Mọi người nghe vậy đều kinh hãi:
- Một cánh rừng chỉ là một cây
Cây này phải bao lớn
Sau khi được trả lời chắc chắn, Tổ An dò hỏi:
- Gốc cây kia có thần trí không, có phải Thụ Yêu không
- Hẳn không có loại Thụ Yêu như ngươi nói, bất quá cây dâu kia bất phàm như thế, sinh ra một ít ý chí mơ mơ hồ hồ cũng khó nói
Áp Du nói
- Tựa như Nhược Thủy, ngoại nhân nhìn thấy nó là vật chết, chỉ có ta mới biết nó có ý chí, cho nên ta có thể thân cận nó
Tổ An nghĩ thầm Nhược Thủy không thành tinh mới lạ
- Bản thể của Phong Hi là một con lợn rừng, lông như cương châm, các ngươi phải cẩn thận
Áp Du nhắc nhở
- Lợn rừng
Tổ An có chút hoảng hốt, đột nhiên cảm giác quá giống thần thoại kiếp trước
Đông phương Tây phương đều có truyền thuyết Đại Hồng Thủy, mặt khác trong thần thoại Đông phương có đối phó Phong Hi, trong thần thoại Hy Lạp, Heracles cũng từng đối phó lợn rừng, đây rốt cuộc là trùng hợp hay là cái gì
- Phong Hi kia có nhược điểm gì không
Vân Gian Nguyệt thử thăm dò
Lần này gặp phải Áp Du có thể nói chịu nhiều đau khổ, sau cùng nhờ vào cơ duyên xảo hợp mới có thể giải quyết, nàng thực không muốn lại tới lần nữa
- Lãnh địa của chúng ta không kề nhau, cũng không có sinh ra xung đột, nên không biết nó có nhược điểm gì, chỉ sợ không thể giúp các ngươi
Áp Du có chút áy náy nói
- Như vậy sao..
Mấy người đang thất vọng, chợt nghe Áp Du nói:
- Đúng rồi, tựa hồ nó rất háo sắc, không biết cái này có tính nhược điểm hay không
Mấy người nghĩ thầm cái này tính là nhược điểm gì, Tổ An cũng rất háo sắc
Hơn nữa bây giờ đi đâu tìm một con heo mẹ đến
- Mặt khác nghe nói nó thường xuyên ở ban đêm nhìn ánh trăng ngẩn người, có truyền ngôn nói nó đang hấp thu tinh hoa ánh trăng tu luyện, bất quá ta cảm thấy không giống, nhưng không biết nó đến cùng đang làm gì
Áp Du nói
- Không biết cái này có thể giúp các ngươi không
- Rất hữu dụng, đa tạ
Mấy người vội vàng đa tạ, dù sao vẫn tốt hơn cái gì cũng không biết
Tổ An thì thần sắc cổ quái, một con lợn rừng háo sắc, sau đó nhìn ánh trăng ngẩn người, không phải là Trư Bát Giới chứ
Có Áp Du đồng hành, nên chưa từng xuất hiện sóng lớn khủng bố như trước đó, hơn nữa độ rộng của Nhược Thủy cũng khôi phục bình thường, rất nhanh đã vượt qua
Mấy người lần nữa cảm tạ Áp Du, Áp Du lại nói:
- Không, là ta phải cám ơn các ngươi, chính bởi vì có các ngươi, ta mới có thể triệt để giải thoát
Lúc nói chuyện, thân hình Áp Du bắt đầu mơ hồ, dần dần biến thành hình dạng vốn có
Chỉ bất quá ấy thân hình đối phương trong suốt, tựa hồ biến thành nửa hư nửa thực, Tổ An giật mình:
- Chẳng lẽ ngươi..
Áp Du mỉm cười:
- Không sai, phương pháp tịnh hóa kia của ngươi xác thực rất lợi hại, ta chỉ là bởi vì trong lòng có oán niệm không tiêu, lúc này mới có thể chống cự, bây giờ oán niệm tiêu trừ, tự nhiên sẽ biến mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An có chút khổ sở:
- Thực xin lỗi, là ta hại ngươi..
Áp Du đánh gãy hắn:
- Không có gì phải xin lỗi, đây là siêu thoát, với ta mà nói là chuyện cao hứng, đoạn thời gian người không ra người quỷ không ra quỷ này, ta đã sống đủ rồi, đa tạ..
Nói đến phần sau, thanh âm hắn càng ngày càng nhỏ, thân hình hóa thành điểm điểm tinh quang, hoàn toàn biến mất không thấy
Thấy cảnh này, mọi người trầm mặc, rõ ràng trước một khắc mọi người vẫn là địch nhân quyết đấu sinh tử, nhưng giờ khắc này, bọn họ lại thương cảm
Dù sao sau khi Áp Du khôi phục thần trí, mấy người có thể cảm giác được hắn là một người tính cách ôn hòa, kết quả lại có kết cục bi thảm như vậy
Thật lâu mới thu thập xong tâm tình, tiếp tục đạp vào hành trình
Cũng không lâu lắm liền gặp được rừng rậm xanh um tươi tốt, chính giữa rừng rậm có một đại thụ che trời, cành lá rậm rạp, giống như lọng che, siêu quần xuất chúng
- Đây chính là Tang Lâm trong miệng Áp Du
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngọc Yên La cảm thán nói
- Cây dâu kia thật lớn
Yến Tuyết Ngân cũng lộ vẻ kinh sợ:
- Nhìn tình huống cây này hẳn là được tinh hoa thiên địa quy tụ, theo Áp Du nói, mảnh Tang Lâm này từ xưa đến nay, theo lý thuyết trải qua năm tháng dài dằng dặc như thế, nó nên tu luyện thành tinh mới đúng
- Sau lập quốc không cho phép thành tinh
Đột nhiên Tổ An nhớ tới một câu kinh điển ở kiếp trước
- Cái gì
Ba nữ nghi ngờ nhìn hắn
Tổ An đỏ mặt, giải thích nói:
- Hơn phân nửa là phiến thiên địa này pháp tắc thiếu thốn, cho nên để nó không cách nào tu thành chính quả
- Xem ra xác thực như thế
Chúng nữ đồng ý cái phán đoán này
Tiến vào trong Tang Lâm, mấy người cực kỳ cảnh giác, bởi vì cành cây quá um tùm, rất khó nhìn thấy tràng cảnh nơi xa, đi ở bên trong dường như mê cung, trời mới biết Phong Hi kia giấu ở nơi nào, vạn nhất đột nhiên xông ra đánh lén, mấy người sẽ rất phiền phức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]