Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2617: Miệng to như chậu máu




Đại Tang Thụ cười nói:
- Ai nói Bất Tử Dược là duy nhất
Hơn nữa trên đời rất có thể không chỉ hai cây này, chỉ bất quá sinh ở địa phương hiếm thấy, hoặc tướng mạo kỳ lạ, hoặc cảnh vật xung quanh quá nguy hiểm, mới không có bị người phát hiện mà thôi
Mấy người nhất thời hưng phấn, vốn cho rằng Bất Tử Dược chỉ là hoang ngôn hư vô mờ mịt, không nghĩ tới lại thật có loại vật này
Dù tâm tính mấy người lại đạm bạc, cũng không có khả năng thờ ơ, huống chi tu sĩ tranh với người, tranh với trời, vốn coi trọng lý niệm tổn hại không đủ phụng có thừa, chính thức vô dục vô cầu làm sao có khả năng tu đến cảnh giới cao thâm
Lúc này Tang Thụ nói:
- Bất Tử Dược thành danh đều bị tồn cường đại nắm giữ, không có khả năng cho ngoại nhân, hơn nữa bản thân Bất Tử Dược thông linh, coi như ngươi phát hiện nó, cũng chưa chắc bắt được nó
Nếu có thể được hạt giống Bất Tử Dược, lấy tâm huyết nuôi dưỡng, làm bạn cùng nó trưởng thành, thành công nhận chủ, nó không chỉ có hiệu quả trường sinh, còn có thể đề cao tốc độ tu hành của chủ nhân, càng hữu dụng hơn tìm Bất Tử Dược thành thục
Mấy người rung động, những tin tức này chưa từng thấy qua trong các điển tịch, nếu lưu truyền ra ngoài, đủ để phá vỡ nhận biết của toàn bộ giới tu hành
Mấy người tiếp tục hỏi thăm một số chi tiết về Bất Tử Dược và Thiên Đế, Tang Thụ rung rinh cành lá, phảng phất như tay nó:
- Những thứ này ta không biết, đừng quên ta chỉ là một cái cây mà thôi, năm đó có mấy nhân vật đi ngang qua Tang Lâm nghỉ chân, nói chuyện trời đất, để cho ta nghe được mà thôi
Thần sắc Tổ An cổ quái, nghĩ thầm những tin tức vừa rồi kia, chỉ sợ không phải du khách bình thường có thể biết, cũng không biết năm đó là đại nhân vật nào đến Tang Lâm nghỉ chân
Thấy hỏi không ra đồ vật gì, đám người Tổ An lần nữa đa tạ:
- Tiền bối trợ giúp chúng ta nhiều như vậy, không biết có gì cần chúng ta làm không
Làm người phải coi trọng có qua có lại, người ta đưa lá dâu trân quý, lại kể nhiều bí mật như vậy, không báo đáo sẽ có chút không tử tế
- Các ngươi giúp ta đối phó Phong Hi, ta đã rất cảm kích
Lá cây toàn thân Tang Thụ lay động, phảng phất như đang cười
- Ta chỉ là một cái cây mà thôi, từ đâu tới nhiều tâm nguyện như vậy
Sắc mặt mấy người nóng lên, Tang Thụ không biết trải qua bao nhiêu năm tháng tang thương, sớm đã coi nhẹ mưa gió, cực kì có đức độ, nào có nhiều ý nghĩ như mọi người
Tổ An thất thần, sao cảm giác câu nói này quen tai như vậy, lần trước ở trong động mỏ Ngọc gia gặp phải Hỏa Thụ Ngân Hoa, giọng điệu cũng như thế, gia hỏa kia không phải là đời sau của Tang Thụ chứ
Bất quá hồi tưởng lại bộ dáng của Hỏa Thụ Ngân Hoa, cùng Tang Thụ không có nửa xu quan hệ, xem ra là mình suy nghĩ nhiều
Tiếp xuống mấy người liên tục cảm tạ, cáo biệt Tang Thụ, dựa theo nó chỉ dẫn, rốt cục rời khỏi Tang Lâm nhìn như vô biên vô hạn
- Tiểu An Tử, vừa rồi có nghiêm túc nhìn không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nửa đường tìm một cơ hội, Vân Gian Nguyệt lặng lẽ hỏi thăm Tổ An
- Đương nhiên, ánh mắt không nháy một cái, Vân tỷ tỷ thật là đẹp tuyệt luân..
Tổ An đương nhiên biết nàng hỏi cái gì, không tiếc ca ngợi, một trận vỗ mông ngựa ném qua
Đương nhiên đây cũng là lời thật lòng, vừa rồi một màn kia quả thật rất đẹp, cho tới bây giờ hắn không nghĩ tới giáo chủ Ma giáo ngày bình thường dữ dằn, còn có một mặt ôn nhu mê người như vậy
- Lúc đó ngươi nghĩ tới chuyện gì
Vân Gian Nguyệt giống như cười mà không phải cười, trong mắt nhiều một tia đăm chiêu
Tổ An đỏ mặt, cũng thản nhiên thừa nhận:
- Lúc đó trong đầu hiện ra rất nhiều suy nghĩ khinh nhờn Vân tỷ tỷ, ta đáng chết..
- Ngươi muốn chết à
Vân Gian Nguyệt vốn chỉ tính đùa giỡn đối phương, ai biết hắn trực tiếp như vậy, ngược lại làm nàng xấu hổ, vội vàng nghiêm mặt nói
- Ta là sư phụ của Hồng Lệ, ngươi đừng nghĩ những sự tình kia, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa
Thấy không có chút điểm nộ khí, Tổ An biết nàng không có tức giận, nhịn không được lầu bầu nói:
- Cũng không biết là ai nhảy cho ta xem
- Ngươi nói cái gì
Ánh mắt Vân Gian Nguyệt tràn ngập vẻ nguy hiểm
- Khụ khụ, ta nói Thiên Ma Mị Vũ và Thiên Ma Mị âm của tỷ tỷ quá lợi hại, để người không cách nào làm chủ, chỉ còn lại phản ứng bản năng, cho nên không trách ta được
Tổ An ấm ức nói
- Ta cũng không trách ngươi nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Gian Nguyệt rất hài lòng, cũng không uổng công mình trân tàng nhiều năm như vậy
- Đúng rồi
Bỗng nhiên thần sắc của Tổ An cổ quái
- Trước đó ngươi trốn ở trong rừng cây thay quần áo
Đây chẳng phải sẽ bị lão Tang Thụ nhìn hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vốn rất bình thường, nhưng ai biết lão Tang Thụ kia có ý thức của mình
Vân Gian Nguyệt là nhân vật bậc nào, ở trong Ma giáo mưa dầm thấm đất, lập tức kịp phản ứng hắn đang nghĩ gì, sắc mặt nóng lên, mắng:
- Tiểu tử thúi ngươi đang nghĩ cái gì vậy hả, đối với chúng ta mà nói, thay quần áo thi triển pháp thuật che lấp tự thân là thao tác cơ bản, phòng chính là kẻ xấu như ngươi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.