, nàng đâu
- Yến quan chủ đi rồi
Tổ An đáp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Gian Nguyệt có chút bất mãn
- Chẳng lẽ biết ta tới, cho nên chạy nhanh như vậy
Thu Hồng Lệ nói:
- Vừa rồi A Tổ lấy ra thánh chỉ, dọa nàng sợ chạy
Vân Gian Nguyệt hừ một tiếng:
- Chỉ là một đạo thánh chỉ có thể dọa sợ bà nương kia
Thời gian hắn ngâm xướng đã đủ chết mấy chục lần
Tổ An ngượng ngùng cười cười, nàng nói không sai, lấy thân thủ của Đại Tông Sư, muốn xuất thủ mà nói, hắn xác thực không kịp đọc thánh chỉ
Thu Hồng Lệ lại giải thích thay hắn:
- Đó là bởi vì A Tổ thông minh cơ trí, sớm để Yến quan chủ hứa hẹn không ra tay..
Sau đó đại khái miêu tả sự tình vừa rồi
Vân Gian Nguyệt xem thường:
- Binh giả quỷ đạo dã, loại điều kiện rõ ràng không hợp lý này cũng tuân theo, chỉ có đầu gỗ như nàng mới làm được
Thần sắc của Thu Hồng Lệ cổ quái:
- May mắn A Tổ dọa Yến quan chủ sợ chạy, bằng không sư phụ có thương tích trong người, chỉ sợ đánh không lại người ta
Vân Gian Nguyệt:
- ..
- Nha đầu chết tiệt kia, ngươi lại nói giúp người ngoài
Thu Hồng Lệ co lại:
- Ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi
Vân Gian Nguyệt một tay tóm lấy cổ áo nàng, như xách gà con bay đi:
- Theo ta trở về, cố gắng tu luyện, miễn cho sang năm bị đồ đệ của nữ nhân kia đánh
Tổ An:
-


Hắn vội vàng hô:
- Vân tỷ tỷ, mang người đi như vậy sao
Ta thì sao
Vân Gian Nguyệt xì một cái:
- Ai là tỷ tỷ của ngươi, hôm nay nể tình Hồng Lệ tha cho ngươi một lần, lần sau lại thông đồng nàng, ta đánh gãy cái chân thứ ba của ngươi
Trong không khí còn lưu lại thanh âm của nàng, người đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi
Tổ An:
- ..
Nữ nhân này thật là mặc áo xong liền không nhận người, trong hoàng cung rõ ràng không phải thái độ này
Đường Điềm Nhi trợn mắt hốc mồm, không nghĩ tới hắn và giáo chủ Ma giáo quan hệ tốt như vậy, có thể cùng nàng nói chuyện như thế
Vân Gian Nguyệt là ai, trong giang hồ có danh ma đầu giết người không chớp mắt, lúc nào nàng uy hiếp người, thật thấy ngứa mắt sẽ trực tiếp diệt
Lại còn nói đánh gãy cái chân thứ ba của Tổ An..
Sao cảm giác càng giống như bạn bè nói đùa vậy
Lúc này thân hình của Tổ An lắc lắc, tuy thân thể hắn cường hãn, nhưng vừa rồi bị thương nặng như vậy, hiện tại cũng có chút suy yếu, đợi Vân Gian Nguyệt rời đi, cuối cùng vẫn có chút chống đỡ không nổi
- Công tử ngươi làm sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đường Điềm Nhi chạy tới vịn hắn
- Không có việc gì, an dưỡng một chút sẽ tốt
Tổ An gật đầu, đồng thời lại nhìn ra sau lưng nàng, phát hiện đã không thấy Trang Hòa Thông
Lúc này Đường Điềm Nhi cũng như có cảm giác, yếu ớt cầu khẩn nói:
- Công tử, có thể nể tình ta, tha thúc thúc của ta một lần không
Tổ An không thể không bội phục nữ nhân này trời sinh mị thái, rõ ràng sớm đã bí mật giấu Trang Hòa Thông đi, mình muốn tìm cũng tìm không thấy
Hơn nữa hiện tại hắn ở trong Trấn Viễn thương hội, thật muốn nổi lên xung đột, ăn thiệt thòi là ai không cần nói cũng biết
Mà Đường Điềm Nhi ở dưới loại tình huống này, còn mềm giọng như vậy, cho hắn đủ mặt mũi, quả nhiên là nắm tâm lý nam nhân đến sít sao
Tổ An cười cười:
- Đường tiểu thư khách khí, vừa rồi ngươi còn cứu ta một lần, ta làm sao có thể không nể mặt
Đúng lúc này, nơi xa truyền đến tiếng bước chân lít nha lít nhít, nguyên lai là Hứa Vũ và Cao Anh mang theo quận binh chạy đến
Đường Điềm Nhi nhanh chóng nói:
- Công tử, thân phận của ta không tiện xuất hiện, đi trước một bước
Sau đó nhanh chóng trở về, chạy mấy bước lại dừng lại, tiếng như muỗi kêu:
- Vừa rồi trong phòng..
loại tình huống đó, đổi thành bất luận kẻ nào khác, ta cũng sẽ không cứu
Nói xong khuôn mặt ửng đỏ, nhanh chóng chạy về
Tổ An nhịn không được cười lên, nữ nhân này thật rất am hiểu sử dụng ưu thế của mình, khiến người ta không phân rõ nàng nói thật hay nói dối, thế nhưng hết lần này tới lần khác không làm người sinh ác cảm
Lúc này đám người Hứa Vũ đã mang theo binh mã đuổi tới:
- Xảy ra chuyện gì, vừa rồi nơi này ánh lửa ngút trời, lại tựa hồ có cao thủ chiến đấu
Nói xong nhìn hiện trường như bị phong bạo phá hủy, không khỏi biến sắc, sau cùng ánh mắt rơi xuống trên người Tổ An
Tổ An kéo mặt nạ xuống:
- Hứa đại nhân, Cao huynh, là ta
- Tổ đại nhân
- Tổ huynh
Hứa Vũ và Cao Anh vội vàng đỡ lấy hắn
- Tổ huynh, sao thành như vậy
Tổ An há mồm, sau đó ngẹo đầu, té xỉu ở trong ngực Cao Anh
Hắn tự nhiên không phải thật ngất, mà là hắn không muốn bị quan trường Vân Trung quận biết thương thế chính thức của hắn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.