Thanh âm của Tiểu Thanh vang lên lần nữa:
- Vậy thì thật tốt, ta mang cho ngươi thánh dược chữa thương, ngươi nhanh mở cửa đi
Nói xong phanh phanh phanh bắt đầu đẩy cửa, không giống Tiểu Bạch thẹn thùng, tính tình nàng rõ ràng mạnh mẽ hơn nhiều
Tổ An:
-
Hắn nói rất uyển chuyển, nhưng đối phương lại nghe không hiểu
Thấy cửa sắp bị nàng đập ra, Tổ An đành phải nói:
- Ngươi chờ một lát
Sau đó hạ giọng nói với Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch cô nương, ngươi có thể đi giúp ta mở cửa không
Hai gò má của Tiểu Bạch đỏ rực, vội vàng lắc đầu, vèo một cái đứng lên:
- Đừng nói cho nàng ta ở chỗ này
Sau đó nhìn hai bên, vốn muốn giấu ở sau tấm bình phong, nhưng cảm thấy sau tấm bình phong rất dễ dàng bị phát hiện, vì vậy tiến vào trong tủ treo quần áo
Tổ An không còn gì để nói, rõ ràng là sự tình quang minh chính đại, bị nàng làm như thế giống như trộm tình vậy
Nhưng lúc này không kịp ngăn cản, nhìn nàng nấp kỹ, liền vung tay, cách không mở cửa phòng ra
Một thiếu nữ áo lục thanh tú động lòng người đứng ở ngoài cửa, so với Tiểu Bạch, ánh mắt nàng nhiều một tia yêu dã hoạt bát
Thấy cửa mở, nàng ngọt ngào hô một tiếng:
- Tổ đại ca..
Tổ an ngồi ở trên giường cười với nàng:
- Tiểu Thanh cô nương, hiện tại ta vận công, không tiện đứng dậy nghênh đón, mong đừng trách
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ngươi không cần đứng lên, ta là tới thăm ngươi, sao có thể ảnh hưởng ngươi trị thương
Tiểu Thanh tựa như rất quen thuộc đi tới bên giường ngồi xuống, từ trong ngực lấy ra một cái hộp
- Tổ đại ca, ta từ chỗ gia gia lấy được Bách Hoa Cao hắn trân tàng nhiều năm, thuốc này có hiệu quả rất tốt, trên người ngươi nhiều vết thương như vậy, vừa vặn hữu dụng
Tổ An nhịn không được cười lên, sao những tiểu cô nương này đều thích từ chỗ gia gia nhổ lông thế nhỉ:
- Vậy thì cám ơn Tiểu Thanh cô nương
Tiểu Thanh nói:
- Trị nội thương tốt nhất là Bách Thảo Đan của Bạch gia gia, ngày mai ta tìm xem có cơ hội trộm..
Khụ khụ, lấy ra không, Tổ đại ca trước chữa ngoại thương đi
Tổ An nghĩ thầm Bách Thảo Đan ta đã ăn, hai nha đầu này thật có ý tứ
Lúc này Tiểu Thanh từ trong ngực lấy ra rất nhiều dây vải, hiển nhiên đã chuẩn bị đầy đủ:
- Tổ đại ca, cỡi y phục
Tổ An:
-
Tiểu Thanh mở Bách Hoa Cao ra, một mùi hương nhẹ nhàng tản ra:
- Tổ đại ca, ngươi vận công trị thương, ta giúp ngươi băng bó vết thương
Tổ An nghĩ thầm thì ra là thế:
- Cái này..
Cái này không tiện đâu
- Có cái gì không tiện, ban ngày đã nhìn hết, Tổ đại ca còn thẹn thùng cái gì
Tiểu Thanh cười rộ lên, trong ngây ngô mang theo một tia yêu dã, khí chất cực kỳ đặc biệt
Tổ An:
- ..
Không nghĩ tới mình lại bị một tiểu cô nương đùa giỡn, bất quá nói đến thú vị, tính cách của đôi tỷ muội này hoàn toàn khác biệt, Tiểu Bạch ngượng ngùng nội liễm, Tiểu Thanh hoạt bát hướng ngoại
- Vậy làm phiền Tiểu Thanh cô nương
- Ngươi là khách quý của Xà tộc chúng ta, đây là cần phải
Tiểu Thanh vũ mị cười một tiếng
- Chính ngươi điều tức đi, không cần phải để ý đến ra, ta tới hầu hạ ngươi là được
Nói xong ngón tay đã bắt đầu giúp hắn cỡi áo khoác
Tiểu Bạch trốn ở trong tủ quần áo, thông qua khe hở nhìn lén nhất thời trừng to mắt, còn có thể như vậy
Nàng không thể không bội phục muội muội Tiểu Thanh gan lớn, đổi thành mình là không dám làm ra sự tình như thế
Thân thể của Tổ An cứng đờ:
- Cái này không cần làm phiền Tiểu Thanh cô nương, vết thương trên người ta đã không còn chảy máu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Thanh nghiêm mặt nói:
- Tổ đại ca, nếu vết thương không kịp xử lý, lưu lại vết sẹo sẽ không tốt, Bách Hoa Cao chính là thánh phẩm trị ngoại thương của Yêu tộc, thông máu sinh cơ, có thể ở trong thời gian ngắn nhất trợ giúp vết thương khép lại
Tổ An nghĩ nghĩ, mấy ngày nay luân phiên đại chiến, mình thụ thương quả thực không nhẹ
Tuy nói Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh sức khôi phục kinh người, nhưng cũng không chịu nổi hành hạ, chỉ dựa vào Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh khôi phục, chỉ sợ sẽ tổn hại bản nguyên
Bây giờ đã có linh dược trợ giúp, xác thực không có đạo lý cự tuyệt
Thế là hắn gật đầu:
- Vậy làm phiền Tiểu Thanh cô nương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Không phiền phức
Tiểu Thanh cười ngọt ngào, ngón tay ngọc nhỏ dài đã giúp hắn cởi y phục
Khoảng cách gần như vậy nhìn thân thể dương cương cường tráng, hô hấp của Tiểu Thanh rõ ràng gấp rút hơn mấy phần
Tiểu Bạch trốn ở trong tủ treo quần áo, ánh mắt nhất thời trợn thật lớn, thiếu nữ ngượng ngùng để cho nàng bản năng dời mắt không dám nhìn
Bất quá nghĩ lại, bây giờ Tiểu Thanh động thủ như vậy, mình ngay cả nhìn cũng không dám, không khỏi quá nhát gan, thế là quay mặt lại
Lúc này ngón tay ôn nhu của Tiểu Thanh gỡ xuống lớp áo trên người hắn, nhìn hắn thương tích đầy người, không khỏi lã chã muốn khóc:
- Tổ đại ca ngươi bị thương nặng như vậy, lại không có biểu hiện ra ngoài