Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2344: Từng người mang ý xấu riêng




Đồng thời nhỏ giọng nói:
- Hiện tại bọn hắn cách quái vật kia càng gần, muốn chết cũng là bọn hắn chết trước, nói không chừng quái vật kia giết bọn hắn xong sẽ dừng tay
Bây giờ Tổ An là dựa vào duy nhất của nàng, đối phương rời nơi này, nội tâm nàng bất an
Hơn nữa dựa theo hai người kia nói, hiển nhiên là phải cùng một chỗ đối phó quái vật lông đen, nàng cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, này khác gì cùng đi chịu chết
Tác Luân quận chúa bất mãn quát lớn:
- Hiện tại chiến mới có một đường sinh cơ duy nhất, cầm tính mạng người khác đi lấp dục vọng của quái vật, vạn nhất nó không thỏa mãn, đến thời điểm chúng ta ngay cả sức phản kháng cũng không có
Thấy nàng bác bỏ mình như vậy, sắc mặt Khổng Nam Tinh khó coi:
- Ngươi nói thật đường hoàng, nhưng vừa rồi ngay cả người theo đuổi mình cũng có thể tàn nhẫn giết chết, đến cùng là ai càng độc ác
Tác Luân quận chúa tức điên, cuối cùng xoay người sang chỗ khác:
- Hạ trùng không thể ngữ băng
Nói xong muốn cùng Tổ An xuất chiến, lại bị Yến Tuyết Ngân cản lại:
- Thực lực của quái vật kia quá mạnh, ngươi đi lên cũng không có tác dụng quá lớn, ngược lại còn làm hắn phân thần chiếu cố ngươi
Tác Luân quận chúa gấp:
- Chẳng lẽ chỉ có thể nhìn
- Trước xem tình huống lại nói
Vân Gian Nguyệt mở miệng, trong giọng nói có khí thế không thể nghi ngờ
Tác Luân quận chúa há hốc mồm, cuối cùng không nói gì nữa
Khổng Nam Tinh cười trên nỗi đau của người khác:
- Vừa rồi thổi da trâu vang động trời, hiện tại còn không phải ở chỗ này tham sống sợ chết
- Ngươi
Trong lòng Tác Luân quận chúa tức giận, trực tiếp quay đầu đi không để ý tới nàng
Khổng Nam Tinh thì lặng lẽ co lại, lưu ở sau cùng, coi như muốn chết cũng là người chết cuối cùng, không đúng, nói không chừng quái vật kia giết đủ sẽ dừng tay
Nàng liếc nhìn Tam Tam Hoa, tựa hồ quái vật kia dùng tinh huyết của mọi người nuôi Bất Tử Dược, cho nên mình trốn ở sau cùng là có hi vọng giữ được tính mạng
Lúc này Tổ An chân đạp Phong Hỏa Luân chậm rãi bay ra ngoài, Kim Thạch khua cánh, du tẩu ở trên vách tường, Mã Hoàng cũng hóa thành sương máu quay bốn phía, ba người ẩn ẩn vây quái vật kia vào giữa
Tựa hồ quái vật kia cảm nhận được Tổ An bất phàm, trực tiếp giơ tay lên chộp tới hắn
Trong nháy mắt đó, một cỗ khí thế tập trung vào hắn, bàn tay kia như tràn ngập toàn bộ thiên địa, ôm theo uy thế kinh khủng khiến người ta không chỗ có thể trốn
Tổ An rốt cuộc hiểu vì sao vừa rồi vô luận là Đoàn Thiên Đức hay Hùng Thị huynh đệ đều không có lực phản kháng
Lúc này Kim Thạch không có công kích phân tán áp lực cho Tổ An, mà bắt lấy cơ hội ngàn năm một thuở này hóa thành kim quang phóng ra ngoài đại điện
Là Thiên Bằng Tung Hoành
Tuy hắn chỉ học qua một chút xíu da lông, nhưng tốc độ đã đầy đủ khủng bố
Một bên khác, Mã Hoàng cũng không có công kích, mà phóng về phương hướng ngược lại, hắn phải thừa dịp Tổ An ngăn chặn quái vật kia, cướp lấy Tam Tam Hoa
Tác Luân quận chúa vừa tức vừa gấp:
- Sao các ngươi có thể vô sỉ như vậy
Ngay cả Khổng Nam Tinh cũng mắng lên:
- Các ngươi còn biết xấu hổ hay không
Hiện tại Tổ An là chỗ dựa của nàng, nếu hắn chết nàng làm sao bây giờ
Đáng tiếc vô luận các nàng mắng như thế nào, thì sự thật đã không cách nào cải biến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này Tổ An lại cười cười, trực tiếp thi triển Đại Phong, thuấn di ra ngoài mấy chục trượng
Vừa rồi nghe hai người này đề nghị, hắn liền đề phòng, dù sao trước đó mọi người còn đánh đến chết đi sống lại, nếu ai tin bọn họ sẽ chung sức hợp tác, người đó là ngu ngốc
Quả nhiên, hai người này không có cô phụ hắn “tín nhiệm”
Quái vật lông đen kia mất đi mục tiêu, bản năng đặt lực chú ý lên người Kim Thạch
Hắn bước ra, cơ hồ chỉ dùng một bước đã đuổi kịp Kim Thạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người còn lại toàn thân rét run, mặc dù Kim Thạch thi triển chỉ là da lông của Thiên Bằng Tung Hoành, nhưng tốc độ cực nhanh, kết quả chạy trước lâu như vậy, lại bị quái vật lông đen dễ dàng đuổi kịp
Chỉ thấy năm ngón tay của quái vật như điện, bàn tay cắm vào lưng, sau đó móc trái tim của hắn ra
Kim Thạch hét thảm, lúc trái tim của hắn ly thể còn nhảy lên, có thể nghĩ hắn tiếp nhận thống khổ như thế nào
Đám người Yến Tuyết Ngân liếc nhau, không hẹn mà cùng nghĩ đến hài cốt của Xuyên Sơn lão tổ, lúc đó các nàng xem vết thương, phán đoán hơn phân nửa là bị người từ phía sau móc tim
Lúc đó còn cảm thấy không thể tưởng tượng, không nghĩ tới bây giờ tận mắt thấy một màn tương tự
Chỉ thấy quái vật lông đen nhét trái tim vào miệng, cắn một cái như cắn quả cà chua
- Không
Kim Thạch còn sót lại chút ý thức, thấy cảnh này hận không thể sớm chết đi
Sau đó ánh mắt hắn tối đen, trực tiếp rơi vào ao máu, huyết nhục bị ăn mòn hầu như không còn
Nghe sau lưng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, lông tóc của Mã Hoàng dựng ngược, hắn không ngờ quái vật kia giải quyết Tổ An và Kim Thạch nhanh như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.