Thật nên để những nam nhân trong tộc kia đến xem, ngày bình thường bị vài vết xước, cũng đã kêu khóc om sòm
Tổ An cười cười:
- Chỉ là nhìn khoa trương, thực không nghiêm trọng như vậy
- Đã như vậy còn không nghiêm trọng
Ngón tay của Tiểu Thanh nhẹ nhàng lướt qua da thịt xung quanh vết thương
Tổ An nhướng mày, rét lạnh lạnh, ngược lại thư giãn cảm giác nóng rực của vết thương
Tiểu Thanh mở Bách Hoa Cao, lấy một nhúm nhỏ nhét vào trong miệng
Tổ An nghi hoặc, không phải đắp vết thương cho ta sao, sao ngươi lại ăn
Có điều rất nhanh hắn đã minh bạch là chuyện gì xảy ra, bởi vì tay Tiểu Thanh khoác lên vai hắn, sau đó nhẹ nhàng dính sát, lè lưỡi dính thuốc liếm lên vết thương của hắn
- Tiểu Thanh cô nương, ngươi đây là..
Toàn thân Tổ An căng thẳng, vội vàng ngăn cản
- Tổ đại ca, như vậy sẽ làm cho dược tính của Bách Hoa Cao càng dễ thẩm thấu vào trong vết thương, hiệu quả chữa thương càng tốt hơn
Tiểu Thanh mơ hồ không rõ giải thích
- Tổ đại ca, có phải ngươi ghét bỏ miệng ta bẩn không
- Ách, dĩ nhiên không phải
Tổ An không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào
Tựa hồ Tiểu Thanh thật lo lắng vấn đề này, nàng giải thích nói:
- Thể chất của ta đặc thù, từ nhỏ đến lớn khi bị thương, liếm một chút sẽ tốt..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An nhịn không được cười lên, tự nhiên biết nàng lo lắng, an ủi:
- Vậy thì..
làm phiền
Thấy hắn đồng ý, Tiểu Thanh nhất thời mặt mày hớn hở, đồng thời càng ra sức:
- Tổ đại ca ngươi an tâm điều tức nội thương, ngoại thương giao cho ta
Toàn thân Tổ An kéo căng chặt chẽ, đầu lưỡi của tiểu cô nương quá linh hoạt, nghĩ thầm ngươi như vậy bảo ta làm sao chuyên tâm điều tức
Tiểu Bạch ở trong tủ treo quần áo vừa thẹn vừa vội, nghĩ thầm Tiểu Thanh sao có thể như vậy được
Nàng có lòng muốn đi ngăn cản, nhưng lúc này ra ngoài giải thích thế nào đây
Hơn nữa ra ngoài như vậy sẽ để Tiểu Thanh khó chịu
Tính nàng luôn cân nhắc vì người khác như vậy, ở nơi đó xoắn xuýt không thôi, cuối cùng không hạ được quyết tâm
Lại nói toàn thân Tổ An đều có vết thương, vì không quấy rầy hắn trị thương, thân thể Tiểu Thanh vặn vẹo, mặc kệ góc độ nào cũng có thể giúp hắn thoa thuốc lên
Tính dẻo dai của nàng thật tốt, cả người quay tới quay lui, dường như mềm mại không xương
Tổ An cảm thấy lúc này mình giống như Pháp Hải bị Thanh Xà quấn, không khỏi âm thầm cảnh cáo mình, tiểu cô nương chỉ là đến trị thương cho hắn, không nên suy nghĩ bậy bạ, miễn cho chà đạp ý tốt của người ta
Bất quá khi Tiểu Thanh tiến đến bụng dưới, Tổ An cuối cùng gánh không được, vội vàng ngăn cản nói:
- Tiểu Thanh cô nương, như vậy được rồi
- Còn có nhiều vết thương chưa xử lý như vậy, sao có thể được rồi
Tiểu Thanh rất kiên trì
- Nhìn, nơi này sưng thành như vậy
Tổ An:
-
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Tê..
Hắn hít sâu một hơi, bỗng nhiên toàn thân kéo căng
Hắn bỗng nhiên có chút hoảng hốt, nghĩ đến kiếp trước xem thế giới động vật, rắn tựa hồ có thể nuốt con mồi còn lớn hơn chúng
Hứa Tiên khoái lạc, người bình thường thật không cảm nhận được
Trong tủ treo quần áo, vẻ mặt Tiểu Bạch nghi hoặc, nghĩ thầm sao Tiểu Thanh không có thanh âm
Còn có Tổ đại ca, tại sao lại kéo chăn mền che ở trên đùi, chẳng lẽ lo lắng Tiểu Thanh lạnh
Nàng quyết định đi ra xem một chút, Tiểu Thanh xưa nay gan lớn, cũng đừng tham công liều lĩnh, trị xấu Tổ đại ca
Kết quả vừa đẩy cửa tủ, ngoài cửa lại vang lên tiếng đập cửa, dọa đến nàng lập tức thu về
Tổ An giật mình:
- Người nào
- Là ta
Bên ngoài truyền đến thanh âm trong trẻo lạnh lùng của Yến Tuyết Ngân
Tổ An hít sâu một hơi:
- Yến quan chủ có việc gì thế
- Ta có mấy lời muốn nói với ngươi
Tựa hồ thanh âm của Yến Tuyết Ngân có chút tâm sự nặng nề
- Ách, ta đã ngủ, có gì ngày mai trò chuyện tiếp được không
Tổ An có chút không nỡ, bởi vì cảm giác được cái miệng nhỏ bé kia mút lấy, thật là quá sảng khoái rồi
Ai biết thanh âm của Yến Tuyết Ngân chuyển sang lạnh lẽo:
- Ngươi bây giờ là người bận rộn, ngày mai cũng không có cơ hội tìm ngươi, mở cửa nhanh, trò chuyện vài câu ta sẽ đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng hơi không kiên nhẫn, bắt đầu đẩy cửa
Tổ An thật không có cách, Tiểu Thanh như giật điện từ trong chăn lui ra, gương mặt mỹ lệ có chút bối rối, môi đỏ càng kiều diễm ướt át
- Đừng nói ta ở chỗ này
Nàng chung quy là tiểu cô nương, lúc này có một loại cảm giác sợ hãi khi bị bắt quả tang, vội vàng tránh đi
Nàng nhìn bình phong, do dự một chút, cuối cùng quyết định chui vào trong tủ treo quần áo
Ai biết vừa mở cửa tủ quần áo, Tiểu Bạch ở bên trong cùng nàng mắt lớn trừng mắt nhỏ
- A
Tiểu Thanh giật mình, vội vàng che miệng
- Thanh âm gì
Bên ngoài Yến Tuyết Ngân vẻ mặt nghi hoặc, trực tiếp vận công chấn chốt cửa
Tiểu Bạch thấy thế, vội vàng kéo Tiểu Thanh vào trong tủ treo quần áo trốn