Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2110: Gặp được




- Yên tâm đi, công pháp của ta đặc biệt, thân thể trải qua thối luyện, còn cường ngạnh hơn Cự Long, hắc vụ này không thương tổn được ta
Tổ An an ủi
- Chỉ sợ đám người Tinh Nô sẽ không có may mắn như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngọc Yên La nhìn hắc vụ trước mắt
- Những tộc nhân kia rất nhiều người tu vi chưa đạt tới Lục phẩm, chỉ sợ không cách nào xuyên thấu hắc vụ này
Tổ An lắc đầu:
- Đạt tới Lục phẩm cũng vô dụng, vừa rồi ta tới trước điều tra, cửa động phía trước bị ngăn chặn, hơn nữa chiều dài còn không ngắn, đám người Tinh Nô hẳn là không qua được
- Có khi nào bọn họ đi qua rồi mới sụt lún không
Ngọc Yên La hỏi
- Không biết
Tổ An miêu tả hình ảnh vừa rồi
- Những dấu vết kia không giống mới, hẳn đã mấy ngày, hiện trường còn có không ít công cụ tản mát, thậm chí có cả giày mũ, hiển nhiên là bọn họ hốt hoảng rời đi
Căn cứ thông báo trước đó chúng ta nhìn thấy, hết thảy đều phát sinh ở vài ngày trước, mà đám người Tinh Nô là hôm nay mới đến
- Vậy xem ra bọn họ đã cải biến phương hướng, nỗ lực vòng qua đoạn lún này
Ngọc Yên La trầm tư, hầm mỏ dưới này bốn phương thông suốt, khẳng định là có đường khác, đáng tiếc nàng không xác định là con đường nào
- Chúng ta ở phụ cận tìm tòi một chút, xem có thể tìm được dấu vết bọn họ lưu lại không
Tinh Nô là người thông minh, hẳn đoán được chúng ta theo tới, sẽ lưu lại tin tức cho chúng ta
Tổ An vừa nói vừa đi trở về, rất mau đã đến một ngã ba trống trải, ánh mắt nhìn thấy một vật
- A, là cái này sao
Hắn chỉ vào một ký hiệu cổ quái trên tường, giống như một con rắn đang phun lưỡi
Ngọc Yên La đi tới nhìn nhìn:
- Không sai, đây đúng là tiêu ký đặc thù của tộc chúng ta
Tổ An đậu đen rau muống nói:
- Cái này không khỏi quá lộ liễu rồi, vừa nhìn liền biết là tiêu ký của Xà tộc các ngươi, người khác cũng sẽ dựa theo tiêu chí đuổi theo nha
Ngọc Yên La hé miệng lắc đầu:
- Dấu hiệu này chỉ có chúng ta mới hiểu, ghi trên cửa động này cũng không phải đại biểu bọn họ đi vào đó, trên thực tế căn cứ số vòng tiểu xà xoay quanh, phương vị đầu rắn đuôi rắn để lưu lại ám hiệu..
Ngô, bọn họ đi bên này
Nói xong chỉ chỉ một hầm mỏ ở phía đông nam
Tổ An vừa cảm khái không thể coi thường anh hùng thiên hạ, vừa cảm động nàng không giữ lại giới thiệu bí mật Xà tộc cho mình
Hai người nhanh chóng tiến lên, Ngọc Yên La quay đầu nhìn sang hắc vụ trong động mỏ:
- Đúng rồi, có phải hắc vụ này ngăn cách được thanh âm không
- Ngăn cách thanh âm
Tổ An khẽ giật mình
- Không ngăn cách nha
- Vậy vừa rồi ta gọi ngươi như thế, vì sao ngươi không trả lời ta
Ngọc Yên La nghi ngờ nhìn hắn
Tổ An duỗi tay lau nước mắt còn chưa khô ở trên khóe mắt của nàng:
- Chỉ là muốn nhìn xem ngươi có thể vì ta rơi lệ hay không
Ngọc Yên La:
-


- Ngươi cái hỗn đản này
Nàng tức giận tới mức nắm lấy tay hắn hung hăng cắn
Tổ An liên tục xin tha, hai người đùa giỡn nháo thành một đoàn
Một nữ nhân chưa hẳn nhớ được người để cho nàng cười, nhưng vĩnh viễn không thể quên được người để cho nàng khóc
Sau khi lưu lại mấy dấu răng ở trên người Tổ An, Ngọc Yên La mới nguôi giận, đang muốn buông hắn ra, bên cạnh truyền đến thanh âm lạnh lùng:
- Ta còn tưởng là ai có bản lĩnh lớn như vậy cứu Ngọc Yên La, nguyên lai là ngươi
Trong lòng Ngọc Yên La run lên, vội vàng quay đầu nhìn lại
Tổ An thì tóc gáy toàn thân dựng đứng, bởi vì thanh âm này quá quen thuộc, không phải của Yến Tuyết Ngân thì ai
Quả nhiên không hổ là Đại Tông Sư, đi tới bên người khoảng cách gần như vậy, mình lại không có phát giác
- Nguyên lai là tiên tử tỷ tỷ
Tổ An cười ha hả, cùng nàng kéo gần quan hệ
- Tiên tử tỷ tỷ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Yến Tuyết Ngân nghi hoặc
Tổ An nói:
- Trước đó mỗi lần nhìn thấy ngươi, những dân chúng kia đều sẽ gọi ngươi là tiên tử, trong mắt ta, xưng hô này thực quá chuẩn xác, chỉ có từ này mới có thể hình dung tỷ tỷ ngươi xuất trần thoát tục
Hắn vừa nịnh nọt, vừa âm thầm suy tư phương pháp chạy trốn, đối phương hiển nhiên là kẻ đến không thiện, thật xung đột lên, lấy tu vi Đại Tông Sư của nàng, bên mình rất khó có phần thắng
Yến Tuyết Ngân:
- ..
- Hừ, nhớ không lầm mà nói, lần trước ngươi còn mắng ta là lão đạo cô
Yến Tuyết Ngân cười lạnh nói, không biết vì sao, người khác khen nàng, nàng căn bản không thèm để ý, nhưng gia hỏa này nói như vậy, ngược lại để nàng có chút hưởng thụ
Đương nhiên nàng cũng không ngốc, tự nhiên không có khả năng bị vài câu vuốt mông ngựa lừa đến tìm không ra nam bắc
- Tuyệt đối không có khả năng này, tỷ tỷ tiên khí thoát tục, tên hỗn đản nào dám mắng như vậy
Tổ An nghiêm mặt nói
Yến Tuyết Ngân mặt không biểu tình:
- Có bản lĩnh dám ở trước mặt Vân Gian Nguyệt nói như vậy không

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.