Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2791: Kề cận cái chết thăm dò




Vô ý thức kéo y phục, nàng nói tiếp:
- Lần này vào Bất Tri Chi Địa ta và Băng Thạch Nữ đều ích lợi rất nhiều, trước đó trong nhiều năm, cảnh giới của chúng ta một mực không tiến, nhưng lần này vào bí cảnh, chúng ta kiến thức quá nhiều tồn tại cao cấp, thậm chí còn có Tiên Nhân cao hơn Địa Tiên cấp..
còn có Thiên Đế lúc trước ban cho ngươi Xạ Nhật Cung tiết lộ ra uy nghiêm vô thượng, khả năng không có hiệu quả quá lớn với người bình thường, nhưng ta và Băng Thạch Nữ đều là Đại Tông Sư, lại được lợi rất nhiều
- Chúng ta chỉ là tạm thời phong ấn những kiến thức kia, cần thời gian để tiêu hóa đủ loại cảm ngộ trong bí cảnh, trước đó bởi vì sự tình của ngươi chưa xong, cho nên ta mới bồi tiếp ngươi, bây giờ thấy ngươi đã có thể một mình đảm đương một phía, ta rất vui mừng, nghĩ đến lấy chiến lực của ngươi bây giờ, còn có Trưởng Lão Hội Yêu tộc, Tinh Linh tộc… chống đỡ, bên Vương Đình này hẳn không người có thể tổn thương đến ngươi, ta cũng nên trở về làm việc của mình
Nói đến đây nàng hơi canh cánh trong lòng:
- Băng Thạch Nữ kia thật gian trá, nàng khẳng định cũng muốn trở về bế quan đột phá, thời điểm đi cũng không biết chào hỏi một tiếng, thiệt thòi ta..
thiệt thòi ta..
- Thua thiệt ngươi cái gì
Thấy nàng bỗng nhiên ấp a ấp úng, Tổ An hiếu kỳ hỏi
- Không có gì
Vân Gian Nguyệt đỏ mặt, khó mà nói trải qua trong khoảng thời gian này, mình coi Yến Tuyết Ngân là tỷ muội chứ
A phi, hai ta là đối thủ một mất một còn
Lần sau gặp lại, quyết phân cao thấp, cũng phân sinh tử
Băng Thạch Nữ dối trá, một mình mang theo Nguyên Linh Lộ bỏ đi, may mắn trong bí cảnh lấy được Vũ Sơn Linh Tuyền mỗi người đều lưu một phần, bằng không lại bị nàng nuốt riêng
- Có thể không đi hay không
Tâm tình của Tổ An sa sút, thời gian dài như vậy cùng Yến Tuyết Ngân, Vân Gian Nguyệt ở chung, cùng một chỗ kề vai chiến đấu, cùng một chỗ trải qua sinh tử, sớm đã bất tri bất giác kết xuống tình nghĩa thâm hậu, giống như người nhà, bây giờ Yến Tuyết Ngân đã đi, Vân Gian Nguyệt cũng muốn đi, trong nháy mắt hắn có cảm giác bị cả thế giới vứt bỏ
Hắn cũng không biết vì sao sẽ có cảm giác mãnh liệt như vậy, rõ ràng chỉ là tạm thời tách ra, cũng không phải sinh ly tử biệt, hơn nữa trên lý trí cũng biết các nàng sớm muộn sẽ phải rời khỏi
Cảm nhận được trong giọng nói của hắn không muốn xa rời, Vân Gian Nguyệt là người sát phạt quyết đoán cũng trở nên mềm mại:
- Tiểu An Tử, ta đã đi ra rất lâu, Thánh Giáo chúng ta không kiên cố giống như Bạch Ngọc Kinh của Băng Thạch Nữ, những tên kia cả ngày lục đục với nhau, thời thời khắc khắc muốn lợi mình, mưu hại người khác để mình thay vào đó, không có gì bất ngờ xảy ra, trong khoảng thời gian này bên Thánh Giáo đã loạn thành một bầy, ta không quay lại sẽ không có cách nào thu thập
Đồng thời nàng còn lo lắng tình huống của đồ đệ Thu Hồng Lệ, tuy địa phương nàng bế quan rất an toàn, nhưng nếu trong giáo thế cục đại biến, Hồng Lệ cũng không cách nào an tâm bế quan
Không biết vì sao, nàng không hề nói ra lý do này, tựa hồ không muốn cùng Tổ An trò chuyện sự tình Hồng Lệ
Thấy Tổ An trầm mặc, Vân Gian Nguyệt thăm thẳm thở dài:
- Ta thật phải đi, sau này còn gặp lại
Nói xong quay người rời đi, vốn lấy tu vi Đại Tông Sư, cơ hồ trong nháy mắt có thể biến mất, nhưng chẳng biết tại sao, nàng đi rất chậm, dường như chính mình cũng không có ý thức được trong lòng không muốn
Đúng lúc này một đôi cánh tay cường tráng trực tiếp từ phía sau ôm nàng:
- Không nên đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Gian Nguyệt tức giận, nhiều năm qua hình thành bản năng muốn xuất thủ công kích chấn bay đối phương, bất quá đợi ý thức được là Tổ An, động tác nàng cứng đờ, cắn môi buồn bực nói:
- Ngươi làm gì
- Ta không muốn ngươi đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An cậy mạnh nói, cũng không biết vì sao, lúc này tâm hắn rất loạn, tựa hồ cũng lớn mật hơn bình thường rất nhiều
Trên mặt Vân Gian Nguyệt lóe lên thần sắc phức tạp:
- Xú tiểu tử, lá gan của ngươi càng lúc càng lớn, ngay cả tiện nghi của ta cũng dám chiếm
Mau buông tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Không buông
Tổ An một bộ lợn chết không sợ bỏng nước sôi, chóp mũi ngửi mùi thơm trên người đối phương, nghĩ thầm Vân tỷ tỷ không thích bôi son phấn, vì sao trên người thơm như vậy
Hành động như vậy có chút khinh bạc, dù trước đó Vân Gian Nguyệt lừa gạt mình đây chỉ là tỷ đệ ôm nhau, hiện tại cũng không còn gì để nói
Nàng sầm mặt lại:
- Ta là sư phụ của Hồng Lệ
- Ta biết, thì tính sao
Tổ An tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng nói
Lỗ tai vốn là vị trí mẫn cảm, bị đối phương thở ra nhiệt khí, Vân Gian Nguyệt nhất thời cảm thấy toàn thân giật mình
- Xú tiểu tử, đến cùng ngươi là người trong Ma giáo, hay ta là người trong Ma giáo
Nàng bị câu trả lời này của đối phương làm cho tức điên, xem như trong Ma giáo cũng không có mấy cái dám không cố kỵ những vấn đề thân phận này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.