Lược Thiên Ký

Chương 1663: Không có biện pháp khác







Tiếng kêu thảm thiết của Vô Cơ Tử vang lên ở trong đại điện phía sau, nhưng Phương Hành cùng Lộc tẩulại không để ý đến, trực tiếp ra khỏi đại điện, bọn họ biết tiếng kêu thảm thiết này còn kéo dài ba canh giờ, chờ mãi ở đây cũng không có ý nghĩa gì..
Sau đó ở trên đường trở về, hai người không nói lời nào, trực tiếp cưỡi vân đi về phía đại tinh nơi Cáp Mô Quân đóng quân lúc này
Mãi đến khi hạ xuống đại tinh kia, Phương Hành mới quay đầu nhìn qua, cảm giác trên đại tinh chỗ đại điện Huyền Thiết dường như có một ánh mắt đang nhìn lại, sau đó hắn cũng không thèm để ý, chỉ là cười ha ha một tiếng, hạ xuống đến phía trên đại tinh nơi đóng quân, sau đó tiến vào trong đại điện và khoanh chân ngồi xuống, Lộc tẩuuống một chén trà
Phương Hành uống nửa bình rượu, cảm xúc của hai người đều đã bình tĩnh lại
Lộc tẩucũng suy nghĩ mọi chuyện thông suốt, mới nặng nề nhìn về phía Phương Hành, thấp giọng nói:

- Chỗ này đã không ở nổi nữa, chúng ta phải tìm cơ hội rời đi
Phương Hành cười một tiếng, nói:

- Tại sao phải rời đi chứ
Làm vậy không phải đang che đậy sao
Lộc tẩuthấp giọng, dường như còn có chút khiếp sợ:

- Thế nhưng bọn họ đã nghi ngờ..
Hắn dừng một chút, mới lại trầm thấp mở miệng:

- Đối với ngươi, đối phương không cần chứng minh ngươi là giả, chỉ cần bọn họ bắt đầu hoài nghi thì đã quyết định thân phận của ngươi sẽ lộ ra ngoài, bởi vì ngươi không thể nào làm đến hoàn toàn không có sơ hở, mà chỉ cần ngươi có bất kỳ một phần sơ hở nào, bọn họ sớm muộn cũng sẽ phát hiện
Ta thậm chí hoài nghi, bây giờ bọn họ bày ra cục diện này căn bản cũng không phải là muốn vạch trần thân phận của ngươi, bọn họ chỉ đang thử thăm dò, nhờ vào đó quan sát phản ứng của ngươi, điều này đã nói rõ, bọn họ có lòng nghi ngờ về thân phận của ngươi
Nói xong, Lộc Tẩu híp mắt lại:

- Cho nên khi bọn họ còn chưa sinh nghi, ngươi có thể tiếp tục lẫn vào, nhưng chỉ cần bọn họ có lòng nghi ngờ thì nhất định phải đi, nếu không chờ đến khi thân phận thật sự bị lộ ra ngoài, lúc ngươi và ta muốn đi, sợ rằng căn bản không có cơ hội đi nữa
- Ha ha, sợ là bây giờ đã không dễ đi rồi..
Phương Hành nở nụ cười, bàn tay nhẹ nhàng vỗ vào bình rượu trong ngực
Trái tim Lộc tẩurun lên:

- Ừm
Phương Hành nói:

- Ngươi đi ra bên ngoài nhìn xem tình huống phòng ngự xung quanh đi
Lộc tẩulập tức khẽ gật đầu và vung áo choàng lên, lao ra ngoài, quan sát tình thế xung quanh
Mà Phương Hành thì ôm bình rượu, thỉnh thoảng uống một ngụm, gật gù đắc ý, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ gì
Lộc tẩuđi chuyến này đủ mấy canh giờ mới trở về, sắc mặt nặng nề và thấp giọng nói:

- Ta vốn lo lắng bọn họ sẽ âm thầm điều khiển tiên quân, bao vây quân doanh của chúng ta, để phòng chúng ta rời đi, nhưng ta không nghĩ tới chính là..
Phương Hành quay đầu nhìn về phía hắn, cười nói:

- Không có điều khiển đại quân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lộc tẩunặng nề gật đầu, nói:

- Hoàn toàn ngược lại, chẳng những không điều khiển đại quân bao vây chúng ta, thậm chí liền một bộ tiên quân lúc đầu đóng tiếp giáp với chúng ta, vào buổi trưa đã nhận được điều lệnh, tiến về phía Đa Bảo Tiên Hà tham chiến, nói cách khác, hiện tại xung quanh chỗ chúng ta đóng quân căn bản không có chút phòng hộ nào, bốn phương thông suốt, nếu chúng ta muốn đi thì lập tức có thể đi, mà rất khó bị người ta phát giác..
- Ha ha, vậy ngươi nói có phải đối phương đang cố ý thả chúng ta đi hay không
Phương Hành nở nụ cười, che giấu vẻ khôn khéo khám phá huyền cơ
Lộc tẩusuy nghĩ hồi lâu mới khẽ gật đầu, nói:

- Cũng có khả năng này, bọn họ ở bên trong đại điện Huyền Thiết làm ra những hành vi như vậy vốn là đang cố ý đánh cỏ động rắn, sau khi chúng ta chấn động, nếu lại phát hiện còn có cơ hội chạy thoát, chỉ sợ sẽ lập tức rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nói đến chỗ này, hắn có chút dừng lại, thấp giọng nói:

- Vấn đề ở chỗ chúng ta thực sự cần đi..
Hắn vừa nói chuyện, ánh mắt đã trở nên ngưng trọng, đồng thời cũng có chút bất đắc dĩ
Mặc dù vừa rồi ở bên trong đại điện Huyền Thiết, hắn cùng Phương Hành đã phối hợp rất tốt, phản thủ làm công, không có bị Tử Huyền Tiên Soái thăm dò làm rối loạn trận tuyết, trái lại bổ một bừa cào, nhưng tình thế bây giờ rất nguy hiểm, nhưng cũng là không thể sơ sẩy
Phương Hành dù sao cũng là Đế Tử giả mạo, nếu không có người nào nghi ngờ hắn, hắn mới tiện tiếp tục giả mạo
Nhưng bây giờ đã có một lần dò xét, vậy dĩ nhiên cũng sẽ có lần thăm dò thứ hai
Ở chỗ này còn tốt, lúc về tới Đại Xích Thiên còn có khả năng trực tiếp bị người khám phá ra nội tình..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ tới đó, nếu ngươi không đi lại muốn làm như nào
Thậm chí khi suy diễn, có lẽ đây là một cơ hội duy nhất có thể bỏ chạy
Phương Hành cho rằng tiên quân phòng ngự xung quanh bị điều đi là do Tử Huyền Tiên Soái ném ra một mồi câu, liền muốn để cho bọn họ chủ động rời đi
Lộc tẩucũng thừa nhận điểm này, nhưng hắn vẫn thấy, dù đây là một mồi câu cũng phải nuốt
Bởi vì nếu không nuốt, đại khái về sau có thể ngay cả mồi câu như vậy cũng không có đâu..
- Có phải bây giờ ngươi cảm thấy cho dù biết rõ là cạm bẫy của đối phương cũng muốn rời khỏi đây không
Phương Hành nở nụ cười, nói:

- Dù sao chúng ta có ba trăm Cáp Mô Quân, ta cũng có thủ đoạn lợi hại còn chư giấu, chỉ cần đánh một cái rồi chia nhau ra đào tẩu, như vậy cho dù là Tử Huyền Tiên Soái ra tay, chúng ta cũng có hi vọng chạy thoát
Đương nhiên, có khả năng ba trăm Cáp Mô Quân sẽ phải bị chôn vùi ở chỗ này, lúc cần thiết, còn cần phải ném ra vài mồi nhử để hấp dẫn sự chú ý của đối phương, thuận tiện ẩn nấp..
- Đến lúc này ngươi còn quan tâm tới ba trăm Cáp Mô Quân kia sao
Lộc tẩunghe vậy liền có chút tức giận:

- Đừng nói cho ta biết, ngươi vẫn là một người không quả quyết như thế
- Ngươi mới không quả quyết, cả nhà ngươi đều không quả quyết
Phương Hành lập tức trợn mắt nhìn Lộc tẩumột chút, sau đó cười nói:

- Ta chẳng qua cảm thấy còn có biện pháp tốt hơn..
Lộc tẩubực tức nói:

- Cũng đừng nhắc biện pháp tốt hơn gì đó với ta nữa
Mỗi lần ngươi đều nói như vậy, mỗi lần đều là gặp chuyện muốn chịu tội
Vừa rồi ở trong đại điện Huyền Thiết kia, nếu đạo tâm của lão phu không vững, hoặc là không đủ chu toàn, vậy coi như sẽ bị phơi bày ngay tại đó rồi
- Được rồi được rồi, ta nhớ ngươi một công còn không được sao
Phương Hành cười hì hì nói:

- Lần này ta thật sự có cách
..
..
Mà vào lúc Phương Hành cùng Lộc tẩunói chuyện riêng, lúc này bên trong đại điện Huyền Thiết, Tử Huyền Tiên Soái cũng đang tập trung nhìn một người
Hoặc là nói kẻ đó đã không giống một người nữa
Đây là một đoạn than cháy
Phụ tá đứng đầu Vô Cơ Tử bên cạnh Tử Huyền Tiên Soái bị thiêu đốt ở trong lò luyện đan ba canh giờ, mặc dù sức lửa bị giảm đi ba phần, lại thêm tu vi của hắn cũng không kém, cố chịu đựng qua ba canh giờ, đến nay chưa chết, nhưng không dễ chịu gì, cả người đều bị cháy rụi, chỉ còn lại một đoạn không tới ba thước, khét lẹt giống như là một củ khoai lang nướng cháy, cho dù là ai cũng nhìn không ra hắn còn sống, nhưng may mà dưới vẻ ngoài khét lẹt này của hắn vẫn bọc lấy một đống máu thịt tươi mới, ở trong đó ẩn chứa sinh cơ của hắn
- Vẫn có thể trị hết, trong tay bản soái có tương do Tiên Đế ban cho Đế Lưu, đủ để duy trì bảo vệ sinh cơ của ngươi, chỉ có điều sau khi bảo dưỡng tốt, tu vi tất nhiên sẽ giảm mạnh
Nhưng cũng không quan trọng, ta sẽ cho ngươi một chút tiên dược ngộ đạo, đủ để cho ngươi tu trở về cảnh giới ban đầu
Tử Huyền Tiên Soái đối mặt với một đoàn than cháy kia, thản nhiên nói
- Ta..
hận..
Ta rất thống khổ..
Bên trong đoạn than cháy, truyền tới giọng nói rên rỉ oán hận của Vô Cơ Tử
- Việc này chẳng trách được ngươi, là chúng ta không nghĩ tới hắn sẽ có cách ứng phó tới mức nào
Tử Huyền Tiên Soái bình tĩnh nói:

- Nhưng hễ là người giả mạo gặp phải sự tiến hành thăm dò ngoài ý muốn nào, không thể không chọn chuyện lớn hóa nhỏ, lừa dối quá cửa, để tránh dẫn tới hậu quả xấu càng lớn hơn
Nhưng ta không nghĩ tới chính là..
Ha ha, vị Đế Tử này thật đúng là giống bình thường, hắn chẳng những không có chuyện lớn hóa nhỏ, trái lại trực tiếp làm cho chuyện càng lớn hơn, trước khi thế cục còn chưa sáng tỏ liền muốn trả đũa, kể từ đó, ở dưới tình huống trong tay chúng ta không có chứng cớ, cũng chỉ đành tạm thời nhẫn nhịn, đồng thời trả giá lớn..
Khe khẽ thở dài, hắn nhìn qua đoạn than cháy kia:

- Ngươi cũng bởi vì chút trả giá này mới phải chịu khổ tới vậy
- Hắn..
Hắn là giả..
Giả
Thần niệm của Vô Cơ Tử run rẩy, kêu lên đứt quãng
- Ta cũng cho rằng vậy
Tử Huyền Tiên Soái thản nhiên nói:

- Nếu hắn là thật, cho dù là hung thần ác sát như Đế Lưu, phản ứng đầu tiên cũng sẽ là tò mò, tò mò tại sao có thể có chuyện như vậy, mà không phải giống như hắn, trực tiếp nhận định có người muốn lấy thân phận của hắn làm lớn chuyện, cho nên, hắn dựa thế phản kích mặc dù hung ác, nhưng càng làm cho ta xác định được tin tức do những Du Tiên kia mang tới là thật..
Hắn..
đúng là giả
- Chỉ là..
Tử Huyền Tiên Soái khẽ nói, chân mày nhíu lại:

- Chúng ta còn không có chứng cứ..
Đây cũng là chuyện bọn họ buồn rầu nhất, Du Tiên mang tới tin tức không đầu không đuôi khiến Tử Huyền Tiên Soái động tâm, cân nhắc đến một khả năng, cái kia chính là vì sao Đế Lưu biểu hiện ra nhiều chỗ kinh người như thế, thậm chí Đế Thích mạnh mẽ như thế, cũng phải thuy dưới tay của hắn, cuối cùng còn mất mạng, vậy có khả năng chính là Đế Lưu căn bản chính là giả, bởi vậy Đế Thích làm ra rất nhiều phán đoán sai lầm, lúc này mới bị Đế Lưu chiếm đoạt tiên cơ khắp nơi, thậm chí cuối cùng rơi vào mai phục, hoàn toàn bị chém giết..
Chỉ có điều, ngờ vực vô căn cứ là một chuyện, tìm được chứng cứ lại là một chuyện khác
Người này dù sao cũng là Đế Tử, dù hắn cảm thấy là giả, nhưng mọi hành động đều không thể coi thường
Hắn đã lệnh cho Du Tiên tiếp tục tìm hiểu, thế nhưng Du Tiên do bọn họ rải trong thiên địa lại không còn có nghe được tin tức gì chính xác nữa
Hắn cũng lệnh cho các bộ tiên quân, dùng hết tất cả phương pháp bắt sống tu sĩ Thiên Nguyên, cũng thành công một chút, nhưng nhưng bất luận tra tấn những tu sĩ Thiên Nguyên này như thế nào, bọn chúng cũng không biết có chuyện này
Tử Huyền Tiên Soái cũng hiểu được điểm này, nếu thật sự có tu sĩ Thiên Nguyên thay mận đổi đào, thay thế Đế Tử, như vậy tin tức này tất nhiên là bí mật lớn của Thiên Nguyên, chắc chắn sẽ không có quá nhiều người biết..
Lần này thăm dò, nếu không phải thực sự tìm không thấy tu sĩ Thiên Nguyên biết chuyện, bọn họ cũng sẽ không cần dùng kẻ giả mạo
- Ha ha, coi như tìm không thấy cũng không sao..
Tử Huyền Tiên Soái trầm ngâm một lát lại khẽ cười:

- Nếu là giả thì khẳng định phải có sơ hở, chỉ xem chúng ta có thể phát hiện ra không mà thôi, trải qua nhiều lần thăm dò luôn có thể tìm ra, trừ phi hắn kinh sợ, lập tức muốn chạy trốn..
- Mà nếu như hắn bỏ trốn, như vậy nhất định sẽ lọt vào trong tay ta
- Bây giờ, cũng chỉ có thể hi vọng hắn mau chóng lộ ra manh mối thôi..
Tử Huyền Tiên Soái khẽ thở dài, thần sắc ngược lại có chút bất đắc dĩ:

- Dù sao nếu hắn thật sự là giả, vậy thì đồng nghĩa với ta đã mặc cho một vị Đế Tử giả chém Đế Tử thật, phần sai lầm này thực sự quá lớn, sau đó khó tránh khỏi phải sửa chữa rất nhiều..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.