Vốn lấy tuyết đánh lửa là ở thế yếu, nhưng xét đến cùng còn phải nhìn công lực cao thấp, lại thêm lực lượng của Tuyết Hoàng, cho nên mới có hiệu quả tốt như vậy
Ngọc Yên La ở một bên nhìn mà ánh mắt lấp lóe, nghĩ thầm A Tổ thật đẹp trai
Lúc này Tổ An đã tìm được khe hở, đột phá hỏa cầu trận của đối phương, một kiếm đâm vào tán cây
- Ngừng ngừng ngừng
Ta cho mượn, ta cho mượn còn không được sao
Đúng lúc này, Hỏa Thụ Ngân Hoa không còn hùng dũng oai vệ như trước đó, trong nháy mắt thấp hơn một đoạn
Là thật thấp hơn một mảng lớn, chỉ thấy thân cây thoáng cái mềm xuống, phảng phất như uốn gối, đồng thời hai cành cây to nhất chắp tay trước ngực, bộ dáng giống như cầu xin tha thứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An:
- ..
Ngọc Yên La:
- ...,
Một cái cây biết nói chuyện thì thôi, lại còn biết cầu xin tha thứ
Mấu chốt là bộ dáng không tiết tháo kia, cũng không biết học ai
Tổ An từ tốn nói:
- Vì sao lúc này lại nguyện ý cho mượn
Hỏa Thụ Ngân Hoa đáp:
- Ta không đánh lại ngươi, tiếp tục đánh cũng không có ý nghĩa
Tổ An trầm giọng nói:
- Vừa rồi nếu tu vi của ta yếu, chỉ sợ hiện tại đã bị đốt đến cặn bã cũng không còn, ngươi còn có mặt mũi cầu xin tha thứ
Hỏa Thụ Ngân Hoa ngạc nhiên nói:
- Tài nghệ không bằng người, mạnh được yếu thua, thì nên nhận mệnh, đây không phải chân lý sao
Tổ An:
- ..
Gia hỏa này nói thật có đạo lý
Ngọc Yên La mở miệng:
- Vì sao mgươi có thể nói chuyện
- Vì sao ta không thể nói chuyện
Hỏa Thụ Ngân Hoa hỏi ngược lại
Ngọc Yên La:
- ..
Tổ An vui vẻ:
- Tựa hồ ngươi còn chưa nhìn rõ tình huống của mình nha
Nói xong vung Thái A Kiếm, làm bộ muốn chém
- Đừng chặt đừng chặt, kiếm của ngươi rất lợi hại, chém vào ta đau lắm
Hỏa Thụ Ngân Hoa vội vàng lùi về sau tránh né, sau đó giải thích
- Mới đầu ta không biết nói chuyện, về sau ở chỗ này lâu, thường xuyên nghe đám thợ mỏ nói chuyện phiếm, nên học được
- Ngươi ở chỗ này bao lâu rồi
Tổ An ngạc nhiên hỏi
- Năm trăm năm..
hay một ngàn năm..
nói chung cực kỳ lâu, ta cũng không biết bao nhiêu năm, thời gian với ta mà nói không có ý nghĩa gì
Hỏa Thụ Ngân Hoa đáp
Tổ An và Ngọc Yên La liếc nhau, cái đồ chơi này thật thành tinh rồi
Ngọc Yên La cố ý xụ mặt nói:
- Ngươi đã biết mạnh được yếu thua là chân lý, vậy vì sao chúng ta phải tha ngươi
Hỏa Thụ Ngân Hoa đáp:
- Ta cho phép ngươi cầm đồ vật bên này, những đồ chơi này tựa hồ rất quý giá với nhân loại các ngươi
Tổ An cười lạnh nói:
- Hiện tại không cần ngươi cho phép, ta cũng có thể cầm, tại sao phải tha ngươi
Trong lòng Ngọc Yên La ngòn ngọt, nghĩ thầm A Tổ quả nhiên tâm hữu linh tê, hai người có một loại cảm giác phu xướng phụ tùy
- Như vậy sao, đúng là có chút phiền phức
Hỏa Thụ Ngân Hoa dùng cành cây gãi đầu mình
- Đúng rồi, các ngươi buông tha ta, ta có thể ở chỗ này không ngừng sản xuất ngọc thạch cho các ngươi, những khoáng thạch này nhất định phải sinh trưởng ở bên cạnh ta, mới có thể hình thành bộ dáng như vậy
Tổ An nghĩ thầm về sau Đát Kỷ đột phá đều cần Vũ Dương Ngọc, hơn nữa càng đi về phía sau cần càng nhiều, hiện tại phóng tầm mắt nhìn, xung quanh nơi này chỉ có mười mấy viên Vũ Dương Ngọc, khẳng định là không đủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Bao lâu mới có thể hình thành loại Vũ Dương Ngọc này
Ngọc Yên La cũng ý thức được tầm quan trọng
- Đại khái một trăm năm
Hỏa Thụ Ngân Hoa đáp
- Một trăm năm
Tổ An cười lạnh nói
- Ngươi đùa ta
Tuy Nhân loại ở thế giới này tuổi thọ rất dài, nhưng một trăm năm vẫn quá lâu, đến thời điểm rau cúc vàng đã lạnh
- Nếu các ngươi để ngọc thạch thượng phẩm ở bên cạnh ta, ta nỗ lực ôn dưỡng, chỉ 10 năm..
Hỏa Thụ Ngân Hoa vừa nói vừa quan sát sắc mặt hắn, thấy đối phương nhíu mày, vội vàng sửa lời
- Không, một năm, một năm, không thể ít hơn được, một năm ta hẳn có thể ôn dưỡng ra
Tổ An nghĩ thầm một năm vẫn có thể tiếp nhận, có điều hắn còn muốn nhân cơ hội lừa nó:
- Ngươi có cất giấu hàng tồn gì không, lấy hết ra cho ta
- Ta chỉ là một cái cây, làm sao biết giấu đồ vật
Hỏa Thụ Ngân Hoa nghiêng nghiêng tán hoa, tựa hồ liếc mắt nhìn hắn, không hiểu vì sao hắn lại hỏi ra vấn đề ngu ngốc như vậy
Tổ An:
- ..
Lại bị một cái cây khinh bỉ
Tựa hồ phát giác được sắc mặt hắn không đúng, Hỏa Thụ Ngân Hoa vội vàng nói:
- Ngươi..
chớ làm loạn, nếu không tiếp nhận điều kiện của ta, ta cùng các ngươi đồng quy vu tận
Tổ An vui vẻ:
- Ngươi còn có thể đồng quy vu tận
Nghe hắn không tin, Hỏa Thụ Ngân Hoa đáp:
- Nơi này là mỏ quặng, nghe những thợ mỏ kia nói nơi này tràn ngập khí thể dễ nổ, không thể gặp lửa, nếu ngươi bức ta, ta trực tiếp đốt toàn bộ mỏ quặng, các ngươi cũng không sống được
Tổ An và Ngọc Yên La biến sắc, đặc biệt là Ngọc Yên La, mỏ quặng này là mệnh căn của Ngọc gia, nàng làm sao có thể hủy được