Mà y phục của Yến Tuyết Ngân vốn trắng noãn như tuyết, chỗ lưng đã bị vết máu ướt đẫm
Bỗng nhiên Tổ An hồi tưởng lại tràng cảnh trước đó nàng từ trong tay Tử Vong Nhuyễn Trùng cứu mình:
- Ngươi là bị Tử Vong Nhuyễn Trùng bắn ra ô quang đánh trúng
Bờ môi của Yến Tuyết Ngân đã trắng bệch, lạnh nhạt nói:
- Chẳng qua lúc đó có thương tích trong người, đổi lại bình thường, con trùng kia công kích lại nhanh cũng không đánh trúng ta
Vân Gian Nguyệt cười lạnh nói:
- Đều sắp chết còn mạnh miệng, Bạch Ngọc Kinh các ngươi luôn đến chết vẫn sĩ diện
Yến Tuyết Ngân muốn phản bác, lại không có khí lực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ai, nói đến cũng trách ta, vừa rồi ngươi đã mấy lần biểu hiện không bình thường, ta lại không kịp thời phát hiện
Bỗng nhiên ngữ khí của Vân Gian Nguyệt mềm mại xuống, không còn đấu khí với nàng
Yến Tuyết Ngân có chút ngoài ý muốn:
- Ta sắp chết ngươi không cao hứng sao
- Hừ, nếu đường đường chính chính giết ngươi, ta tự nhiên sẽ cao hứng, chết kiểu này ta cao hứng cái gì
Vân Gian Nguyệt móc ra một viên thuốc nhét vào miệng nàng
- Đây là Giải Độc Đan, chẳng qua hiện nay độc tính của Tử Vong Nhuyễn Trùng đã xâm nhập kinh mạch và tạng phủ, đan dược này chỉ có thể trì hoãn một chút thời gian mà thôi
Yến Tuyết Ngân lắc đầu:
- Sống có gì vui, chết có gì sợ, ta sớm đã coi nhẹ sinh tử, cần gì trước khi chết còn phải thiếu ngươi nhân tình
- Băng Thạch Nữ, sao ngươi cổ hủ như thế
Vân Gian Nguyệt nghiến răng, có một loại xúc động ấn đầu nàng xuống đất
Lúc này bên cạnh truyền đến thanh âm yếu ớt của Tổ An:
- Thực ra..
ta có thể trị
Nghe được câu này, Yến Tuyết Ngân không biết từ đâu tới khí lực, trong nháy mắt cự tuyệt:
- Không được
Vân Gian Nguyệt đầu tiên là sững sờ, sau đó vỗ tay cười rộ lên:
- Không tệ, như thế rất tốt, rất tốt
Băng Thạch Nữ này không phải bình thường giả bộ như băng sơn sao, mấu chốt là nam nhân trong thiên hạ còn dính chiêu này
Nếu để cho bọn họ biết băng sơn nữ thần trong lòng đã bị nam nhân khác chơi, hơn nữa còn là sư đồ chung chồng
Một khi lan truyền ra, nàng xem như thân bại danh liệt, danh tiếng ngàn năm của Bạch Ngọc Kinh cũng hủy hoại chỉ trong chốc lát
Nghĩ đến tràng cảnh kia, Vân Gian Nguyệt sắp cười ra tiếng
Băng Thạch Nữ này cùng mình đấu nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn là ta thắng
A, sao đột nhiên cảm thấy không quá vui vẻ như vậy nhỉ
Thấy biểu lộ quỷ dị của nàng, Yến Tuyết Ngân lập tức đoán được tâm tư đối phương, không khỏi xấu hổ giận dữ, nếu thật bị Tổ An dùng loại biện pháp cứu kia, mình sẽ sống không bằng chết
- Ta không muốn ngươi cứu, ngươi mau buông ta ra
Trong lòng Yến Tuyết Ngân hốt hoảng, giằng co, đáng tiếc thân thể nàng vô lực, giằng co ngược lại càng giống như người yêu liếc mắt đưa tình
Tổ An vội vàng nói:
- Ngươi đừng kích động, cẩn thận độc khí công tâm
- Độc khí công tâm càng tốt
Hiện tại Yến Tuyết Ngân chỉ muốn lập tức chết đi, bằng không bị Tổ An dùng loại biện pháp kia cứu, nàng cũng không mặt mũi sống sót
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An:
- ..
Lúc này thần sắc của Ngọc Yên La cổ quái:
- A Tổ, ngươi còn..
còn chống đỡ được sao
Vừa rồi hai người quần nhau lâu như vậy, nàng thật có chút bận tâm thân thể đối phương
Nàng luôn cảm thấy cả sự tình là lạ, tựa hồ phải chia nam nhân của mình cho nữ nhân khác
Nhưng nàng lại phát hiện mình không có lý do ngăn cản, dù sao cũng là vì cứu người, hơn nữa vừa rồi Yến Tuyết Ngân cũng vì cứu Tổ An mới bị thương nặng như vậy
- Không có vấn đề
Tổ An hơi nghi hoặc, vì sao nàng lại hỏi như vậy
Nghe hai người đối thoại, Yến Tuyết Ngân càng hận không thể có một cái lỗ chui vào
Vân Gian Nguyệt vỗ vai hắn:
- Tiện nghi tiểu tử ngươi, hầu hạ Yến đại mỹ nữ của chúng ta thật tốt
Bình thường mà nói, hiện tại nàng hẳn là tâm thái xem kịch mới đúng, nhưng không biết vì sao, nàng phát hiện mình không có cao hứng như trong tưởng tượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khuôn mặt của Yến Tuyết Ngân đỏ bừng, cảm giác đỉnh đầu của mình sắp bốc khói, đáng tiếc huyết khí cuồn cuộn, trước mắt hoàn toàn mơ hồ, muốn cự tuyệt cũng nói không ra
Trong nội tâm nàng rét lạnh, chẳng lẽ mình thật khó trốn vận mệnh này
Lúc này Vân Gian Nguyệt rất khó chịu nói:
- Băng Thạch Nữ, ngươi cần dùng tới loại vẻ mặt kia sao, vừa rồi không phải ngươi tự mình nguyện ý sao
Luôn cảm giác nữ nhân này chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
Yến Tuyết Ngân tức điên, vừa rồi cho rằng mình sẽ chết, trước khi chết cứu Tổ An, tránh cho anh hùng như hắn vô thanh vô tức chết đi
Nhưng vấn đề bây giờ là Tổ An biết một công pháp tà môn, xong việc còn có thể trị được nàng
Nguyện ý là bởi vì rất nhanh sẽ chết
Nhưng bây giờ còn phải đối mặt ánh mắt thế tục, nàng liền không rét mà run
Lúc này âm thanh cổ quái của Tổ An vang lên:
- Có phải các ngươi hiểu lầm cái gì hay không
Ta nói cứu người, lại không cần tiếp xúc da thịt