Ngọc Yên La đoán được ý nghĩ của hắn, nhưng không có che lấp, ngược lại nghiêng thân thể để hắn nhìn rõ ràng
Chỉ thấy phương thức hạ bút của nàng hoàn toàn khác người bình thường, trước khi hạ bút nhắm mắt trầm tư, sau đó mặt lộ nụ cười yếu ớt, bút trong tay rơi xuống vẽ trên giấy
Mới đầu không vẽ, chỉ thấy vết mực tứ tán trên giấy, hình thành một số đường nét hỗn loạn nhưng lại ẩn ẩn có quy luật
Sau cùng mười ngón thon dài của nàng chụm lại, bút huyễn hóa ra vô số hư ảnh, đồng thời giấy vẽ thẳng tắp, cơ hồ là trong nháy mắt, những đường nét lộn xộn trước đó dần dần liên tiếp, cuối cùng thân hình chậm rãi hiện ra
Đến sau cùng chỉ có hai hốc mắt vẫn trống rỗng, nàng cũng không vội hạ bút, mà quay đầu nhìn Tổ An nói:
- Kỹ năng vẽ của ngươi không có vấn đề quá lớn, khiếm khuyết duy nhất là ánh mắt, ánh mắt là cửa sổ tâm hồn, ngươi muốn vẽ ra thần vận của mục tiêu, ánh mắt là địa phương dễ dàng bắt tay nhất..
Sau đó nàng giảng giải cho Tổ An các loại phương pháp lĩnh ngộ thần vận của mục tiêu
Có Tông Sư Họa đạo chỉ điểm, trước đó hắn tự mình luyện tập, rất nhiều nghi hoặc nhất thời sáng sủa
Bất tri bất giác ngoài cửa sổ trời đã hơi sáng, trong mắt Ngọc Yên La lại dị sắc liên tục:
- Ngươi quả nhiên thiên phú dị bẩm, ngắn ngủi một đêm đã lĩnh ngộ nhiều như vậy, bây giờ khiếm khuyết là luyện tập thực tế cùng với thời gian tích lũy, mấy năm sau nói không chừng ngươi ở Họa đạo có thể vượt qua ta
- Phu nhân khiêm tốn, vừa rồi được ngươi truyền đạo học nghề, ta mới biết đạo này bác đại tinh thâm
Tổ An thi lễ
- Hơn nữa cũng rõ ràng phương diện này ta và phu nhân chênh lệch bao nhiêu, nghĩ đến đời này cũng không thể đạt tới cảnh giới như ngươi
Ánh mắt của Ngọc Yên La càng nhu hòa:
- Tiểu gia hỏa ngươi miệng thật ngọt, ngươi đừng quên mình có tư chất siêu cấp, học cái gì cũng nhanh, muốn vượt qua ta không phải là không được
Sau khi nói xong nàng ngáp một cái, đồng thời kìm lòng không được duỗi người, đường cong thân thể hiện ra không bỏ sót:
- Không được không được, cùng ngươi làm một đêm ta đã có chút nhịn không được, loại khí trời này ta vốn thích ngủ, hiện tại ta phải đi ngủ lấy sức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Thực làm phiền phu nhân, ta đi về trước, phu nhân nghỉ ngơi thật tốt
Tổ An đứng dậy cáo từ
Ngọc Yên La giật mình:
- Ngươi không ngủ lại nơi này sao
Sau khi nói xong bỗng nhiên ý thức được không ổn, vội vàng bổ sung:
- Ta ý là đến sát vách ngủ
Tổ An nghĩ thầm chẳng lẽ ta còn có thể ngủ ở trên giường của ngươi
- Ta ở bên ngoài còn có một số việc cần xử lý, buổi tối lại đến tìm phu nhân
Tổ An giải thích
Ngọc Yên La suy nghĩ một chút, từ trong ngực lấy ra một ngọc bội cho hắn:
- Tuy tu vi của ngươi bất phàm, nhưng cũng không thể mỗi lần đều may mắn như vậy, ngươi mang theo cái này, có nó ở trên người, rất nhiều cấm chế phòng ngự trong phủ sẽ không công kích ngươi, ngươi có thể tự do ra vào Ngọc gia
Tổ An nghĩ cũng phải, mỗi lần giống như tặc có chút không ổn, nên nhận lấy ngọc bội:
- Đa tạ phu nhân
Ngọc bội này kiểu dáng khá giống trước kia Ngọc Yên La cho hắn, bất quá tính chất tốt hơn mấy phần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phía trên còn lưu lại nhiệt độ cơ thể của Ngọc Yên La, càng lộ ra ôn nhuận không gì sánh được
Thấy ngón tay hắn vuốt ve ngọc bội, trên người Ngọc Yên La có cảm giác tê tê dại dại, như ngón tay của đối phương đang vuốt ve da thịt nàng vậy
Biểu lộ của nàng nhất thời có chút mất tự nhiên:
- Không cần cảm tạ, lấy tốc độ học tập của ngươi, nghĩ không quá hai ngày hẳn có thể đi Công Tước Phủ
Ngươi lo giải quyết việc của mình đi, ta ngủ
Tổ An chắp tay một cái, sau đó thân hình biến mất ở ngoài cửa sổ
Ngọc Yên La đứng ở bên cửa sổ, nhìn phương hướng hắn biến mất yên lặng ngẩn người, một lúc lâu sau mới xoa xoa gương mặt của mình, có chút kinh ngạc nói:
- Vì sao lại nóng lên, niên kỷ của hắn rõ ràng nhỏ hơn ta không ít..
Lại nói Tổ An một đường trở lại hành quán, bên ngoài vẫn bị binh lính của Đô Đốc Phủ vây quanh, hắn thông qua Đát Kỷ trà trộn vào
Sau đó tới tìm Tang Hoằng, nói rõ sự tình mình phải bế quan
- Thương thế của ngươi trở nặng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tang Hoằng giật mình, muốn xem xét thương thế của hắn
- Không có gì đáng ngại, chủ yếu là lo lắng nếu không thể khỏi hẳn, lưu lại ẩn tật, sẽ ảnh hưởng tương lai tu luyện
Tổ An giải thích
- Cái này còn không có gì đáng ngại
Ngươi chuyên tâm bế quan dưỡng thương, sự tình Vân Trung quận ngươi không cần để ý đến, ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào đến quấy rầy ngươi
Tang Hoằng nhất thời lo lắng, ở thế giới này tu vi mang ý nghĩa thân phận địa vị, thật vất vả nhìn trúng ngôi sao tương lai, cơ hồ hi vọng cả nhà ép lên người hắn, làm sao có thể để hắn xảy ra chuyện
- Đa tạ bá phụ