Khổng Thanh kinh ngạc, tuy vừa rồi mình công kích có thể thương tổn được quái vật kia, nhưng rất khó trọng thương nó, càng không nói đến lấy mạng nó
Tổ An đến cùng làm sao làm được
Đúng lúc này, tiếng kêu thảm truyền đến, mọi người quay đầu nhìn, chỉ thấy Ám Dạ Tinh Linh vốn muốn nhân cơ hội đào tẩu, kết quả lúc đi ngang qua cửa động, lại bị quái trùng đột nhiên nhảy ra cắn
Tuy vừa rồi miêu tả dài, nhưng từ khi quái trùng tập kích Tổ An và Ngọc Yên La, đến lúc bị Dao Găm Có Độc giết chết, lại chỉ mấy hơi thở mà thôi, mà Ám Dạ Tinh Linh cẩn thận từng li từng tí chạy ra ngoài, vừa vặn mới đến nơi đó
- Lại còn một con
Tổ An kinh hãi
Hắn vội vàng chạy đến bên cạnh Ngọc Yên La bảo vệ nàng, miễn cho nàng bị đánh bất ngờ
Sắc mặt Ngọc Yên La trắng bệch, khẩn trương nhìn về phía Ám Dạ Tinh Linh bị cắn
So với Hủy Độc Đồng Tử không có chút phòng bị nào bị cắn, Ám Dạ Tinh Linh một mực đề cao cảnh giác, cho nên trong lúc ngàn cân treo sợi tóc tránh né, đáng tiếc hắn vốn trọng thương, thân pháp chậm hơn bình thường mấy phần
Bất quá bởi vì hắn né tránh, quái trùng kia không cắn được thân thể hắn, mà cắn trúng cánh tay phải của hắn
Ám Dạ Tinh Linh liều mạng giãy giụa, kết quả cái kiềm của đối phương quá sắc bén, trực tiếp cắn đứt tay phải của hắn
Chỉ thấy thân thể quái trùng kia nhúc nhích, cánh tay của hắn đã bị nuốt vào
Bất quá đối với một thân thể khổng lồ như vậy, một cánh tay căn bản không có cách nào thỏa mãn khẩu vị của nó
Thế là nó trực tiếp nhảy về phía trước, muốn cắn toàn bộ thân thể của hắn
Tốc độ công kích nhanh như tia chớp, căn bản không cho Ám Dạ Tinh Linh cơ hội né tránh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nơi xa mọi người không khỏi suy nghĩ, nếu đổi vị trí, tốc độ nhanh như vậy, mình có tránh thoát được không
Bất quá quái trùng lại cắn hụt, hai cái giác hút khủng bố hung hăng đụng vào nhau, phát ra thanh âm kim loại va chạm
Nháy mắt vừa rồi Ám Dạ Tinh Linh đã dung nhập vào bóng mờ, một giây sau lại xuất hiện ở trong sơn động
Hắn không dám đi loạn nữa, phía trước tràn ngập nguy hiểm, vẫn là ở bên cạnh những cao thủ này, trong lòng sẽ có cảm giác an toàn hơn
Hắn nhanh chóng phong bế vết thương, so với giữ được tính mạng, mất đi một cánh tay cũng không tính là gì
Hắn ngẩng đầu nhìn về chỗ quái trùng vừa rồi, muốn nhìn đồ vật xém chút hại chết mình đến cùng là cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất quá phóng tầm mắt nhìn tới, chỗ kia đã không thấy bóng dáng của quái trùng
- Cẩn thận
Bên cạnh truyền đến âm thanh cảnh báo của Tổ An
Ám Dạ Tinh Linh cảm thấy tóc gáy toàn thân dựng đứng
Tuy trước đó hai người thù địch, nhưng lúc này nghe đối phương nhắc nhở, hắn không dám có chút hoài nghi
Hắn muốn chui vào trong bóng mờ, đáng tiếc vẫn chậm nửa bước
Phần eo của hắn bị cắn, trong nháy mắt thì bị cắn đứt thành hai đoạn
Nửa người dưới đang ở trong miệng quái trùng, nửa người trên té lăn trên đất, bất quá vẫn liều mạng dùng tay nắm đất, nỗ lực dịch chuyển về phía trước, muốn cách quái trùng kia xa một chút
Hình ảnh này quá thảm, ngay cả Khổng Thanh và Chỉ Tân Nương cũng theo bản năng lui về sau
Tổ An động, hắn lo lắng mình rời đi, Ngọc Yên La sẽ bị tập kích, nên dứt khoát mang theo nàng tiến lên
Hắn không phải thánh mẫu, tâm từ bi tràn lan muốn cứu Ám Dạ Tinh Linh, chỉ lo lắng quái trùng kia lui về lòng đất lần nữa, lại muốn tìm nó sẽ phiền phức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ vừa rồi nó và Ám Dạ Tinh Linh giao thủ ngắn ngủi đã biết, cái đồ chơi này ở trong đất tựa hồ có thể thuấn di, lại thêm hơn nửa người ở trong đất, xuất quỷ nhập thần thật khó lòng phòng bị
Chờ đến thời điểm bị động phòng ngự, còn không bằng thừa dịp nó công kích giải quyết nó
Thấy hắn động, Khổng Thanh cũng động, hiển nhiên cả hai nghĩ giống nhau
Có người đi đầu, Chỉ Tân Nương cũng không cam chịu yếu thế, lại thêm Ngọc Yên La, mấy người đồng thời công kích qua
Bọn họ đều là cao thủ đỉnh phong, lại vừa hãi vừa sợ, ra chiêu làm sao có thể lưu tình, rất nhanh quái trùng kia đã bị đánh cho nát đầu, thân thể lung la lung lay, cuối cùng ngã ở trên mặt đất, hiển nhiên đã mất đi sức sống
- A
Thần sắc đám người Khổng Thanh dị dạng, hiển nhiên không ngờ lại giết dễ dàng như vậy
Lúc này thanh âm yếu ớt của Ám Dạ Tinh Linh truyền đến:
- Khổng lão đại, cứu..
cứu..
Còn chưa nói xong đã tắt thở, hai con mắt trợn thật lớn, hiển nhiên là chết không nhắm mắt
Khổng Thanh ngồi xổm xuống kiểm tra một phen, nhìn eo hắn chảy ra huyết dịch đen nhánh, ngay cả nội tạng cũng đen, trầm giọng nói:
- Vốn lấy tu vi của hắn, dù bị chém ngang lưng, cũng chưa chắc chết được, đáng tiếc trong miệng quái trùng kia có kịch độc, không thể chữa khỏi
Tổ An nghĩ thầm, khó trách trước đó Hủy Độc Đồng Tử kiên trì lâu như vậy, trừ tu vi càng cao, còn có hắn vốn am hiểu Độc Công, có thể ở trình độ nhất định chống lại độc tính của quái trùng