Nơi xa, Nghĩ Lân Tử Vong Nhuyễn Trùng có chút kiêng kị, dù sao vừa rồi các nàng phản kích tạo thành tổn thương không nhỏ
Nhìn thấy các nàng ở chỗ đó vừa nói vừa cười, nó nhất thời hơi nghi hoặc, lo lắng đối phương cố ý ngụy trang dẫn dụ nó công kích
Cho nên một mực chần chờ không dám công tới
Nhưng nghĩ tới vừa rồi mình công kích hẳn cũng trọng thương đối phương, cho nên cách một hồi nó cũng không kìm nén được
Mình không tấn công, trước tiên có thể để cho thủ hạ đi dò xét một chút nha
Trong miệng hú lên quái dị, sau đó mặt đất, vách tường… khắp nơi có rất nhiều tầng đất nhú lên, một số Tử Vong Nhuyễn Trùng loại nhỏ ào ào phá đất lao ra
Mẫu trùng to lớn kêu gọi, tựa hồ gửi đi mệnh lệnh gì đó, sau đó thân thể nghiêng về phía Vân Gian Nguyệt, Yến Tuyết Ngân, những nhuyễn trùng nhỏ kia ào ào tiến vào trong đất, đánh tới hai nữ
Nói là nhuyễn trùng loại nhỏ, nhưng đây chẳng qua là so sánh với mẫu trùng, mỗi con đều dài mười, hai mươi mét, giác hút sắc bén kia đủ để xé người thành mảnh nhỏ
Hai nữ biến sắc, vội vàng lấy ra pháp bảo, thế nhưng phát hiện thương thế của mình quá nặng, căn bản không có cách thôi động pháp bảo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng hai người thở dài, ngày bình thường các nàng kiêu ngạo như thế nào, được vạn chúng kính ngưỡng, uy phong bát diện, kết quả lại chết như thế này
Lúc này có hai con Tử Vong Nhuyễn Trùng từ phía dưới phá đất lao lên, giác hút khép lại, hai nữ miễn cưỡng vận chuyển chút tu vi cuối cùng nhảy lên tránh né
Nhưng ngay sau đó vách tường, đỉnh đầu, lại xông ra mấy con nhuyễn trùng, bây giờ hai nữ không có dư lực né tránh, chỉ có thể tuyệt vọng chờ đợi tử vong
Bất quá đau nhức kịch liệt trong tưởng tượng không có truyền đến, mà cảm giác được từng luồng từng luồng kiếm khí sắc bén
Chỉ thấy những Tử Vong Nhuyễn Trùng công kích các nàng đầu thân tách rời, toàn thân co giật, chỗ đứt không ngừng toát ra chất lỏng xanh biếc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai nữ giật mình, nhìn về phía đối phương, đều tưởng đối phương còn dư lực, nhưng nhìn thấy thần sắc hoảng hốt của đối phương, đều biết mình nghĩ sai
Lúc này trên mặt đất, hai con quái trùng trước đó phóng lên trời, cắn tới các nàng
Hai nữ muốn trốn tránh, nhưng ngày bình thường nhất niệm đã tới, bây giờ ngay cả khí lực động đầu ngón tay cũng không có
Nhìn từng vòng hàm răng xấu xí của quái trùng, còn có trong miệng phát ra mùi tanh, dù hai nữ coi nhẹ sinh tử cũng hoa dung thất sắc
Bất quá các nàng không có bị hai nhuyễn trùng cắn, ngược lại rơi vào một vòng tay ấm áp nóng rực, hai người ngửa đầu nhìn, vừa vặn trông thấy một khuôn mặt cương nghị anh tuấn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Là ngươi
Hai nữ cùng nhau lên tiếng, mặc dù nói ra lời giống nhau, nhưng tâm tình lại hoàn toàn khác biệt
Vân Gian Nguyệt là vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, phải biết trước đó không lâu còn tưởng hắn đã chết, hiện tại không chỉ thấy hắn, còn được hắn cứu, trong lòng cực kỳ vui sướng
Yến Tuyết Ngân thì phức tạp hơn nhiều, nàng phản ứng đầu tiên là kinh hỉ, bất quá rất nhanh ý thức được mình bị hắn ôm
Nhiều năm như vậy, đừng nói bị nam tử ôm, thân thể nàng còn chưa bị nam nhân chạm qua một ngón tay
Sau khi xấu hổ, lại có chút chột dạ, lo lắng bị Vân Gian Nguyệt nhìn ra cái gì, vội vàng nói:
- Mau buông ta ra
Vân Gian Nguyệt trợn mắt trừng một cái:
- Đến lúc nào rồi còn coi trọng như vậy, ôm một chút cũng sẽ không mang thai
Hiển nhiên nàng nghĩ Yến Tuyết Ngân lạnh lùng kiêu ngạo, không nguyện ý bị nam tử ôm mà thôi
Lúc này ở nơi xa, Nghĩ Lân Tử Vong Nhuyễn Trùng thấy con cháu của mình bị giết, không khỏi phát ra tiếng gầm tức giận
Lại xác nhận hai nhân loại kia đã triệt để mất đi lực chiến đấu, nó giống như gió lốc nhào tới
Tốc độ quá nhanh, đã vượt qua Tổ An tưởng tượng, hiện tại hắn ôm hai nữ nhân hành động bất tiện, dù triệu hoán Đại Phong cũng không thể đào thoát
Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân nhãn lực cao minh, làm sao nhìn không ra điểm ấy:
- Đừng quản chúng ta
Nếu hắn muốn cứu hai người, không chỉ ai cũng không cứu được, còn sẽ ném mạng mình vào
Còn không bằng để hai người xuống, thời điểm quái trùng kia ăn các nàng, nói không chừng hắn còn có thể chạy thoát
Ai biết Tổ An căn bản không có ý tứ buông tay, mà nói:
- Chúng ta ở ngoài năm dặm
Vừa dứt lời, ba người biến mất tại nguyên chỗ, Nghĩ Lân Tử Vong Nhuyễn Trùng nhào tới nhất thời cắn hụt
Miệng nó nhai nhai, nhưng nửa ngày không thấy mùi vị gì, nghi ngờ điều tra bốn phía, nhưng nơi nào còn có bóng dáng đối phương
Lại nói một bên khác, ba người mở to mắt, phát hiện mình ở trong đầm nước
Tổ An còn tốt, tu hành đến cảnh giới nhất định, hô hấp tự thành tuần hoàn ở trong cơ thể
Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt thì thảm, ngày bình thường các nàng ở trong nước tự nhiên không có vấn đề, nhưng bây giờ trọng thương, lại thêm đột nhiên xuất hiện ở trong nước, vội vàng không kịp chuẩn bị, cơ hồ nháy mắt đã sặc nước, khuôn mặt đỏ bừng