Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2084: Thiếu




- Ngọc Yên La xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi là tiểu tình nhân của nàng, làm sao có khả năng không nóng nảy
Đường Điềm Nhi nhàn nhã chế trà
Tổ An tức xạm mặt lại:
- Tiểu tình nhân gì, ta và nàng chỉ là bằng hữu đơn thuần
- Thật sao
Đường Điềm Nhi từ chối cho ý kiến, dùng nước nóng nấu trà, lúc này mới rót một ly đưa đến trước mặt Tổ An
- Trước nếm thử Bạc Hà Trà của Vân Trung quận xem vị đạo thế nào
Tổ An cũng không sợ hạ độc, bưng lên hớp một ngụm, nhịn không được tán thán nói:
- Phong cách khác lạ trà ở Trung Nguyên, bất quá mùi thơm nức mũi, vị đạo ngọt giống như cô nương vậy
Nhìn hắn không chút phòng bị uống trà của mình, Đường Điềm Nhi cười càng ngọt:
- Công tử luôn biết lấy niềm vui của nữ hài như vậy, khó trách Ngọc phu nhân xem trọng ngươi
Đáng tiếc trà này ta uống lại thấy chua
- Chua
Tổ An nhướng mày, lại nếm một ngụm, cảm giác không ra vị chua nha
Đường Điềm Nhi thăm thẳm thở dài:
- Ngày bình thường công tử không nghĩ đến ta, bây giờ vì nữ nhân khác mới đến cầu ta, ta làm sao có thể không chua
Tổ An:
- ..
- Có phải ngươi diễn đến nhập ma không, hai ta có nói chuyện yêu đương sao
- Ai nha, ngươi nói như vậy người ta sẽ thương tâm
Đường Điềm Nhi lã chã muốn khóc
Tổ An tê cả da đầu:
- Nói tiếng người
- Nam nhân nhẫn tâm, ngươi đã không niệm tình xưa, vậy chúng ta giải quyết việc chung đi
Sắc mặt Đường Điềm Nhi khôi phục bình thường, không nhìn thấy dấu vết đau buồn vừa rồi
- Ngươi muốn ta hỗ trợ cái gì, đầu tiên nói trước, cứu Ngọc Yên La ta không làm được
Tổ An trầm giọng nói:
- Đương nhiên sẽ không để ngươi mạo hiểm làm loại chuyện đó, chỉ muốn thông qua con đường của thương hội các ngươi, đưa một số hàng hóa ra khỏi thành mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Là hàng hay người
Đường Điềm Nhi giống như cười mà không phải cười, có điều nàng không có hỏi tới
- Cũng không phải không thể được, bất quá ngươi có thể cho ta chỗ tốt gì
Tổ An trầm giọng nói:
- Cô nương muốn chỗ tốt gì, chỉ cần ta làm được, nhất định nghĩa bất dung từ
- Thôi đi, một chút thành ý cũng không có
Đường Điềm Nhi hừ nhẹ
- Được rồi, tạm thời chưa nghĩ ra muốn cái gì, về sau nghĩ kỹ lại nói, đến thời điểm ngươi đừng quỵt nợ
Tổ An nhíu mày, loại điều kiện không nói rõ ràng này là khó trả nhất, trời mới biết tương lai nàng sẽ đưa ra cái gì
Bất quá thấy nàng đáp ứng, Tổ An vẫn buông lỏng một hơi:
- Đa tạ Đường tiểu thư
- Ngươi vì nữ nhân khác đi cầu ta, nghĩ đến liền khó chịu
Đường Điềm Nhi vểnh miệng, dường như thở phì phò nói
- Ngươi trị thương cho ta trước, coi như lợi tức
- Trị thương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An kinh ngạc
- Cô nương thụ thương
Nhìn thấy hắn khẩn trương, lúc này Đường Điềm Nhi mới dễ chịu chút:
- Không có thụ thương, bất quá nguyên khí của ngươi làm ta thoải mái, coi như dùng xoa bóp
Lúc này Tổ An mới nghĩ đến lần trước chữa thương cho nàng, phản ứng nàng cổ quái, lúc đó dùng thuốc giả áp chế nàng, nàng lại không chút để ý, ngược lại yêu cầu dùng trị thương xem như trả thù lao
Vốn đang cảm thấy kỳ lạ, nhưng trước đó không lâu trị thương cho Ngọc Yên La, phản ứng của nàng cũng giống như Đường Điềm Nhi, để Tổ An ý thức được đây không phải trượng hợp cá biệt
Lúc nào nguyên khí của mình có chức năng này
Đáng tiếc lần trước gặp mặt Mị Ly thời gian quá ngắn, không kịp hỏi nàng Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh có chức năng này hay không
- Đã không bị thương, vậy ta giúp ngươi đấm bóp một chút, coi như cảm tạ ngươi giúp đỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An cũng không cảm thấy có cái gì, ngay cả hoàng đế cũng thích làm loại sự tình này, hắn sao có thể ngoại lệ
Đường Điềm Nhi thoáng cái cảnh giác:
- Nói rõ đây chỉ là lợi tức, đừng tưởng như vậy về sau sẽ không cần trả nhân tình
- Biết rồi
Nhìn bộ dáng cảnh giác của nàng, Tổ An nhịn không được cười lên, tiểu cô nương này thật đáng yêu
Đi tới phía sau, hai tay đặt ở trên vai, nhẹ nhàng xoa bóp
Vai nàng tinh tế non mềm, từ vị trí này cúi đầu nhìn, xương quai xanh xinh đẹp, Tổ An nghĩ thầm khó trách có thể ở Tiêu Dao Lầu làm những lão sắc phôi kia mê đến thần hồn điên đảo
- A, nhẹ chút, ngươi làm đau ta
Thân thể của Đường Điềm Nhi thoáng cái căng cứng
- Được
Lúc này Tổ An mới ý thức được tu vi của mình dần dần cao, dù tận lực nhẹ nhàng cũng không thể khinh thường
Có điều thân thể nàng không khỏi quá mềm yếu đi, dù sao cũng là tu sĩ nha
Hắn lại giảm lực đạo, lúc này Đường Điềm Nhi mới hài lòng gật đầu, nhắm mắt lại, toàn thân dần dần mềm mại xuống
Cách một hồi, Đường Điềm Nhi ngửa đầu ra sau, mở mắt:
- A, vì sao không có loại cảm giác trước kia, có phải ngươi không dụng tâm hay không
Tổ An:
- ..
Vừa rồi hắn tận lực muốn thí nghiệm xem đến cùng nơi nào xảy ra vấn đề, cho nên không có thi triển nguyên khí
Bây giờ thấy không phải thân thể tiếp xúc mang đến hiệu quả như thế, quả nhiên là vấn đề của nguyên khí

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.