Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2176: Giữ bí mật




Vân Gian Nguyệt đang muốn nói gì, bỗng nhiên dừng lại, nghiêng tai lắng nghe:
- Ngươi có nghe được thanh âm gì không
- Cái gì
Yến Tuyết Ngân cũng lấy lại tinh thần, chẳng lẽ còn có Tử Vong Nhuyễn Trùng lọt lưới
Bất quá không nghe được thanh âm xoạt xoạt xoạt quỷ dị nha, ngược lại có tiếng rên rỉ cổ quái
Tuy hai người bị thương rất nặng, nhưng dù sao cũng là Đại Tông Sư, rất nhanh ánh mắt khóa chặt đầm nước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Gian Nguyệt buồn bực:
- Tiểu tử thúi này, để chúng ta thủ ở đây, kết quả hắn lại ở phía dưới phong lưu khoái hoạt
Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +666 +666 +666..
Yến Tuyết Ngân má ngọc ửng đỏ, tuy nàng không dính khói lửa nhân gian, nhưng sống đến từng tuổi này, tự nhiên cũng đoán được phía dưới phát sinh cái gì
Trong lòng nhất thời cổ quái, vốn dựa theo dự định lúc đầu, là nàng và đối phương song tu
Kết quả bây giờ lại biến thành Ngọc Yên La, sao lại có cảm giác thức ăn bị đoạt thế nhỉ
Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +666 +666 +666..
Vẫn là Vân Gian Nguyệt điều chỉnh tâm tình trước:
- Mặc dù gia hỏa này háo sắc, nhưng không đến mức lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, chẳng lẽ đang trị thương cho Ngọc Yên La
Bất quá bất kể như thế nào, về sau phải giấu kỹ Hồng Lệ, gia hỏa này thật là lấy trinh tiết người trong vô hình a, ở trước mặt hai Đại Tông Sư bọn họ, cũng dám làm ra sự tình như vậy
Yến Tuyết Ngân hồi tưởng lại tình huống trước đó, cũng gật đầu:
- Hắn xác thực không giống người như vậy
Vân Gian Nguyệt ngoài ý muốn:
- Ngươi lại nói đỡ cho hắn
- Ta chỉ nói đúng sự thật mà thôi
Yến Tuyết Ngân từ tốn nói
- Chỉ không nghĩ tới hắn còn biết pháp môn song tu
Vân Gian Nguyệt lo lắng:
- Thân thể hắn cũng sắp sụp đổ, làm sao cứu người
Huống chi tình huống của Ngọc Yên La đã là đèn cạn dầu, chỉ dựa vào song tu căn bản không có khả năng cứu về
Hai người thụ thương nguyên nhân khác biệt, tuy Tổ An bị thương nặng, nhưng trong thân thể còn có một cỗ sinh cơ bừng bừng, ngược lại Ngọc Yên La, sinh mệnh chi hỏa là tùy thời sẽ dập tắt
Nếu như nói lấy công lực của các nàng, thi triển thuật song tu trợ giúp Tổ An khôi phục sinh mệnh lực còn có một nửa hi vọng, nhưng nếu các nàng là thân nam tử, còn ở trạng thái toàn thịnh, thì xác xuất cứu sống Ngọc Yên La vẫn gần như bằng không
- Có thể là hai người không muốn lưu tiếc nuối trước khi vĩnh biệt
Vân Gian Nguyệt nghĩ nửa ngày chỉ có thể tìm được lý do này
- Bất quá trạng thái của Ngọc Yên La như vậy, làm sao chịu đựng giày vò, tiểu tử thúi này thật đúng là hỗn đản
Thần sắc của Yến Tuyết Ngân cũng cổ quái, hồi tưởng lại hai người một đường thân mật:
- Bất quá Ngọc Yên La hẳn là nguyện ý
Vân Gian Nguyệt ngồi ở bên cạnh nàng:
- Ai, hai chúng ta đúng là có duyên, vậy mà luân lạc tới trình độ ở bên ngoài giữ cửa cho người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Yến Tuyết Ngân:
- ..
- Ngươi muốn nghĩ như vậy tùy ngươi, ta trị thương, đừng quấy rầy ta
Nói xong nhắm mắt lại bắt đầu điều tức, chỉ bất quá vừa nghĩ tới sự tình hai người đang làm ở dưới nước, thì rất khó ổn định tâm thần
Vân Gian Nguyệt ở một bên nhàm chán, lại không muốn trị thương, liền ở nơi đó lấy tay chống cằm
- Gia hỏa này đi làm vịt khẳng định rất đắt hàng
Ngón tay của Vân Gian Nguyệt gõ vách đá, bỗng nhiên cảm khái nói
Cách một hồi sau, nàng lại hoảng sợ nói:
- Ngọc Yên La này nhìn ôn nhu mềm mại, không nghĩ tới dẻo dai như thế
- Ui trời, thật dâm đảng, rên to như vậy làm gì, sợ người không nghe được sao
..
Nghe nàng không ngừng phê bình, Yến Tuyết Ngân rốt cục nhịn không được, mở mắt ra nhìn hằm hằm đối phương:
- Ngươi không nói lời nào, không ai bảo ngươi câm
Vân Gian Nguyệt bĩu môi:
- Ta nói chuyện của ta, ai bảo ngươi nghe lén
- Ngươi nói lớn như vậy, còn trách ta nghe lén
Thần sắc của Yến Tuyết Ngân băng lãnh
Vân Gian Nguyệt cười nói:
- Ngươi lừa ai đấy, lấy cảnh giới của chúng ta, thật muốn nhập định, sao lại bị những âm thanh này quấy nhiễu
Nói rõ chính ngươi tâm bất định, cũng muốn nghe mà thôi
Yến Tuyết Ngân đỏ mặt:
- Ta thấy ngươi cách gần như vậy, lo lắng ngươi đánh lén ta mà thôi
- Ta còn không có hèn hạ như vậy, muốn thắng ngươi sẽ đường đường chính chính thắng ngươi
Vân Gian Nguyệt xì mũi
Bỗng nhiên Yến Tuyết Ngân cau mày nói:
- Bất quá quả thật có chút kỳ quái, thời gian có phải quá dài hay không, trước trước sau sau đã hơn một canh giờ
Vân Gian Nguyệt cười nhạo:
- Có phải ngươi quên vừa rồi Ngọc Yên La đề cập qua, Xà tộc làm chuyện đó, động một chút là mấy canh giờ không, nói thật, ta cảm thấy đầu hàng trước sẽ là tiểu tử thúi kia
Yến Tuyết Ngân trừng nàng:
- Ngươi quên Ngọc Yên La thụ thương sao
Nụ cười của Vân Gian Nguyệt cứng lại, vội vàng quay đầu nhìn đầm nước
Đúng vậy, lấy tình trạng cơ thể của Ngọc Yên La, hiển nhiên không có khả năng kiên trì lâu như vậy, dựa theo tần suất rên rỉ kia, đã sớm hương tiêu ngọc vẫn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.