Ngọc Yên La mỉa mai, sau đó cũng có chút chột dạ, nàng biết mình cố tình gây sự, chỉ bất quá sự tình vừa rồi thực quá mất mặt
Không phải mình muốn rên rỉ, đúng, là nguyên khí của gia hỏa hỗn trướng kia giở trò quỷ, xem xét thì biết không nghiêm túc
Tổ An đành phải nói:
- Tốt tốt tốt, đều là ta sai, ngươi chịu đựng, còn có phần mấu chốt nhất
Nói xong nguyên khí đột nhiên phun trào, Ngọc Yên La a một tiếng, cả người ôm thân thể hắn không ngừng run rẩy, hoa tâm không ngừng co thắt, từ bên trong trào ra lượng lớn âm tinh, chỉ là âm hộ của nàng ngân ở trong nước, nên Tổ An không phát hiện
Tổ An buông lỏng một hơi:
- Đại đa số độc tính đã bị bức ra, còn lại chậm rãi điều dưỡng, đối với ngươi ảnh hưởng cũng không lớn
Ngọc Yên La u oán liếc hắn một cái, vừa rồi cao triều xấu hổ triệt để hiện ra ở trước mặt hắn, về sau còn làm sao làm người
Cao triều qua đi, nàng rốt cục bình phục lại, yên lặng đẩy đối phương ra
Bởi vì độc tính đã tống ra, trong cơ thể khô nóng biến mất không thấy gì nữa, nàng sợ lạnh rất nhanh giật mình, hai tay bản năng ôm lấy đầu vai
- Quần áo ngươi đã ướt, thay bộ khác đi
Trong Lưu Ly Bảo Châu của Tổ An chuẩn bị không ít đồ dùng sinh hoạt, y phục của Sơ Nhan, Mạn Mạn… cũng không phải không có
Bất quá thời điểm này cầm y phục nữ nhân khác ra chính là người ngu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên hắn lấy ra một bộ y phục của mình phủ thêm cho nàng
- Cảm ơn..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này trong đầu Ngọc Yên La còn trống rỗng, bọc lấy y phục của hắn, cảm nhận được phía trên ấm áp, bản năng cảm ơn
Hai người rất nhanh rơi vào trầm mặc, tràn đầy không khí kiều diễm
Ngọc Yên La khẽ nhếch môi đỏ:
- A Tổ, vừa rồi chúng ta..
Tổ An mỉm cười:
- Sự cấp tòng quyền, chỉ vì cứu người, phu nhân chớ có để ở trong lòng
- A
Rõ ràng nàng cũng muốn nói lời tương tự, nhưng chẳng biết tại sao, đối phương mây trôi nước chảy, như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra như vậy, trong lòng Ngọc Yên La lại có chút thất lạc
Chẳng lẽ hắn nghĩ đến thê tử của mình
Nữ nhi của Minh Nguyệt Công tên Sở Sơ Nhan, tựa hồ cảm tình của hai người rất tốt
Nghĩ tới đây, tâm tình của nàng không khỏi có chút bực bội
Đến từ Ngọc Yên La, điểm nộ khí +222 +222 +222..
Tổ An khẽ giật mình, nghĩ thầm sao nàng lại tức giận
Đúng lúc này, trên đỉnh đầu truyền đến tiếng rống phẫn nộ:
- Đôi cẩu nam nữ kia, cút ra đây cho ta
Đến từ Giản Duyên Hữu, điểm nộ khí +999+999+999..
- Giản Duyên Hữu
Tổ An xoa xoa con mắt, sau khi hệ thống xác nhận liên tục mới biết mình không nhìn lầm, đúng là Giản Duyên Hữu
Cái này sao có thể
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn không phải đã chết sao
Lúc này Ngọc Yên La cũng chấn kinh, trong miệng lẩm bẩm:
- Duyên Hữu
Hiển nhiên nàng cũng nghe ra thanh âm đối phương, chỉ là có chút không dám tin
- Chúng ta đi ra xem đi
Bây giờ Tổ An cũng như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, muốn đi xem đến cùng là chuyện gì
Ngọc Yên La cũng hiếu kỳ, tự nhiên sẽ không cự tuyệt
Mặc dù độc đã hết bảy tám phần, nhưng hoạt động ở trong nước không có nhẹ nhàng như Tổ An, cho nên một đường vịn nàng bay ra mặt nước
Rất nhanh hai người xông ra mặt nước, nhìn tình hình bên ngoài, không khỏi giật mình
Khối băng cứng to lớn trên mặt đất trước đó đã không thấy, chỉ còn lại mảnh vụn đầy đất
Một bóng người đứng ở trung ương, nhìn chằm chằm phương hướng đầm nước
Những ngày này một mực sử dụng Thiên Nhân Nhất Diện, Tổ An đã thuộc khuôn mặt này như cháo, không phải Giản Duyên Hữu thì là ai
Mà Giản Thái Định ở một bên thì như ngu ngốc ngồi ở trong góc, nhìn bóng người của đại ca, miệng há có thể nhét vào mấy quả trứng gà
Giản Thái Định cũng không nghĩ đến, mình "khóc tang" một trận vậy mà làm cho đại ca sống dậy
Ta là ai, ta ở đâu
Hôm nay phát sinh quá nhiều sự tình không thể tưởng tượng, để hiện tại hắn còn cảm thấy giống như đang nằm mơ
- Duyên Hữu, ngươi còn sống
Thấy rõ hình dạng người kia, Ngọc Yên La vừa mừng vừa sợ, đối phương trên danh nghĩa là trượng phu của nàng, thực tế lại là bằng hữu nhiều năm, thấy hảo hữu sống lại, nàng làm sao có thể không kích động
Nàng muốn đi qua chào hỏi, lại bị Tổ An cản lại, nguyên khí truyền âm nói:
- Cẩn thận, bộ dáng của hắn không thích hợp
Ngọc Yên La khẽ giật mình, lúc này mới chú ý tới quanh người Giản Duyên Hữu hắc khí lượn lờ, trên mặt có hoa văn màu đen, hoàn toàn khác biệt vẻ nho nhã ôn hòa ngày thường, nhìn rất dữ tợn và tà dị
- Ha ha, ngươi đương nhiên ước gì ta chết, để cùng gian phu kia tiêu dao khoái hoạt
Giản Duyên Hữu cười lạnh
Ngọc Yên La nhíu mày, ánh mắt đối phương nhìn mình rất không thoải mái:
- Ngươi hiểu lầm, trước đó ta và hắn thanh bạch, đồng thời cũng chưa từng xảy ra cái gì
- Ha ha, tốt một cái thanh bạch
Giản Duyên Hữu ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng cười chấn động toàn bộ vách núi, rất nhiều băng nhũ trực tiếp rớt xuống