Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1940: Phá




Có điều hắn không có tiếp tục lãng phí sức lực lung tung, mà xếp bằng ở trên mặt biển, bắt đầu suy tư các loại kỹ năng và đồ vật của mình, xem có tồn tại gì có thể thoát ly không gian không
Có Lam Phù, hắn nổi trên mặt biển sẽ không chìm xuống, theo sóng biển chập trùng, suy nghĩ của hắn cũng nhanh chóng vận chuyển
Bỗng nhiên hai mắt hắn tỏa sáng, hắn nhớ tới ban đầu ở Minh Nguyệt Thành, Vi Hoàn tới bắt Mễ lão đầu, hai người thi triển một loại bộ pháp kỳ quái tên..
Bộ Bộ Sinh Liên
Lúc đó giống như nói có thể đột phá không gian phong ấn
Về sau Vi Hoàn bỏ mình, Mễ lão đầu đoạt xá không thành, Bộ Bộ Sinh Liên tự nhiên cũng rơi xuống trong tay hắn
Mới đầu tu vi không đủ, không cách nào thi triển ra
Về sau tu vi đầy đủ, nhưng kỹ năng lại nhiều, trên cơ bản không cần cái này
Bây giờ ở thế giới trong tranh, hắn muốn ra ngoài không phải là sở trường của Bộ Bộ Sinh Liên sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong đầu hắn bắt đầu nhớ lại khẩu quyết của Bộ Bộ Sinh Liên, lấy kiến thức của hắn bây giờ, đã có lĩnh ngộ và trải nghiệm càng sâu
Cách gần nửa canh giờ, Tổ An mở to mắt nhìn bầu trời, vẻ nôn nóng trước đó biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một ý cười tự tin
Chỉ thấy hắn chậm rãi giơ chân, từng bước một đi đến bầu trời
Mỗi bước ra một bước, lòng bàn chân đều sẽ xuất hiện một đóa hoa sen nở rộ, mà bầu trời xung quanh cũng không giống vừa rồi, mặc kệ mình đánh như thế nào cũng không hề biến hóa, bây giờ dần dần có chút hỗn độn và mờ đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An biết đây là dấu hiệu không gian bắt đầu sụp đổ, nên tiếp tục đi lên
Xung quanh dần dần truyền đến lực lượng cường đại, tựa hồ thế giới này ra sức trói buộc hắn
Thần sắc của hắn bình tĩnh, tiếp tục bước ra, thời điểm hắn bước ra bước thứ sáu, cảm giác phía trước tựa hồ có một màng mỏng chống đỡ
Đây là tầng phòng ngự cuối cùng trong thế giới của Ngọc Yên La
Bước thứ bảy bước ra, lớp màng kia rốt cục phá
Tổ An chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ đi, sau một khắc đã xuất hiện ở trong khuê phòng trước đó
Trên bàn để một bức tranh, nhưng bức tranh dường như bị đồ vật gì đâm ra một vết nứt, bừa bộn nằm ở nơi đó
Nguyên lai là bức tranh này khốn mình lâu như vậy
Tổ An may mắn không thôi, may mắn có Bộ Bộ Sinh Liên, nếu không lần này mình thật sẽ lật thuyền
Ánh mắt hắn nhìn trên giường, thấy Ngọc Yên La đang ngủ say, hắn không khỏi giận không chỗ phát tiết
Nữ nhân này còn đi ngủ được
Hắn đi đến bên giường, Ngọc Yên La giống như có cảm giác, mơ mơ màng màng mở mắt
Có điều nàng chỉ cảm thấy vai tê rần, huyệt đạo đã bị phong bế
Tổ An thu hồi ngón tay, thuận thế ngồi xuống cạnh giường:
- A, ngay cả y phục cũng cỡi, ngươi yên tâm như vậy
Bởi vì vừa rồi nàng muốn đứng dậy, chăn mền trượt xuống, lộ ra mảng lớn da trắng như tuyết
Yếm là tơ lụa màu đen, nhìn trơn bóng mềm mại, không cần mò cũng biết da thịt rất dễ chịu
Phía trên không có thêu bất luận đồ án gì, chỉ ở biên giới có một ít hoa văn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An nghĩ thầm nữ nhân này mặt ngoài nhìn thanh thuần đoan trang, bên trong lại ăn mặc thoáng như thế
Không thể không nói, ngày bình thường thấy nàng y phục bảo thủ, không nghĩ tới dáng người ngạo nhân như thế
Hiển nhiên phát giác được ánh mắt của hắn, trong mắt Ngọc Yên La lóe lên vẻ tức giận:
- Ngươi làm sao đi ra được
Đến từ Ngọc Yên La, điểm nộ khí +444 +444 +444..
- Đại..
Khụ khụ
Tổ An giật mình, xém chút thốt ra
- Bức tranh của phu nhân cũng không phải thiên hạ vô địch, vừa rồi ta nói có thể ra, tự nhiên là có thể đi ra
Ngọc Yên La hơi nghi hoặc, vì sao người này gọi nàng là Đại phu nhân
Nàng rõ ràng họ Ngọc
Bất quá đây không phải trọng điểm, thấy đối phương ngồi gần trong gang tấc, ánh mắt nàng dần dần biến sắc, tóc không gió mà bay
Tổ An nhớ tới nàng sợ lạnh, liền đưa tay đắp chăn cho nàng
Phát giác được động tác của hắn, Ngọc Yên La vốn nghĩ đối phương muốn vô lễ với mình, sát cơ trong mắt càng đậm
Bất quá khi ý thức được đối phương đắp chăn giúp nàng, nàng không khỏi giật mình, màu sắc trong mắt cũng dần dần biến mất:
- Ngươi đến cùng là ai
Tổ An không có chú ý tới biến hóa rất nhỏ này:
- Phu nhân ngươi có nhầm lẫn không, hiện tại là ta hỏi ngươi, mà không phải ngươi hỏi ta
Lúc trước ngươi và Giản Thái Định liên hợp hại ta, trong lòng không có một chút áy náy sao
Ngọc Yên La hừ lạnh:
- Đừng giả bộ, ta biết ngươi không phải Giản Duyên Hữu
Tổ An lặng lẽ, từ bỏ dò xét:
- Ta tự hỏi hóa trang không chê vào đâu được, đến cùng là nơi nào lộ ra sơ hở
Thiên Nhân Nhất Diện và Manh Muội Biến âm phối hợp lại thất bại, hắn cần biết vấn đề đến cùng ở nơi nào, về sau mới có thể bổ khuyết
Ngọc Yên La yên tĩnh nhìn hắn, thấy hắn không có cử động vô lễ gì mới đáp:
- Ngươi xác thực giả Giản Duyên Hữu giống như đúc, nhưng chỉ có hình dạng, không được thần

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.