Lui Ra, Để Trẫm Đến

Chương 38: Quan nhi có vấn đề




Thẩm Đường lần thứ N nghĩ muốn nhảy bổ vào đầu Kỳ Thiện mà giải phẫu sọ hắn, nhưng cân nhắc đến giữa bọn họ còn chút hữu nghị, liền ráng nhịn xuống
Nàng cố đè nén cơn giận nói: "Hừ, sao lại thẹn quá hóa giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta vẽ đẹp như vậy mà..
Kỳ Thiện: "..
Giờ thì hắn có thể khẳng định
Thẩm mỹ của Thẩm tiểu lang quân không giống người bình thường
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, mặt đối mặt, ai cũng không chịu nhường ai
Cuối cùng vẫn là Kỳ Thiện đau đầu xoa huyệt Thái Dương, tránh cặp mắt long lanh tràn đầy tự tin, lý lẽ hùng hồn của Thẩm Đường
Hắn đã thấy không ít người tự tin, nhưng chưa thấy ai như người này
Sao mà vẽ tệ thế này còn có thể tự tin như vậy chứ
Biết rõ bất đồng quan điểm sẽ làm giảm hiệu quả giao tiếp, Kỳ Thiện chỉ đành chọn cách "vòng vo"
Ngón tay hắn chỉ vào tác phẩm lớn của Thẩm Đường trên bàn, giọng điệu trầm xuống, hỏi một vấn đề trí mạng: "Ngươi vẽ cho dù tốt, vị kia Quan nhi không có mắt thưởng thức thì ngươi lấy đâu ra tiền công
Nghe câu này Thẩm Đường chợt bừng tỉnh: "..
Đúng nha, cha Giáp Phương mà không ưng thì coi như xong
Nàng dùng ánh mắt nghi ngờ nhân sinh nhìn Kỳ Thiện xác nhận: "Sao ngươi biết chắc thẩm mỹ của hắn cũng như ngươi..
không có mắt thưởng thức
Thẩm Đường nuốt bốn chữ "thẩm mỹ dị thường" vào bụng
Nàng cũng chẳng sợ Kỳ Thiện, không dám oán hắn, thu lại tất cả chỉ là đang ngắm nghía cha Giáp Phương báo thù thôi
Kỳ Thiện hít sâu một hơi, cười khẩy giọng mỉa mai: "Thế tục nhìn nhận vẻ đẹp đa số là hùa theo số đông thôi
Cặp mắt to của Thẩm tiểu lang quân đúng là dị dạng mà
Ai ngờ Thẩm Đường vẫn bỏ ngoài tai "thâm ý" trong lời Kỳ Thiện, gật gù ra vẻ thấu hiểu, vẻ mặt tiếc nuối, than thở: "Khúc nhạc cao xa, người thưởng thức lại ít ỏi, cái này có lẽ chính là 'tri âm khó kiếm'..
Nói xong thật tình cảm thấy lắc đầu
Kỳ Thiện im lặng không nói nổi: "..
Thẩm Đường hơi đau đầu nhìn hai bức họa trên bàn, xoa xoa mi tâm: "Vậy..
Bên A, không, bên Quan nhi phải giao làm sao đây
Với cái kiểu vẽ của ngươi ta chịu không làm được
Kỳ Thiện hỏi: "Ngươi đã ký khế ước với chưởng quỹ rồi sao
Nếu chưa ký khế ước, bỏ luôn không làm là xong, cùng lắm thì thanh danh bị tổn hại, sau này khó mà kiếm được mấy việc kiểu này, nhưng Thẩm tiểu lang quân vốn cũng chẳng dựa vào vẽ tranh qua ngày, bị hao tổn chút cũng không sao, dù sao vẫn hơn là phải cố làm tiếp
Ai ngờ Thẩm Đường lại nói: "Đã ký khế ước rồi
Tiền đặt cọc nàng cũng đã cầm rồi
Thẩm Đường lôi túi tiền nhỏ của mình ra, đổ ào ào hơn hai mươi cục bạc vụn, Kỳ Thiện nhìn ánh mắt nàng càng thêm phức tạp -- ai cho nàng cái gan mà dám nhận việc rồi lấy tiền đặt cọc trong khi tay nghề thì kém thế này
Phen này xong đời, xem Thẩm tiểu lang quân sẽ xoay xở ra sao
"Vậy bây giờ phải làm thế nào
Tuy nói Thẩm Đường vẫn cho rằng kỹ năng vẽ tranh của mình rất cao – dù sao đó cũng là cái nghề đã từng nuôi sống nàng, đâu phải mấy lời của Kỳ Thiện là đả kích được – nhưng nàng cũng có chút lo lắng, nàng cho là mình vẽ tốt thế nào mà bên A không chịu cũng chịu thua
Nàng chần chờ nói: "Hay là thăm dò xem ý Quan nhi thế nào
Có khi hắn là 'tri âm' hiếm hoi có thể thấy được cái đẹp ở chỗ ta thì sao
Kỳ Thiện: "..
Tri âm ngoài thế tục ư??
Ha ha ha, đúng là mơ mộng giữa ban ngày
"Thật sự không được thì..
Thẩm Đường định nói "thật không được thì thử xem sao, nếu mà đánh nhau thì chưa biết ai thắng ai đâu", Kỳ Thiện đã lên tiếng: "Thật sự không được thì để ta giúp ngươi vẽ để nộp, chúng ta ở Hiếu Thành vẫn nên sống kín tiếng, tránh được chuyện gì thì tránh
"...Cũng được, việc này ngươi kiếm hay ta kiếm thì cũng vậy thôi
Nhưng mà, lát nữa vẫn phải nói với chưởng quỹ đổi họa sĩ, không thể để ngươi thiệt thòi
Thẩm Đường không có ý kiến gì, nhanh chóng đồng ý, "Ta sẽ kể cho ngươi tướng mạo và thần thái của Quan nhi kia
Kỳ Thiện: "..
Trời biết đã bao nhiêu năm rồi hắn không có làm chuyện này, phải biết là kể cả vào lúc cuộc sống túng thiếu nhất hắn cũng chưa từng mấy lần
Trong lòng thầm oán, nhưng tai lại cẩn thận nghe Thẩm Đường miêu tả, không bỏ qua chi tiết nào, đồng thời dựng hình bố cục trong đầu
Cảm ơn trời đất, Thẩm tiểu lang quân vẽ tranh thì tệ nhưng năng lực ngôn ngữ không tệ, miêu tả ngắn gọn, rõ ràng, quan sát cũng rất tỉ mỉ
Chỉ cần nghe miêu tả của nàng là hắn có thể hình dung trong đầu dáng vẻ, thần thái, đặc điểm, tính cách của Quan nhi kia, trong lòng cũng có tính toán
Chỉ là..
Kỳ Thiện nhạy cảm bắt được một vài chi tiết
"Ngươi nói là Quan nhi ban đầu không hài lòng với ngươi
Thẩm Đường nghiêm túc sửa: "Ban đầu là không hài lòng, nhưng không phải là do bề ngoài của ta lừa tình hay sao
Người ta chắc nghĩ ta còn nhỏ, kỹ năng vẽ không bằng những họa sĩ lớn tuổi, nhưng sau này chả phải phát hiện ra sự khác thường của ta, giao việc cho ta sao
Kỳ Thiện: "Hắn thấy ngươi có Văn Tâm đấy chứ
Có Văn Tâm cho nên "khác thường", với việc xác nhận Thẩm tiểu lang quân có kỹ năng vẽ cho nên "khác thường" là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau
Mà nói, Thẩm tiểu lang quân có cái gọi là kỹ năng vẽ đấy ư
Thẩm Đường xua tay: "Thì như nhau, thì như nhau thôi
Kỳ Thiện lắc đầu: "Vũ tượng chi niên của Quan nhi, sao có thể mới gặp mà đã nhận ra dấu triện hoa của ngươi là Văn Tâm chữ ký được, điểm này không hợp lý
Chỉ dựa vào việc ngươi có Văn Tâm chữ ký liền giao cho một việc quan trọng thế, cũng chẳng hề kiểm chứng tay nghề, lại càng vô lý
Văn Tâm chữ ký với kỹ năng vẽ không có liên quan gì với nhau
Thẩm Đường lại chẳng chút nghi ngờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Có gì đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn dù gì cũng là người nổi tiếng ở Nguyệt Hoa Lâu, là quân cờ dự bị số một tương lai, tiếp xúc với đủ hạng người, trong số đó có ân khách có Văn Tâm thì có gì là lạ
Ngươi không lẽ cho rằng Quan nhi kia cũng có Văn Tâm, nên mới nhận ra ta
Ở cái thế giới này một thời gian, nàng cũng biết cho dù là Văn Tâm phẩm chất thấp nhất, cũng hơn người bình thường một bậc
Chỉ cần không bị phế hoặc gặp tai nạn mang tính hủy diệt khác thì sẽ rất khó bị lâm vào tình cảnh này
Mà Quan nhi kia nhìn thần sắc đâu có giống người đó
Kỳ Thiện nhất thời chưa nghĩ ra vấn đề ở đâu, lại hỏi: "Ngươi nói điều kiện của hắn là dùng giấy bút hắn cung cấp
Thẩm Đường đáp: "Đúng
Hắn xoa mi tâm, để Thẩm Đường miêu tả Quan nhi thêm lần nữa, hai lần miêu tả một chữ không sai, nhưng hắn vẫn không tìm ra điểm nghi ngờ
Thẩm Đường khoanh tay nhìn vẻ mặt nhíu mày suy tư của hắn, rất là khó hiểu: "Nguyên Lương, rốt cuộc ngươi đang lo cái gì thế
Kỳ Thiện: "Không phải lo lắng, mà là không thích cái cảm giác không hiểu biết
Hay nói cách khác là không thích cảm giác mình không biết toàn bộ chuyện
Hắn trực giác Quan nhi kia có vấn đề, điểm này mà không có lời giải thích thì sẽ cứ luôn quanh quẩn trong lòng, rất khó chịu
Với cách Thẩm Đường hiểu là do hắn mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế
Thấy hắn nghiêm túc như vậy, Thẩm Đường thuận miệng nói: "Nếu hắn thật sự có vấn đề, thì có lẽ manh mối nằm ở chỗ bút giấy hắn nhấn mạnh đấy
Một câu làm cho người tỉnh mộng
Kỳ Thiện bỗng nghĩ ra điều gì, lấy một tờ giấy trong xấp đó ra, hoặc là nướng trên ngọn nến, hoặc là hắt nước vào rồi đợi hiển hiện
Thẩm Đường cứ lẳng lặng nhìn hắn "phát điên"
Lâu thật lâu sau lại nhắc nhở: "Có lẽ liên quan đến ngôn linh chăng
Nguyên Lương, thế giới khác rồi
Đâu phải thế giới khoa học đâu mà đi dùng mấy cách nướng trên lửa hay hắt nước thế này
Còn thiếu năm trăm chữ chưa sửa xong QAQ, tìm tư liệu đến giờ quá muộn rồi
(tấu chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.