Chính là trong nhà các nàng, thậm chí công đường… từ đầu tới cuối đều không có tấm gương xuất hiện
Một gia đình bình thường, không thể không có thứ này, khó trách vừa rồi cảm thấy có chút không hài hòa
Trong lòng hắn nhất thời dâng lên một phỏng đoán đáng sợ, vội vàng từ trong ngực lấy Tần Vương Chiếu Đảm Kính ra soi, phát hiện lúc này diện mạo của mình giống Trương tiểu ca như đúc
Hắn nhất thời hiểu rõ, nhìn nữ tử trước mắt cười lạnh nói:
- Đây chính là kế hoạch của ngươi, bày ra quá khứ, lợi dùng mọi người đồng tình, lòng đầy căm phẫn giúp ngươi giết Trương tiểu ca
Nhưng người bị ngươi mang vào nơi này, không biết mình trong lúc bất tri bất giác đã biến thành Trương tiểu ca
Một khi chúng ta chính miệng nói Trương tiểu ca đáng chết, thì sẽ thỏa mãn một loại quy tắc nào đó của thế giới này, sau cùng bị ngươi tuỳ tiện mạt sát
Khó trách trước đó trong hôn lễ, những đồng hương kia tới giữ chặt hắn, bởi vì mọi người đều biết Trương tiểu ca ngấp nghé mỹ mạo của tân nương, cho rằng hắn muốn đi nhấc khăn cô dâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn nói xong những lời này, hình ảnh xung quanh phá nát, lần nữa trở lại trong động băng
Đậu gia nương tử yếu đuối đã không thấy, Chỉ Tân Nương yêu diễm ngoan lệ lần nữa xuất hiện ở trước mặt hắn, lúc này sắc mặt nàng tái nhợt, khóe miệng tràn ra máu tươi, hiển nhiên đã bị phản phệ
- Nhiều năm như vậy, ngươi là người duy nhất có thể nhìn phá huyễn cảnh
Chỉ Tân Nương không cam lòng, nhìn chằm chằm hắn
- Không biết bao nhiêu người tu vi cao hơn ta, cuối cùng vẫn nuốt hận, ngươi đến cùng là làm sao nhìn ra vấn đề
Thấy Tổ An hiện thân, Ngọc Yên La vừa mừng vừa sợ, vội vàng tiến lên xem xét:
- Ngươi không sao chứ
Cảm nhận được nàng lo lắng, Tổ An cười khẽ với nàng:
- Yên tâm, không có việc gì
Nhìn đối phương bình an, hai người hiểu ý cười một tiếng, Giản Thái Định nhất thời chua xót, nghĩ thầm Chỉ Tân Nương kia quả thực là phế vật
Chỉ Tân Nương lại nhìn Tổ An không chuyển mắt:
- Trả lời ta, vì sao ngươi có thể nhìn ra sơ hở
Lúc này Tổ An mới đáp:
- Ngươi hẳn là sử dụng oan khuất lớn nhất trong trí nhớ người khác để tạo ra huyễn cảnh, như thế xác thực khiến người ta cảm thụ càng mãnh liệt, nhưng đối với ta mà nói, loại cảm giác quen thuộc kia ngược lại thành sơ hở
- Bởi vì đoạn cố sự kia không phải ta trải qua, mà là trước đó..
Khụ khụ, ở trong truyện nhìn thấy một số tình tiết, ta thực không thể tin tưởng trên đời có sự tình trùng hợp như thế
Tuy ở thế giới này nhìn thấy không ít nhân vật nổi danh kiếp trước, tỉ như Tần Thủy Hoàng, Chương Hàm, Mị Ly… nhưng phong cách chuyện ma quốc sản của Chỉ Tân Nương, nhìn như thế nào cũng quá giống Đậu Nga
Chỉ Tân Nương đau thương cười một tiếng:
- Không nghĩ tới lại bởi vì cái này mà bị nhìn thấu, không thể không thừa nhận ngươi tâm chí kiên định, qua nhiều năm như vậy, bao nhiêu thế hệ tài trí trác tuyệt tiến vào hoàn cảnh kia, dù có hoài nghi, cuối cùng vẫn trúng chiêu
Tổ An không có tâm tình nghe nàng khen, lạnh nhạt nói:
- Còn muốn tiếp tục tỷ thí không
- Không so, ta đã thua
Chỉ Tân Nương lắc đầu, sau đó không đợi đồng bạn giữ lại, lảo đảo đi ra ngoài
Trên đường tựa hồ còn nghĩ tới chuyện thương tâm gì, lặng lẽ lau nước mắt
Trong lòng Tổ An nghi hoặc, những chuyện trong huyễn cảnh kia thật chỉ là nàng hư cấu sao
Đúng lúc này tiểu tử ở trong góc tường oa oa khóc lên:
- Mẫu thân, mẫu thân, đừng bỏ ta
Nó vụng về muốn đi truy Chỉ Tân Nương, nhưng niên kỷ của nó nhỏ như vậy, vẫn còn ở giai đoạn tập tễnh học bước, mới chạy mấy bước đã té lăn trên đất
Chỉ có thể hai mắt đẫm lệ rưng rưng thò tay muốn đi bắt Chỉ Tân Nương, đáng tiếc lúc này Chỉ Tân Nương tâm sự nặng nề, như không nghe được, căn bản không có quay đầu
Ngọc Yên La nhíu mày, nàng nhìn đám người Khổng Thanh, thấy bọn họ thần sắc lạnh lùng, căn bản không có ý muốn quản, không khỏi âm thầm cảm thán những yêu nhân này lạnh lùng
Nhìn hài tử đáng yêu, trong lòng Ngọc Yên La mềm nhũn, đi qua nâng nó dậy:
- Ngoan, không khóc, ta dẫn ngươi đi tìm mẫu thân
Bây giờ tỷ thí đã kết thúc, lấy thân phận của Khổng Thanh sẽ không đến mức lật lọng, nàng trước đuổi theo Chỉ Tân Nương lại nói
Ai biết nàng an ủi không có hiệu quả, hài tử ngược lại khóc càng thương tâm:
- Ta đói, muốn ăn nãi nãi
Vừa nói ánh mắt vừa nhìn về phía bộ ngực của nàng, vểnh miệng nhỏ muốn tiếp cận
- Ai nha..
Tuy trên danh nghĩa Ngọc Yên La đã là vợ người, nhưng vẫn băng thanh ngọc khiết, ở sâu trong nội tâm càng như tiểu cô nương, làm sao chịu được loại sự tình xấu hổ này, vô ý thức đẩy về sau, lúng túng nói:
- A di không có..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không có cái kia, ta đưa ngươi đi tìm mụ mụ
- Ta mặc kệ ta mặc kệ, ta muốn ăn, oa oa oa..
Đứa bé kia thấy thế thì gào khóc, đồng thời lung lay trống lúc lắc, như làm vậy có thể làm cho mình thoáng an định lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]