Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2761: Đại trưởng lão




Đại trưởng lão nguýt hắn một cái, hai đạo quang mang bao phủ ở trên người Lục thúc, dường như tùy thời có thể khiến hắn biến thành tro bụi
Toàn thân Lục thúc run rẩy, không dám phát ra một chút thanh âm
Tiểu Yêu Hậu vội vàng kéo Tổ An, ra hiệu hắn thu tên lại, lặng lẽ nguyên khí truyền âm:
- Những người này là bô lão của hoàng tộc, rất nhiều người tư lịch còn già hơn Yêu Hoàng, quanh năm tự phong ấn ở trong hoàng lăng, tu vi hết sức kinh người
Tổ An âm thầm gật đầu, tựa hồ Lục thúc cũng là người của Trưởng Lão Hội, chẳng qua là trước đây ít năm vừa thêm vào, nhiều lắm chỉ xem như thực tập sinh
Tu vi của nhóm người này đều rất cao, cơ bản đều là thọ nguyên sắp hết không cách nào đột phá, sau đó phong ấn mình, đợi ngày sau thiên địa có biến, nhìn xem có cơ hội đột phá thu hoạch thọ nguyên hay không
Hiện tại chân thân của bọn hắn không đến, chỉ dùng hư ảnh, nghĩ đến là vì tiết kiệm thọ nguyên
- Tham kiến mấy vị trưởng lão
Trong mắt Nhị hoàng tử bộc phát ra vẻ hưng phấn, vốn cho rằng hôm nay đại thế đã mất, kết quả mấy trưởng lão trong tộc đi ra, vậy thì có chuyển cơ
Tu vi của Tổ An lại cao, có thể cao hơn mấy trưởng lão sao
Đặc biệt là Đại trưởng lão, chiến lực cơ hồ có thể so với phụ hoàng, một người đủ để nghiền ép toàn trường
Huống chi còn có mấy trưởng lão khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại trưởng lão khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt quét nhìn một vòng, rất nhanh rơi vào trên người Tổ An, cùng với Xạ Nhật Cung trong tay hắn
Lúc này Đại Tinh Linh Vương ho nhẹ một tiếng:
- Sao bỗng nhiên mấy vị trưởng lão lại đại giá quang lâm
Hắn địa vị cao cả, lại thêm tính cách tự phụ, không giống người bình thường sợ mấy trưởng lão này
Thấy Đại trưởng lão nhìn con rể tiện nghi của mình, lo lắng một lời không hợp sẽ đánh nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy con rể này thường thường không có gì lạ, luận anh tuấn cách mình xa vạn dặm, nhưng chí ít còn bắn được, hắn vẫn tương đối hài lòng
Trong mắt hắn, từ ngữ hình dung dung mạo trên đời chỉ có ba đẳng cấp, đẳng cấp thứ nhất đương nhiên là mình, phóng tầm mắt nhìn thiên hạ, độc nhất vô nhị
Đẳng cấp thứ hai là thường thường không có gì lạ, kém bản thân xa vạn dặm
Về phần người khác, tất cả đều là xấu bức
Cho nên con rể tiện nghi này có thể được đánh giá thường thường không có gì lạ, đã cực kỳ khó được
Đại trưởng lão hừ lạnh:
- Toàn bộ Vương Đình loạn thành một bầy, ta có thể không đến sao
Lúc này Tiểu Yêu Hậu cũng mở miệng:
- Đại trưởng lão, cái này không trách được chúng ta, là Nhị hoàng tử giết hại huynh đệ thủ túc, chúng ta chỉ bị động phản kích mà thôi, mong Đại trưởng lão làm chủ
Nàng thân là Hoàng Hậu, tự nhiên có tư cách nói chuyện nhất
Lại thêm nàng xinh đẹp tuyệt luân, trong ngực ôm con út, quả nhiên là điềm đạm đáng yêu, khiến người ta rất khó dâng lên địch ý
Đại trưởng lão theo ánh mắt nàng nhìn lại, vừa hay nhìn thấy trong trận doanh Nhị hoàng tử buộc thi thể Thái Tử, còn có thủ cấp của đám người Ô lão, sắc mặt nhất thời trầm xuống
Thấy ánh mắt của Đại trưởng lão, trong lòng Nhị hoàng tử căng thẳng, vội vàng giải thích:
- Đại trưởng lão minh giám, giết hại huynh đệ không phải ta, mà là Thái Tử, hắn thừa dịp phụ hoàng băng hà, lo lắng chúng ta uy hiếp vị trí của hắn, cho nên trong đêm phái binh tiêu diệt chúng ta, ta cũng là bất đắc dĩ mới phản kháng
- Còn Tam đệ, Tứ đệ đều là bị Thái Tử phái người giết chết, trong tay ta không có giết hại huynh đệ nào, Đại trưởng lão không tin mà nói, có thể hỏi mọi người ở đây, rất nhiều người đều có thể làm chứng
Còn Thái Tử muốn giết hắn, tự nhiên không tính huynh đệ
Ánh mắt Đại trưởng lão rơi vào trên người mấy tướng lãnh Kim Ô Vệ và trọng thần, những người kia cảm thấy toàn thân trong ngoài đều bị nhìn thấu, căn bản không dám nói dối
Run lẩy bẩy bẩm báo Đại trưởng lão sự tình tối nay, cùng Nhị hoàng tử nói sai biệt không nhiều
- Yêu Hoàng băng hà..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại trưởng lão có chút thất thần, tuy hôm nay Vương Đình loạn thành một bầy, nhưng đối với hắn mà nói, cũng chỉ là tiểu đả tiểu nháo
Nhưng Yêu Hoàng chết, là sự tình nghiêm trọng, một thời đại kết thúc, Yêu tộc cũng đến thời khắc sinh tử tồn vong
Hắn thu thập xong tâm tình, cúi đầu nhìn Nhị hoàng tử cùng tiểu hoàng tử:
- Cho nên bây giờ huyết mạch Yêu Hoàng chỉ còn lại hai người các ngươi
Nhị hoàng tử vui vẻ:
- Không sai, mời đại trưởng lão chủ trì đại cục
Bây giờ người thừa kế chỉ còn lại hai cái, so với đệ đệ tuổi nhỏ, tuyển ai làm Yêu Hoàng, không phải sự tình rõ ràng sao
Trước đó còn rất thù hận những năm này bỏ bao công sức biến thành công dã tràng, cho rằng ông trời không nhìn người nỗ lực, hiện tại phát hiện ông trời đối đãi ta cũng khá
Trước đó lôi kéo mấy Đại Tông Sư kia, làm sao vượt qua một câu của Đại trưởng lão
Trên cửa cung, trong lòng Tiểu Yêu Hậu căng thẳng, nàng cũng minh bạch, so với Nhị hoàng tử, nhi tử của mình thực không có sức cạnh tranh gì, nếu để cho Đại trưởng lão quyết định, vậy liền xong

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.