Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4012: Nguyên lai là Tào tặc




Chương 4012: Nguyên lai là Tào tặc (3)Chương 4012: Nguyên lai là Tào tặc (3)
Hai người không hẹn mà cùng đi tới cửa, bởi vì gian phòng quá mức chật hẹp, trực tiếp va vào nhau
Lúc này Thương Hồng Ngư cười khúc khích:
- Ngươi quên đeo mặt nạ
Gia hỏa này, xem ra cũng không có mây trôi nước chảy giống như mặt ngoài, hừ, quả nhiên không phải một mình ta có vấn đề
Tổ An tức giận nói:
- Ngươi không phải cũng không có mang sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi trêu chọc, hai người cảm giác quan hệ khôi phục bình thường, vừa nói chuyện phiếm vừa ngụy trang
Hai người tới boong tàu, nhìn bên ngoài trăng sáng sao thưa, không khỏi kinh ngạc
Sao thời gian trôi qua nhanh như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ vừa rồi hai người ở trong phòng ngốc lâu như vậy
Lấy tu vi của hai người, lẽ ra không nên quên chú ý tới thời gian trồi qua, trừ khi vừa rồi quá..
đắm chìm
Hai người kìm lòng không được nhìn qua hai bên, vừa vặn chạm mắt, lại mất tự nhiên dời đi
- Ngươi hẳn đã đói, chúng ta đến phòng ăn ăn chút gì đi
Tổ An đề nghị
- Tốt
Thương Hồng Ngư gật đầu
Hai người đến phòng ăn, bởi vì vé tàu quá đắt, nên ăn uống không cần phải trả tiền
- Lại là tiệc buffet
Tổ An có chút ngoài ý muốn, vốn nhìn thấy gian phòng chật hẹp, hắn không có ôm quá nhiều chờ mong với phòng ăn
Kết quả hoàn cảnh tốt hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, xung quanh tốp năm tốp ba khách nhân, cũng không tính chen chúc
Tuy món ăn không phong phú bằng tiệc buffet kiếp trước, nhưng thắng ở nguyên liệu nấu ăn mới mẻ, rất nhiều là mới vừa từ trong biển rộng đánh bắt lên
Tổ An có chút hoài niệm hải sản Sashimi, trực tiếp chọn mấy đĩa thịt Kim Thương Ngư, hứng thú bừng bừng quay đầu lại hỏi:
- Ngươi muốn ăn cái gì
Nhìn thấy lông mày đối phương khẽ nhếch, nhìn chằm chằm thịt cá trong mâm của hắn
Lúc này Tổ An mới nhớ tới thân phận của nàng, ngượng ngùng bỏ thịt Kim Thương Ngư lại, cầm một ít tôm và sò nướng:
- Ân, vẫn là tôm ăn càng ngon hơn
Nhìn động tác của hắn, lúc này trên mặt Thương Hồng Ngư mới lộ ra nụ cười, chọn một ít tôm và hoa quả
Hai người ngồi ở bên cửa sổ dùng cơm, Thương Hồng Ngư tựa hồ tâm sự nặng nề, bỗng nhiên nàng nói:
- Có muốn uống chút rượu không
- Được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổ An giật mình, có câu rượu vào loạn tính, hắn thật sợ mình cầm giữ không được
Thương Hồng Ngư tựa hồ đoán được tâm tư của hắn, tức giận nguýt hắn một cái:
- Ta không sợ, ngươi sợ thứ gì
Nàng khẽ vẫy tay, hút một chai rượu vang đỏ ở nơi xa tới, đồng thời còn cầm hai cái ly rượu
Những khách nhân ở phụ cận thấy cảnh này không có lộ ra vẻ mặt khác thường gì, dù sao có thể leo lên thuyền này đi Bích Ba Hải Vực, tự nhiên không thể nào là người bình thường, hơn nữa từng người tu vi không thấp, ai chẳng biết cách không hút vật
- Cùng ta uống một chén
Thương Hồng Ngư rót hai chén, cùng đối phương nhẹ nhàng đụng đụng, bưng lên uống một hơi cạn sạch
Tổ An lo lắng: - Tựa hồ tâm tình của ngươi không tốt lắm
Thương Hồng Ngư thăm thẳm thở dài:
- Đổi lại ngươi trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm tình tốt được sao
- Điều này cũng đúng
Tổ An nghĩ đến trước đó không lâu, nàng vân là Vương Hậu Hải tộc cao cao tại thượng, kết quả biến thành tội phạm truy nã, mấu chốt là trượng phu tựa hồ dữ nhiều lành ít, một đồ giả mạo đánh cắp tất cả của Long Vương, nàng còn phải lo lắng cho vận mệnh của Hải tộc
Trước đó nàng đào vong, sinh tử tồn vong, khả năng không có thời gian nghĩ những chuyện này
Bây giờ tạm thời an định lại, những ý niệm kia liần kìm lòng không được ùn ùn kéo đến
- Yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi
Tổ An an ủi nói
Thương Hồng Ngư lườm hắn một cái:
- Trong đầu ngươi chỉ muốn đi tìm Thần Long Bất Tử Dược, nếu hai chuyện không xung đột, có lš ngươi sẽ thuận tay giúp ta, nhưng một khi xung đột, ngươi làm sao có thể quản ta sống chết
- Xin lỗi
Tổ An trầm mặc, bây giờ cứu Thu Hồng Lệ là sự tình trọng yếu nhất, so sánh với nàng, Nhân Ngư Vương Hậu xác thực..
Nhìn thấy hắn như vậy, Thương Hồng Ngư ngược lại băn khoăn:
- Nên nói xin lỗi là ta mới đúng, ngươi đã giúp ta rất nhiều, nếu không có ngươi, hiện tại chỉ sợ ta đã dữ nhiều lành ít, nào có cơ hội nhàn nhã ngồi ở chỗ này ăn cơm
Hơn nữa ngươi còn cho ta hi vọng báo thù, ta cần phải cám ơn ngươi, mà không phải phàn nàn
- Ngươi không cần áp lực mình như vậy, trải qua nhiều chuyện như thế, tương lai mờ mịt, ngươi sinh ra cảm giác bất an là rất bình thường
Tổ An ôn nhu nói
- Ngươi là tỷ tỷ của Lưu Ngư, ta nhất định sẽ tận khả năng giúp ngươi, coi như hai chuyện thật có xung đột, ta cũng sẽ nghĩ biện pháp an bài sự tình bên ngươi
Thương Hồng Ngư bưng chén rượu lên, cười như không cười nhìn hắn, con ngươi mỹ lệ cách ly rượu lộ ra càng mê người:
- Nếu ta không phải tỷ tỷ của Lưu Ngư thì sao
Có phải ngươi sẽ buông tay mặc kệ hay không
Tổ An mỉm cười:
- Bây giờ chúng ta đã là bằng hữu, ta làm sao có thể mặc kệ bằng hữu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.