Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1969: Tự mình dạy dỗ




Nàng lặng lẽ lau nước mắt, thu thập xong tâm tình, vừa cởi áo thay hắn vừa nói:
- Sở muội muội cũng nhớ phu quân lắm, sao muội muội ngươi còn không qua đây
- A
Nha..
Sở Cơ có chút ngốc manh gật đầu, lúc này trong đầu nàng sớm đã trống rỗng, chỉ bản năng nghe theo lời tỷ muội
Lúc này Liễu Cơ lặng lẽ tiến đến bên tai Tổ An nói:
- Trước kia Quận Công cũng không có đãi ngộ này, hôm nay tiện nghi ngươi
Tổ An nghe mà trong lòng rung động, nữ nhân này thật là yêu tinh biết trêu chọc người
Thế sự luôn thần kỳ như vậy, tính cách nàng đa tình, theo lý thuyết sớm nên bị Giản Thái Định cấu kết, nhưng nàng hết lần này đến lần khác không có, ngược lại không chút do dự nguyện ý vì phu báo thù
Trong lòng hắn kính nể, hiện tại duy nhất có thể làm là phối hợp càng giống Vân Trung Quận Công càng tốt, tận lực giảm bớt cảm giác trái với đạo đức trong lòng các nàng
..
Lại nói Ngọc Yên La chờ ở bên ngoài, mới đầu còn lẩm bẩm:
- Duyên Hữu, làm như vậy ngươi có trách ta hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng chúng ta đều muốn thay ngươi báo thù, ngươi muốn trách thì trách ta, không liên quan các nàng
Nghĩ rõ ràng quan hệ lợi hại trong đó, ánh mắt nàng cũng kiên định, không còn xoắn xuýt sự kiện này đúng sai
Tâm một yên tĩnh, lỗ tai nàng không tự chủ được dựng lên, hiếu kỳ động tĩnh bên trong
Mới đầu còn có thể nghe rõ ràng, nhưng về sau bọn họ nói chuyện lại nhỏ đi
Chẳng biết tại sao, tính tình nàng xưa nay mây trôi nước chảy, hôm nay lại cảm giác có chút tâm thần bất an
Nàng cũng không biết tại sao lại bực bội như thế, kìm lòng không được đi tới đi lui
Cũng không biết qua bao lâu, trong phòng truyền đến tiếng kinh hô, nàng không khỏi biến sắc, chẳng lẽ Tổ An dùng sức mạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật là hỗn trướng
Nàng đang muốn đi vào xem xét, lại nhìn thấy Liễu Cơ quần áo không chỉnh tề, che ngực hốt hoảng chạy ra
Trong nội tâm nàng giật mình, ngay cả Liễu Cơ tính cách sáng sủa cũng phản ứng như vậy..
Vội vàng tiến lên ngăn lại:
- Xảy ra chuyện gì, gia hỏa kia khi phụ các ngươi
Liễu Cơ lắc đầu:
- Không có không có, chỉ là việc này chúng ta thật dạy không được
Ngọc Yên La đầu đầy dấu chấm hỏi, nghĩ thầm vừa rồi không phải đáp ứng sao, sao lâm thời lại thay đổi
Có điều nàng vẫn tôn trọng ý kiến của đối phương:
- Các ngươi đã không nguyện ý, ta cũng không miễn cưỡng, các ngươi mau trở về đi
Đồng thời nàng có chút kỳ quái, vì sao Sở Cơ không đi ra
- Không phải chúng ta không nguyện ý, mà là không có cách nào dạy
Thấy đối phương mờ mịt, Liễu Cơ xoắn xuýt, cuối cùng tiến đến bên tai nàng nhỏ giọng nói:
- Chủ yếu là hắn quá lớn..
chỉ cần Trương Cơ không mù, liếc một cái là có thể nhìn ra hắn tuyệt đối không phải Quận Công, cho nên chúng ta dạy hay không, đều không có ý nghĩa
Ngọc Yên La:
- ..
Khuôn mặt nàng đỏ bừng, nghìn tính vạn tính, không nghĩ đến lại là nguyên nhân này
Tuy nàng trên danh nghĩa là phu nhân Công Tước, nhưng chưa trải qua nam hoan nữ ái, làm sao nghĩ ra được những chi tiết này
Nàng không khỏi có chút xấu hổ, gia hỏa kia mặc quần áo nhìn nhã nhặn, sao lại giống con lừa thế kia
- Ngươi gọi Sở Cơ về đi
Ngọc Yên La đã triệt để từ bỏ, xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp khác
Đúng lúc này, Sở Cơ đi ra
Liễu Cơ vội vàng nói cho nàng ý kiến của Ngọc phu nhân, ai biết đối phương không có đi về, ngược lại giữ chặt tay áo, thần sắc cổ quái, trong thanh âm còn ẩn ẩn mang một tia rung động:
- Hắn nói mình có bí thuật, kêu cái gì Như Ý Kim Cô Bổng, ta cũng nghe không hiểu..
Có điều hắn giống như có thể tự mình khống chế lớn nhỏ..
Thấy đối phương không hiểu, Sở Cơ đành phải ngay thẳng một chút:
- Ngươi vào xem đi, hiện tại đã giống như của Quận Công
Liễu Cơ:
-


Ngọc Yên La:
-


Sở Cơ cũng không biết từ đâu tới dũng khí, trực tiếp kéo Liễu Cơ đi vào, lúc đầu cũng định kéo Ngọc Yên La, nhưng bàn tay đến một nửa vội vàng để xuống, cảm thấy không thích hợp
Hai người đi vào, lần nữa truyền đến tiếng kinh hô
Trong lòng Ngọc Yên La hốt hoảng, nhiều lần xém chút không nhịn được vào xem
Bất quá gót sen động vài cái, cuối cùng vẫn không có đi vào
Vốn nàng còn chờ người bên trong đi ra giải thích, ai biết không người nào thèm đi ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngược lại ẩn ẩn truyền đến thanh âm rên rỉ mê hồn
Ngọc Yên La đầu tiên là biến sắc, chỉ nghĩ Tổ An đang khi dễ người, có điều nàng rốt cuộc không phải tiểu cô nương ngu ngốc, loại thanh âm kia để cho nàng tâm hoảng ý loạn, rất nhanh đã kịp phản ứng
Âm thầm xì một cái, vội vàng lấy ra bút vẽ, sau đó múa bút thành văn, rất nhanh vẽ xong một quyển, vung tay lên, bức tranh thấy gió thì lớn, rất nhanh hình thành một màn che vô hình, ngăn cách trong ngoài, miễn cho người khác nghe được thanh âm không nên nghe


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.