Trên thân hai người đều có sát khí như núi thây biển máu, không phải loại ma công giết vô số người luyện thành, mà là trải qua sa trường
Tinh Nô lặng lẽ giới thiệu:
- Nam tử kim bào là Tiểu Kim Bằng Vương
Tổ An giật mình, khó trách có địa vị ngang bằng Nhị hoàng tử, nguyên lai là Tiểu Kim Bằng Vương
Bất quá dựa theo trước đó Khổng Thanh nói, Đại Kim Bằng Vương chết không minh bạch, rất có thể là do Yêu Hoàng làm, kết quả hiện tại hắn ngồi cùng nhi tử của Yêu Hoàng uống rượu, cũng thú vị
Nghe Nhị hoàng tử nói, mặc dù mấy Vương tử của Sư tộc và Hổ tộc không cam lòng, nhưng không tiện bác bỏ mặt mũi của hắn, nhìn hằm hằm đối phương, quẳng xuống vài câu hung ác, coi như kết thúc vòng giao phong này
Tổ An bĩu môi, chỉ như vậy
Bọn gia hỏa này thật là sấm to mưa nhỏ
Đúng lúc này, một bóng người khác từ trong lương đình lao ra, đi tới trước mặt Ngọc Yên La, vừa đánh giá xung quanh, vừa hét lên:
- Tiểu tử thúi kia đâu
Ngọc Yên La hơi kinh ngạc, miệng đối phương cực lớn, dù chỉ gặp qua một lần cũng rất khó quên, đương nhiên là Long tộc Ly Vẫn:
- Cửu vương tử nói ai
Đám người Sư Mẫn biến sắc, sao nữ nhân này giao du rộng như vậy, ngay cả Long tộc cũng quen thuộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ly Vẫn hừ một tiếng:
- Đừng đánh trống lảng, là nam tử nhân loại đi theo bên cạnh ngươi, gọi Tổ An
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thần sắc Tổ An cổ quái, hắn tìm mình làm gì, chẳng lẽ..
Ngọc Yên La không lộ ra chút sơ hở nào:
- Không biết Cửu vương tử tìm hắn làm gì
- Nói đến liền giận, lần trước gia hỏa kia từ chỗ ta lừa gạt nhiều binh khí Thiên giai như vậy, kết quả cho ta một cái gọi Thiên Ngoại Lam Băng, gạt ta nói là bảo bối cực phẩm, làm hại ta ngày ngày lấy ra ngâm nước uống, thẳng đến có một ngày bên ngoài băng hóa..
Ly Vẫn nói đến đây thì im bặt, biểu lộ muốn ói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Sau khi băng hóa thì sao
Ngọc Yên La hơi nghi hoặc, đừng nói nàng, người khác cũng hiếu kỳ
Ly Vẫn lộ ra vẻ bi phẫn gần chết, có điều rất nhanh nhịn xuống:
- Không có gì, ta muốn biết hắn ở đâu, ta phải cảm tạ hắn
Nói đến hai chữ cảm tạ, hoàn toàn là nghiến răng nghiến lợi
Đến từ Ly Vẫn, điểm nộ khí +888 +888 +888..
Thần sắc Tổ An cổ quái, gia hỏa này sẽ không ngâm phân uống đó chứ
Quả nhiên là Ly Vẫn ngu xuẩn
Ngọc Yên La nở nụ cười:
- Cửu vương tử tới không khéo, đoạn thời gian trước hắn đã rời đi, trở về Nhân tộc
- Cái gì, sao hắn lại đi
Ly Vẫn kêu to, hắn đi qua đi lại, hiển nhiên bởi vì không có báo được thù mà bực bội
Ngọc Yên La liếc nhìn Nhị hoàng tử:
- Hắn đắc tội Kim Ô Thái Tử, sao còn dám đến Vương Đình, cho nên sớm rời đi rồi
Bây giờ ở trước mặt các tộc nhấn mạnh một lần, làm cho tất cả mọi người tiềm thức tin tưởng Tổ An đã trở về Nhân tộc, đương nhiên sẽ không liên hệ Ngạn Tổ cùng hắn
Nhị hoàng tử cười hắc hắc:
- Coi như hắn thức thời, bằng không ta sẽ cho hắn biết thực lực chân thật của Kim Ô tộc chúng ta
Tổ An âm thầm bật cười, gia hỏa này lại hạ thấp Thái Tử một phen, xem ra cũng không phải hào phóng như biểu hiện bề ngoài
Nhìn xung quanh một cái, quả nhiên không nhìn thấy Tổ An, Ly Vẫn thất vọng trở về, vừa đi vừa hét:
- Tiểu di, lần trước nể mặt ngươi, lần sau gặp hắn, ta sẽ nện hắn một trận
- Tiểu di
Tổ An giật mình, nhìn sang đình nghỉ mát, vừa rồi hắn phát giác Nhị hoàng tử và Tiểu Kim Bằng Vương tựa hồ ân cần trò chuyện với một nữ tử, đáng tiếc do góc độ, thấy không rõ tình huống của đối phương
Lúc này một thanh âm quen thuộc truyền đến:
- Ai, lần trước nếu không phải ta đi ngang qua, ngươi đã bị hắn đánh chết, còn không biết xấu hổ tìm người ta báo thù
Trong giọng nói đầy bất đắc dĩ, mặc dù như thế, vẫn suối nước leng keng, khiến người ta nghe mà kìm lòng không được sinh ra cảm giác bình tĩnh
Lúc này mọi người mới thấy trong lương đình còn có một nữ tử tuyệt sắc, mặc váy trơn, trên mặt không trang điểm, tay ôm hồ lô rượu, ánh mắt như có chút mê ly, nếu là cô gái tầm thường, bộ dáng này khẳng định sẽ khiến người cảm thấy nhếch nhác, nhưng lúc này mọi người chỉ cảm thấy lười biếng là tiêu sái, hết sức mê người
Nữ tử này đến cùng có thân phận gì, lại có thể trở thành khách quý của Nhị hoàng tử và Tiểu Kim Bằng Vương
Tổ An tự nhiên biết nàng là Thương Lưu Ngư, bản năng nhìn dưới bàn đá, quả nhiên như trước đây, mắt cá chân ôn nhu trắng nõn, chân trần tinh xảo tuyệt luân, không dính một hạt bụi
Thương Lưu Ngư cũng tò mò dò xét bên này, khi thấy Tổ An, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, tựa hồ cảm giác được một loại khí tức quen thuộc
Kết quả vừa hay thấy hắn nhìn về phía chân trần của mình, má ngọc hơi phiếm hồng, bản năng co chân lại, còn kéo váy ngăn trở, sau đó hung hăng nguýt hắn một cái, hiển nhiên đã nhận ra gia hỏa này