Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2572: Câu Hồn




- Cho nên muốn tìm cha ngươi, chỉ có thể dựa theo ngươi nói giải trừ phong ấn đúng không
Yêu Hoàng cười lạnh
- Thật thông minh
Thấy sắc mặt đối phương không tốt, Đan Chu vội vàng giải thích
- Cũng không phải ta cố ý thiết kế ngươi, mà xác thực chỉ có cha ta biết, nếu ngươi có thể phá phong ấn trợ giúp hắn thoát khốn, đó là ân tái tạo
- Ta bị vây ở chỗ này nhiều năm như vậy, đã hận Thuấn thấu xương, năm đó cha ta thân phận gì, là Đại Đế tung hoành thiên hạ, lúc tuổi già lại bị tâm phúc của mình phản bội tính kế, hắn hận sẽ chỉ hơn ta, ngươi báo thù giúp hắn, hắn làm sao có thể không cảm kích ngươi
- Lại thêm ngươi là Bạch Đế nhất mạch, tính ra cũng là hậu nhân của hắn, truyền Bất Tử Dược cho ngươi cũng hợp tình hợp lý
Đan Chu nói rất nhiều lý do, sau đó ánh mắt tha thiết nhìn hắn
Yêu Hoàng trầm giọng nói:
- Ngươi nói mấy phong ấn kia ở đâu
Thấy hắn đáp ứng, Đan Chu mừng rỡ:
- Phong ấn do Thuấn hạ, tình huống cụ thể ta cũng không xác định, chỉ là ở trong năm tháng dài dằng dặc, ta vô số lần suy nghĩ, trong lòng có chút suy đoán, lại thêm trước đó các ngươi mở phong ấn Đào Ngột, nên ta suy đoán hơn phân nửa là đúng, có thể nhằm vào tập tính của đám hung thú Hỗn Độn, Cùng Kỳ, Thao Thiết phỏng đoán, bọn hắn phong ấn hơn phân nửa có quan hệ tới đặc tính của mỗi người, tỉ như Hỗn Độn hẳn ở..
Sau đó hắn nói rõ chi tiết mình phỏng đoán một lần, cuối cùng bổ sung:
- Ngươi dẫn ta đi cùng, có cái gì không xác định, ta sẽ giải thích cho ngươi
Yêu Hoàng trầm ngâm thật lâu, bỗng nhiên mở miệng nói:
- Không cần phiền toái như vậy
Vừa dứt lời, chỉ thấy hắn đưa tay cắm vào mi tâm khô lâu, tay phảng phất như vật vô hình, xương sọ cứng rắn không bị bất luận tổn thương vật lý gì, từ đầu tới cuối cũng không có tác dụng ngăn trở
- Ngươi..
Bộ xương khô kia liều mạng giằng co
Bất quá hết thảy đều phí công, rất nhanh Yêu Hoàng rút tay ra, trong lòng bàn tay nhiều một đoàn quang mang màu xanh, giống như ma trơi ở nghĩa địa
Lúc này chùm sáng màu xanh lam liều mạng giằng co ở trong lòng bàn tay hắn, nhưng vô luận nỗ lực như thế nào, cũng không thể rời lòng bàn tay của Yêu Hoàng
Yêu Hoàng cười lạnh nói:
- Như vậy không phải tốt rồi, muốn hỏi cái gì tùy thời có thể hỏi
Nói xong lòng bàn tay nắm một cái, đã thu lại chùm sáng màu xanh lam kia
Ngô Lương nhìn hết thảy, toàn thân không khỏi run rẩy, đây chính là Câu Hồn Thuật trong truyền thuyết
Loại thủ đoạn này thật quá kinh khủng, bởi vì tử vong xưa nay không phải sự tình đáng sợ nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì tử vong, trình độ nào đó cũng coi như giải thoát, nhưng nếu sau khi chết linh hồn còn bị nhốt một mực tra tấn, vậy thì thật là sống không bằng chết
Kim Ô Thái Tử cũng nuốt nước miếng, không dám nói cái gì, mà ở xung quanh điều tra một phen
Qua một hồi lại thất vọng nói:
- Vật phẩm bồi táng của gia hỏa này không khỏi quá khó coi, tìm một vòng chỉ là hàng thông thường, có mấy cái khả năng là đồ tốt, nhưng bởi vì trải qua quá nhiều năm, đã mục nát thành hạt bụi
Ngô Lương tâm nghĩ này là do ánh mắt của các ngươi quá cao mà thôi, hai người này một cái là Yêu Hoàng, một cái là Thái tử, ngày bình thường dùng đều là Thần khí, trong hoàng cung dị bảo vô số, tự nhiên chướng mắt những vật phẩm bồi táng này
Bất quá rất nhiều thứ trong này, cầm đi ra ngoài, vẫn đủ để cho tu sĩ tranh đoạt
- Hắn chỉ là một gia hỏa bị soán vị, có thể có vật phẩm bồi táng tốt gì
Yêu Hoàng lạnh nhạt nói
- Ngươi thấy chuyện vừa rồi hắn nói như thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy trong giọng nói của hắn có ý kiểm tra, Kim Ô Thái Tử do dự một chút vẫn nói:
- Phụ hoàng vẫn nên cẩn thận là hơn, coi như thật dựa theo hắn nói, giải phong ấn cho Đế Nghiêu, có lẽ đối phương sẽ cảm kích chúng ta, nhưng liên quan đến Bất Tử Dược, đối phương làm sao có khả năng giao cho chúng ta
- Về phần hắn nói chúng ta cùng một huyết mạch thì càng vô nghĩa, đừng nói cách mấy vạn năm, dù là thân huynh đệ, cũng có thể vì lợi ích mà trở mặt
Nói xong hắn liếc nhìn Ngô Lương, gia hỏa này là nhị đệ tốt của hắn an bài đến ám sát mình
Yêu Hoàng gật đầu:
- Không sai, không uổng công ta nhiều năm vun trồng
Nghe hắn khẳng định, Kim Ô Thái Tử hoàn toàn yên tâm, nói tiếp:
- Hơn nữa tu vi của Đại Đế thượng cổ không biết cao bao nhiêu, một khi thoát khốn, chúng ta chưa hẳn kềm chế được
Đến thời điểm vạn nhất đối phương nổi lòng xấu xa, chúng ta sẽ nguy hiểm
- Ngươi lo lắng không phải không có lý
Yêu Hoàng đáp
- Vừa rồi Đan Chu kia nói rõ ràng không hoàn toàn thật, đoán chừng là dụng ý khó dò, ta làm sao có thể nghe theo hắn
- Phụ hoàng anh minh
Kim Ô Thái Tử tranh thủ thời gian vỗ mông ngựa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Yêu Hoàng trầm giọng nói:
- Có điều hắn muốn ta tin, nói đại bộ phận đều là thật, cho nên chúng ta đi mấy nơi hắn nói nhìn xem, bất quá muốn đánh lên mười hai phần tinh thần

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.