Tiểu di phụ
Tổ An bị cái từ này làm cho mộng bức, Thương Lưu Ngư vừa đi, hắn liền bán đối phương
Tổ An cũng lười giải thích:
- Hừ, nể tình tiểu di của ngươi, hôm nay thả ngươi một con đường sống, hi vọng ngày sau ngươi tự giải quyết cho tốt
Ly Vẫn cười hắc hắc:
- Tiểu di phụ, lần thứ nhất gặp mặt, ngươi không cho ta chút lễ gặp mặt sao
Biết quan hệ giữa đối phương và tiểu di, hắn không còn sợ nữa
Khuôn mặt Tổ An lạnh lẽo, trước đó gia hỏa này khi dễ Thanh Khâu quốc hung hăng càn quấy, xem xét liền biết loại chuyện này làm không ít, nếu không phải Thương Lưu Ngư, đoán chừng hôm nay mình đã lột da đối phương, lại còn dám đòi lễ gặp mặt
Bất quá nghĩ tới lần này tên kia xuất huyết, nếu như mình cái gì cũng không cho, hắn sẽ giận chó đánh mèo Thương Lưu Ngư, tương lai về Hải tộc bàn lộng thị phi sẽ không tốt
Sau đó hắn mở ra Lưu Ly Bảo Châu, đang suy nghĩ tìm một chút đan dược giúp hắn trị thương, thế nhưng nghĩ đến sở tác sở vi của hắn, để hắn chịu tội cũng tốt; đưa hắn đồ vật mà nói, lại không biết đưa cái gì
Ly Vẫn sớm đã tiến đến bên cạnh, nhón chân lên nhìn vào trong Lưu Ly Bảo Châu, bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng:
- Cái kia, ta muốn cái kia, khối màu xanh lam kia
Những vật phẩm này giấu ở trong Lưu Ly Bảo Châu, từ bên ngoài có thể loáng thoáng nhìn thấy hư ảnh
Thần sắc Tổ An nhất thời cổ quái:
- Ngươi khẳng định muốn cái này
- Đúng, ta xác định
Ly Vẫn lo lắng Tổ An không nỡ, vội vàng dùng ngôn ngữ kích hắn
- Tiểu di phụ, vừa rồi ta đưa ngươi nhiều binh khí Thiên cấp như vậy, hiện tại để ngươi đưa ta một kiện cũng không chịu, có phải quá keo kiệt hay không
Đồ chơi kia toàn thân lóng lánh, ánh sáng màu lam lưu chuyển, hiển nhiên không phải phàm phẩm
Thần sắc Tổ An càng kỳ quái:
- Cũng không phải không nỡ, chỉ sợ tương lai ngươi trách ta
Nhìn hắn xoắn xuýt, Ly Vẫn nghĩ thầm ngươi còn muốn ra vẻ
Phải biết có thể bỏ vào pháp khí chứa đồ, không có chỗ nào mà không phải vật trân quý, vật này nhìn thần dị như thế, tuyệt đối không tầm thường, vì vậy vỗ ngực nói:
- Tiểu di phụ ngươi nói gì vậy, trưởng giả ban thưởng, không dám chốitừ, mặc kệ ngươi đưa ta cái gì, với ta mà nói đều là đồ tốt, sao có thể trách ngươi
Thấy đối phương còn do dự, hắn không khỏi gấp:
- Tương lai ta về Long Cung, phụ vương khẳng định hỏi ta những binh khí kia đi nơi nào, ta không thể nói là tiểu di tặng cho ngươi hết chứ, ngươi cho ta chút đáp lễ, ta mới tiện lượn vòng ở trước mặt phụ vương
Nghe hắn nói như vậy, lúc này Tổ An mới lấy viên hàn băng màu xanh lam kia ra:
- Không phải ta không nguyện ý, mà cái đồ chơi này không phải vật gì tốt
Cái đồ chơi này là Thiên Ngoại Lam Băng, nói trắng ra là cứt đái trên máy bay trải qua xử lý đặc thù, phong ấn ở trong băng, đương nhiên loại đá lạnh này rất đặc thù, không dễ dàng hòa tan như vậy
- Không có việc gì không có việc gì, Long Cung bảo bối gì không có, ta ưa thích những đồ chơi hiếm lạ
Ly Vẫn nghĩ thầm ngươi còn giả vờ, bất quá muốn lừa bản vương tử, còn non và xanh lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói xong sợ hắn đổi ý, một tay đoạt lấy khối lam băng kia, yêu thích không buông tay
Hắn nghĩ năm đó phụ thân được một gốc dược vương, mỗi ngày dùng để ngâm nước uống, có thể nói kéo dài tuổi thọ, thứ này mình mỗi ngày ngâm, nói không chừng thọ mệnh có thể bắt kịp phụ vương
Tổ An:
- ..
- Ngươi thích thì lấy đi, tự lo liệu cho tốt
Hiện tại toàn bộ tâm tư của Ly Vẫn ở trên lam băng, nơi nào còn có tâm tư nói chuyện, qua loa nói vài lời liền bỏ trốn mất dạng
Tổ An lắc đầu, về sau tuyệt đối không thể cùng gia hỏa này ngồi chung bàn ăn cơm, cũng phải nhắc nhở Thương Lưu Ngư một chút
Xử lý xong sự tình bên này, Tổ An trở lại Thanh Khâu vương cung, phát hiện ánh mắt chúng nữ đều nhìn mình chằm chằm
- Người đâu
Ngọc Yên La nhìn phía sau hắn
- Thả đi rồi
Tổ An nhìn Đồ Sơn Vũ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Hắn là thân nhân của một vị bằng hữu, những thứ này là hắn bồi thường, biểu thị áy náy với các ngươi, mong quốc chủ đừng nên trách
Nói xong lấy ra những nguyên thạch, linh dược mà Ly Vẫn bồi thường
Đồ Sơn Vũ ôn nhu nói:
- Lần này cảm ơn ngươi xuất thủ tương trợ, ta làm sao có thể trách tội, huống chi Ly Vẫn là con út được Long Vương sủng ái, nếu quả thật xảy ra chuyện ở Thanh Khâu quốc, ngược lại là đại họa, thả đi cũng tốt
Ba nữ ghé mắt, nghĩ thầm nữ nhân này thật khéo hiểu lòng người, khó trách được nam nhân ưa thích
Sau đó Đồ Sơn Vũ còn chối từ không thu những bồi thường kia, cảm thấy đây là Tổ An nên được, Tổ An nói rất lâu mới để nàng nhận lấy
Lúc này Vân Gian Nguyệt hơi không kiên nhẫn:
- Xú tiểu tử, nói chính sự, người kia đâu
Tổ An sững sờ:
- Không phải thả đi rồi sao