Lui Ra, Để Trẫm Đến

Chương 66: Ngoài ý liệu 【 cầu nguyệt phiếu 】




Theo lời Cố tiên sinh cho tiền, Thẩm Đường pha chế một ít mỗi loại rượu
Dường như lời nói có sức mạnh ngay tức khắc, mùi rượu nồng nặc, bá đạo xộc thẳng vào căn phòng tao nhã, đánh thức con sâu rượu trong người Cố tiên sinh
Hắn không còn bận tâm đến những dự định khác, lập tức rót một chén
Đừng nhìn Cố tiên sinh có vẻ mặt ốm yếu, như thể giây sau có thể chết thẳng cẳng, buông xuôi tất cả, thực ra là một người nghiện rượu nặng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Rượu ngon
Hắn uống cạn một chén, không tiếc lời khen ngợi
Uống rượu vào, vẻ mặt trắng bệch tái nhợt thêm chút ửng hồng, trông có vẻ tươi tắn hơn trước
Nhưng dù không am hiểu y lý, ai cũng biết như thế là không nên, có bệnh thì phải điều dưỡng chứ không phải uống rượu say mèm, Thẩm Đường viết rõ sự không đồng tình lên mặt
Cố tiên sinh vừa uống rượu vừa không lơi lỏng quan sát Thẩm Đường
Thấy trên mặt nàng thoáng qua vẻ lo lắng, lại cảm nhận được từ nội tâm nàng sự nghĩ ngợi vẩn vơ, Cố tiên sinh hơi ngạc nhiên – Thẩm lang này thật sự thú vị
Biết rõ mình mang mục đích bất lợi với hắn, mà lại còn lãng phí "thiện tâm" lên người hắn
Hắn còn tưởng Thẩm lang này chỉ muốn hắn chết bất đắc kỳ tử ngoài đường cái chứ, dù sao lúc nãy nhìn chằm chằm cổ hắn, sát ý lóe lên rồi biến mất kia quá rõ ràng
Cố tiên sinh ngước mắt nhìn Thẩm Đường, lại tự rót cho mình một chén lớn: "Quả thật là rượu ngon
Thẩm Đường nói: "Uống rượu say sẽ hại thân
Cố tiên sinh nói: "Thẩm lang, 'Uống rượu say hại thân' với người bình thường thì không sai, nhưng với tại hạ, say mới có thể sống lâu
Rượu do ngôn linh ủ ra không hề thua kém tác phẩm của ai
Nếu tại hạ cũng có thiên phú này, có thể tiết kiệm một khoản tiền lớn
Thẩm Đường: "..
Lời này nghe thật quen tai
Nàng nói: "Không lâu trước cũng có người nói với ta lời tương tự
Rượu này ngon đến vậy sao
Cố tiên sinh kinh ngạc: "Ngươi chưa từng uống thử
Thẩm Đường nói: "Uống rồi, tối qua
Chẳng qua, tình hình tối qua quá kịch liệt, trừ phi không có ai bên cạnh, bằng không thì nàng uống rượu sẽ là mối đe dọa với sự an toàn của những người khác
Cố tiên sinh không biết tình hình tối qua, liền cho rằng Thẩm Đường còn nhỏ, chưa hiểu rượu ngon, cười trêu ghẹo nàng: "Đó là do tuổi ngươi còn nhỏ, chưa biết sự tươi đẹp của rượu
Đợi ngươi lớn rồi sẽ hiểu - rượu là thứ thuốc tốt nhất trên đời, có thể trị bách bệnh
Thẩm Đường mặt không cảm xúc: "..
Nàng khẳng định chắc chắn, rượu chắc chắn không chữa được bách bệnh – bởi vì từ nãy đến giờ, Cố tiên sinh một mình uống hết một vò Lan Lăng rượu, uống ghê như thế mà đầu óc hắn vẫn chưa hết bệnh, có thể thấy hắn chỉ toàn nói xạo
A, nàng đang dùng ngôn linh [Lòng người khó dò], gã này cũng chẳng nghe được nàng đang mắng gì, thật đáng tiếc
Cố tiên sinh: "..
Thẩm Đường lẳng lặng đảo mắt, đếm số vò rượu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một hồi, nàng vội vã xong việc
"Rượu đã chuẩn bị đủ, Cố tiên sinh cứ thong thả dùng
Thẩm Đường định đứng dậy rời đi, không ngờ Cố tiên sinh bất ngờ đặt chén rượu xuống: "Thẩm lang, ngươi thật sự là Thẩm lang sao
"Bằng không thì sao
Ta không phải Thẩm lang thì là 'Cố lang'
"Tại hạ vẫn còn nghi ngờ về chuyện này
Cũng không phải không tin Cung Vân Trì, chỉ là so với lời người ngoài nói, tại hạ càng tin vào mắt thấy, tai nghe của mình
Nhìn kiểu gì, Thẩm lang xuất hiện đều quá trùng hợp
Mục đích của ngươi là gì
Thân phận của ngươi là gì
Ngươi đòi lại Chử Diệu để làm gì
Hắn là kẻ bị phế Văn Tâm, tương lai bị hủy, có thể mang lại cho ngươi điều gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Đường cố nén sự giật mi, giọng điệu đặc biệt không thân thiện
"Mấy việc này có liên quan gì đến ngươi
Ta chỉ là kẻ nấu rượu bán rượu kiếm chút sinh hoạt phí, có thời gian hao tâm tổn trí vào người ta, Cố tiên sinh sao không lo chăm nom một mẫu ba phần đất nhà mình
Đại Mạc Lạc Nhật Đồ
Hừ, Bắc Mạc
Bọn người đang giấu thông tin kia còn đáng nghi hơn ta
Cố tiên sinh có dụng ý sâu xa hơn đó, đang muốn đục nước béo cò hay làm đục nước vậy
Giọng cả hai đều không lớn, thanh âm không nặng
Chỉ là, không khí trong phòng khách căng thẳng đến cực điểm
"Lang quân, nhạc múa tới rồi
Từ bên ngoài phòng vang đến giọng nữ mềm mại, làm tan không khí căng thẳng vừa nãy
"Vào đi, Thẩm lang không ngại cũng ngồi xuống thưởng thức chút
Không hiểu sao, giọng Cố tiên sinh đột nhiên hòa hoãn
Thẩm Đường sắc mặt khó chịu: "Tại hạ không thích gái đẹp
Cố tiên sinh nói: "Không thích gái đẹp
Thích trai đẹp
Thẩm Đường: "Vâng, tỷ như vị tên 'Ông chi'
Nàng mơ hồ đoán ra quan hệ của Cố tiên sinh và Quan nhi không hề tầm thường, hai người không là chủ thần thì cũng là sư đồ, hoặc là có chung mối quan hệ nào khác
Cái tên Quan nhi kia chắc chắn không phải chỉ đơn thuần là một người hầu, lai lịch phức tạp hơn
Bằng không sao lại cùng quý công tử Cung Sính lúc chưa suy tàn xưng nhau là "bạn cũ"
Thẩm Đường cố ý nói vậy trước mặt Cố tiên sinh, vừa là khiêu khích, cũng muốn làm hắn khó chịu, ghê tởm
Phản ứng của Cố tiên sinh vượt quá dự liệu của Thẩm Đường
"Ông chi, không hay lắm
Thẩm Đường: "..
Cố tiên sinh đàng hoàng nói: "Nếu ngươi thích, có thể đổi chỗ khác
Chẳng qua Thẩm lang tuổi còn nhỏ, không nên sa vào chỗ này
Thẩm Đường: "..
Thẩm Đường còn chưa kịp từ chối thì cửa gỗ đã mở ra
Ngồi ngoài cửa là một đội nhạc công, tuổi đều khoảng ba mươi, dù không còn trẻ trung ở giáo phường nhưng tay nghề lại điêu luyện, mỗi lần tấu nhạc biểu diễn đều có thể khiến mọi người kinh ngạc
Mấy văn nhân mặc khách học đòi văn vẻ rất thích đến đây nghe một khúc
Ngoài nhạc công ra, hôm nay còn có thêm một Vũ Linh
Hôm nay nàng sẽ biểu diễn điệu múa trống Hoa Cổ
Nhan sắc của Vũ Linh không hề tầm thường, nhưng ở Diệu Linh các vẫn không thuộc loại hàng đầu
Điểm đặc biệt ở nàng ta là chỉ có một tai
Thẩm Đường nhìn Vũ Linh
Vũ Linh nhìn Cố tiên sinh
Cố tiên sinh nhìn Thẩm Đường
Cho đến khi Vũ Linh thốt ra một tiếng quái dị, dáng vẻ dịu dàng động lòng người cố ý thể hiện tan biến không chút dấu vết, giống như người điên xông về phía Thẩm Đường
Thẩm Đường cười lạnh, không khách khí đạp thẳng một cước vào vai nàng, đạp người trượt dài trên sàn nửa trượng
Cố tiên sinh giả vờ kinh ngạc: "Vũ Linh này mới đến..
Thẩm Đường lạnh lùng cắt ngang hắn
"Không chỉ là người mới, nàng ta còn là nữ quyến Cung thị bị sung quân
Cố tiên sinh, ngươi ngồi trên thưởng thức điệu múa của nữ tử Cung thị sung quân, nếu xương cốt của ngươi còn cho phép, có lẽ còn có thể hoan lạc
Xin hỏi - Cung Vân Trì không có ý kiến gì sao
Không biết từ lúc nào, tay nàng đã xuất hiện một thanh trường kiếm Long Văn
Thân kiếm sáng như tuyết chiếu lên vẻ mặt của Thẩm Đường lúc này
Lạnh lùng, sát khí, khát máu
Có lẽ chính nàng cũng không biết mình còn có một mặt này
Cố tiên sinh nói: "Cung Vân Trì đương nhiên không có ý kiến
Thẩm Đường: "..
Nàng châm biếm mỉa mai, mỗi câu trả lời của Cố tiên sinh đều nằm ngoài dự liệu, cứ như đấm vào bịch bông thật khó chịu
Thẩm Đường cười khẩy: "Hắn không có ý kiến là không rõ tình hình hay cố ý
"Không rõ tình hình
Dù có hiểu rõ chắc cũng không quan tâm
Bởi vì..
Cố tiên sinh kéo dài giọng nói, cho dù thanh kiếm của Thẩm Đường đã muốn chạm đến cổ họng của hắn, hắn vẫn không chút hoang mang, bình tĩnh nói nốt câu còn lại, "..
nàng ta là của hồi môn của đại nương tử Thẩm gia
Thẩm Đường: "..
Ngọa Tào
Đọc tâm là "Cố tiên sinh" văn sĩ chi đạo, bị động mở ra (có nghĩa là lúc nào cũng tiêu hao Văn Tâm, luôn trong trạng thái tàn huyết thiếu lam, bị ép phải nghe tiếng lòng người khác), bình thường các ngôn linh dò xét tâm ý mất đi hiệu lực
Vì năng lực này, sức khỏe của hắn luôn không tốt, chỉ có thể quanh năm suốt tháng uống thuốc điều dưỡng, uống rượu là để giảm đau đớn
Còn một chương, tối nay đăng, mọi người đi ngủ sớm chút
PS: Chương trước mời mèo, ai bảo Miêu Miêu chỉ có thể là người
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.