Bùi Hữu lầu bầu nói, vốn hắn đi Bích Ngọc Phường chơi thật tốt, kết quả vì tìm Tổ An, không thể không rời ôn nhu hương
- Trước đó bế quan quá khó chịu, ra ngoài giải sầu một chút, thuận tiện đi tìm dược tài đặc biệt
Vừa rồi tựa hồ phát giác được có người đang triệu hoán thánh chỉ, liền vội vàng trở về xem xét, đến cùng phát sinh cái gì
Tổ An giả bộ như không biết chút nào
Tang Hoằng nửa tin nửa ngờ:
- Giản Thái Định chết, vừa rồi Kim bài Thập Nhất xuất thủ..
Sau đó đại khái thuật lại tin tức một lần
Sau khi nói xong hắn hỏi:
- A Tổ, ngươi thấy thế nào
Chú ý tới thần sắc của hắn, Tổ An trầm ngâm hồi lâu nói:
- Tựa hồ Ngọc Yên La kia có việc giấu giếm
- Không sai, ta cũng có cái nhìn tương đồng, luôn cảm thấy tựa hồ nàng che dấu cái gì
Tang Hoằng gật đầu
Bùi Hữu hối hận không thôi, sớm biết lần này có thể nhìn thấy Ngọc Yên La, thì không đi Bích Ngọc Phường
Tuy cô nương của Bích Ngọc Phường đẹp, nhưng làm sao so sánh với Ngọc Yên La
Có điều hắn lập tức nghĩ lại, tuy Ngọc Yên La đẹp lại không cho đụng, tính ra vẫn là cô nương của Bích Ngọc Phường khéo hiểu lòng người
Tổ An lại âm thầm nhíu mày, Tang Hoằng quả nhiên là lão hồ ly, bén nhạy phát giác được sơ hở
Lo lắng hắn có giữ lại, hắn cố ý thử thăm dò:
- Ta cảm thấy Vân Trung Quận Công kia cũng có chút vấn đề
- Không sai, từ đầu tới cuối hắn không mở miệng, tất cả đều là Ngọc Yên La đang nói chuyện
Tuy nàng giải thích nói là Quận Công bị thương nặng, khí tức trong lồng ngực không thể giải tỏa, nhưng luôn cảm thấy không đúng chỗ nào đó
Tang Hoằng nói tiếp
- Vừa rồi cùng đám người Hứa Vũ thảo luận, mọi người hoài nghi Vân Trung Quận Công có thể là giả, là Ngọc Yên La tìm đến khôi lỗ
Trong lòng Tổ An nhảy một cái, mặt lại không lộ vẻ gì khác thường:
- Không sai, thủy chung không mở miệng có khả năng là sợ lộ tẩy, tìm một cơ hội để hắn mở miệng là có thể thấy rõ ràng
- Uh, hôm nay Ngọc Yên La còn có thể dùng trọng thương qua loa tắc trách, ngày mai Quận Công tổng không đến mức còn không mở miệng được chứ, đến thời điểm nhìn nàng kết cuộc như thế nào
Tang Hoằng hừ một tiếng
Tổ An âm thầm buông lỏng một hơi, may mắn mình đi ra một chuyến, bằng không ngày mai có thể sẽ lật thuyền
Lại trò chuyện một hồi, Tổ An trở về gian phòng của mình
Đóng cửa phòng, hắn nhìn bốn phía, cau mày
Rất nhanh một bóng người xinh đẹp bay qua cửa sổ tiến vào, đương nhiên là Đát Kỷ
Tổ An buông lỏng một hơi:
- May mắn ngươi vẫn còn, ta còn tưởng ngươi mất tích chứ
Đát Kỷ nháy mắt mấy cái, tựa hồ biểu lộ có chút ủy khuất
Mặc dù không có nói chuyện, Tổ An lại cười:
- Tốt, ta biết cái này không trách được ngươi, bọn họ vọt thẳng vào nhà, ngươi tự nhiên không giả mạo được, rời đi là chính xác, bằng không bị bọn họ nhìn thấy còn phiền phức hơn
Nghe hắn nói như vậy, khóe miệng của Đát Kỷ hơi giương lên, tựa hồ có chút cao hứng
Bất quá nhìn kỹ lại, thần sắc vẫn như thường, dường như từ đầu đến cuối biểu lộ chưa từng thay đổi
Tổ An cũng không có thời gian quan tâm cái này, mà lo lắng chính sự, vội vàng triệu hoán Mị Ly ra:
- Hoàng Hậu tỷ tỷ, Hoàng Hậu tỷ tỷ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cách một hồi, Mị Ly xuất hiện ở trên giường, tức giận hừ một tiếng:
- Càng ngày càng không có quy củ, gọi sư phụ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dung mạo không kém Ngọc Yên La chút nào, đồng thời hai đầu lông mày có tư thế hiên ngang, toàn thân tràn ngập khí chất Nữ Vương
- Tốt Hoàng Hậu..
Khụ khụ, sư phụ
Bị đối phương trừng mắt, Tổ An vội vàng đổi giọng, có điều rất nhanh lại đau lòng nói:
- Sư phụ, sao ngươi yếu thành cái dạng này, nhỏ hơn rồi
Mị Ly nhướng mày:
- Ngươi nói cái gì
- Ta nói hình thể ngươi tựa hồ nhỏ hơn, hơn nữa đường nét cả người cũng có chút cảm giác hư huyễn mông lung
Tổ An nhíu mày, đối phương như ẩn như hiện, dường như gió thổi qua sẽ tiêu tán
Mị Ly rơi vào trầm mặc, một lúc lâu sau mới cảm thán nói:
- Thần hồn trọng thương khó có thể phục hồi như cũ, về sau hai ta gặp một lần thiếu một lần
Vốn nàng tự xưng đã coi nhẹ sinh tử, nhưng chẳng biết tại sao, bây giờ trong lòng lờ mờ có chút không nỡ, nàng cũng không rõ ràng mình rốt cuộc là không nỡ cái gì
Nhìn thần sắc hiu quạnh của nàng, trong lòng Tổ An tê rần, vốn còn muốn trêu chọc nàng, giờ phút này không còn tâm tình, vội vàng từ trong ngực lấy ra bình ngọc chuẩn bị tốt:
- Sư phụ, ta đã tìm được Tử Sương Thần Nhũ cho ngươi
- Cái gì
Mị Ly vốn lười biếng tựa ở đầu giường, ánh mắt tựa mở tựa khép, nghe vậy thoáng cái ngồi thẳng
Tổ An cũng không nói nhảm, trực tiếp vạch nắp bình đưa tới trước mặt nàng, đồng thời lấy nguyên khí tạo bình chướng ở xung quanh, miễn cho linh khí tiết ra ngoài bị người khác trong hành quán cảm giác được
Cảm nhận được linh khí nồng đậm cùng cực, Mị Ly vừa mừng vừa sợ:
- Thật là Tử Sương Thần Nhũ
Thần vật như thế, ngươi làm sao lấy được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]