Lược Thiên Ký

Chương 1706: Thiên đại thủ bút








Thân là Ma Chủ, Bạch Hàm Thi tự nhiên không phải hạng người kiến thức thiển cận, tiên nhưỡng bình thường há vào mắt hắn
Nhưng vị Đế Tử Đại Xích Thiên kia tiện tay ném cho hắn cái hồ lô rượu, để cả người hắn đổi sắc mặt, cơ hồ là trong chốc lát thu vào trong tay áo, ra vẻ bình tĩnh nhìn xung quanh, phát hiện không có người chú ý mình mới thoáng an tâm, sau đó vội vàng cưỡi mây rời đi, khi đến một ngọn núi, lại nhịn không được lấy ra nhìn, phát hiện mình phán đoán không sai, lúc này mới lần nữa an tâm, chỉ cảm thấy đầy bụng hồ nghi, thời điểm đến hành cung mà Cực Nhạc Ma Chủ an bài cho hắn, lòng vẫn tràn đầy khả nghi, thỉnh thoảng nhìn về phía hành cung của Phương Hành, tựa hồ cả người có chút cảm giác đứng ngồi bất an, với hắn mà nói, đây là lần đầu như thế
Bởi vì đồ vật trong hồ lô kia quá kinh người..
Đế Lưu Tương
Bạch Hàm Thi có niềm tin tuyệt đối, xác định trong hồ lô kia trộn lẫn là Đế Lưu Tương
Hơn nữa trộn tuyệt đối không ít, chí ít cũng có một nửa Đế Lưu Tương..
Nói đơn giản, Đế Lưu tiện tay đưa cho mình, là nửa hồ lô Đế Lưu Tương..
- Hắn..
Hắn đến tột cùng muốn làm cái gì
Lấy nội tình của Bạch Hàm Thi, công phu dưỡng khí mạnh mẽ, nhưng đã không nhịn được run lên
Làm một lão ma đầu, hắn đã từng tiếp xúc qua Đế Lưu Tương, bất quá rất đáng tiếc, hắn dù sao cũng không phải Xích Đế nhất mạch, tiếp xúc không được bảo dược bực này, bởi vậy chỉ ở ba ngàn năm trước, dưới cơ duyên xảo hợp mới được một giọt, về sau lại luyện đan làm thuốc, trân trọng luyện ra ba mươi sáu viên bảo đan, trong trăm năm theo thứ tự ăn vào, tu vi phóng đại..
Đương nhiên, thời điểm đó hắn còn không phải Đại La Kim Tiên, không cách nào so sánh được hiện tại, hiện tại lần nữa được một giọt Đế Lưu Tương, đoán chừng cũng sẽ không kích động giống như trước kia, nhưng mấu chốt là, lần này lấy được lại không phải một giọt, mà là nửa hồ lô..
Cái này khiến hắn nhịn không được nghi thần nghi quỷ
Cần phải biết, cho dù là Đại Thương Thiên muốn trấn an hắn, mượn sức hắn thu phục Lục Ma Thiên, tận lực ban thưởng bảo dược, mà ban thưởng xuống, cũng bất quá là một miếng nhỏ huyết nhục Thái Tuế mà thôi, này đã để cho mình cực kỳ hài lòng, mà huyết nhục Thái Tuế kia, chính là bảo dược nổi danh với Đế Lưu Tương, giá trị tương đương, Đế Lưu tiện tay cho mình, là gấp trăm lần Đại Thương Thiên ban thưởng, ở dưới tình hình này, thử hỏi Bạch Hàm Thi làm sao có thể không mộng, làm sao có thể không sợ hãi
Thủ bút lớn dọa người rồi..
Nguyên bản, nếu vị Đế Tử Đại Xích Thiên kia tặng cho mình chỗ tốt gì, Bạch Hàm Thi cũng không phải hạng người tầm mắt thấp kém, đoán chừng sẽ trực tiếp nhận lấy, sau đó bỏ mặc, nghĩ cũng sẽ không suy nghĩ sự tình gì có quan hệ tới Đại Xích Thiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng khi lễ vật này giá trị lớn đến trình độ nhất định, hắn sẽ kiềm chế không được
Dù hắn không nghĩ, trong lòng cũng không nhịn được bắt đầu cân nhắc:

- Đế Lưu kia tự nhiên không phải thằng điên, huống hồ coi như hắn điên thật, Đại Xích Thiên cũng không có lý do để hắn cầm tài nguyên trân quý như thế đưa loạn khắp nơi..
- Thế nhưng hắn không chút do dự đưa cho ta, chỉ có thể nói trong lòng hắn sớm có dự định..
- Nửa bình Đế Lưu Tương, giá trị trân quý khó có thể tưởng tượng, nếu như ta luyện hóa toàn bộ, còn cần để tiện nhân Mạc Si Nhi kia vào mắt sao
Ha ha, cho dù là Cực Ác Ma Chủ Vạn Sầu Hải, ta cũng có thể đánh với hắn một trận
Sắc mặt của hắn nhất thời xanh, nhất thời trắng, nhất thời hưng phấn nhất thời lo lắng, biến ảo khó lường
- Đế Lưu điện hạ kia vừa ra tay đã là bảo dược trân quý như thế, chẳng lẽ nói Đại Xích Thiên bọn hắn ngay từ đầu là muốn thu phục ta
- Không đúng..
quan hệ giữa ta và Đại Thương Thiên là chém không đứt, Đại Xích Thiên không có đạo lý tới tìm ta..
- A, có câu binh bất yếm trá, có lẽ cũng bởi vì quan hệ giữa ta và Đại Thương Thiên, Đại Xích Thiên mới có thể tìm ta
Sau khi lo được lo mất, lông mày của hắn không nhịn được nhíu lại:

- Nhưng vô luận nói như thế nào, Đại Xích Thiên nặng ta lễ lớn như thế, chính là đang biểu đạt thành ý..
con mẹ nó, nói đông nói tây nói thiên nói địa, trên đời này nơi nào còn có thành ý tốt như vậy
So sánh với Đế Tử Đại Xích Thiên, nha đầu Đại Thương Thiên kia quả thật hẹp hòi đến nhà bà ngoại..
- Đại Xích Thiên đã để mắt tới ta, vậy nói rõ bọn hắn toan tính rất lớn..
- Hơn nữa bọn hắn đã chịu đưa ta lễ trọng như thế, vậy sự tình muốn cầu ta nhất định rất khó thực hiện
- Ta có đáp ứng hay không
- Không được, coi như ta không đáp ứng, thứ này cũng sẽ không trả trở về..
- Nhưng nếu như ta không trả về, Đại Xích Thiên có khả năng tiết lộ tin tức này ra ngoài, người khác nhất định đỏ mắt..
Nghĩ đến chỗ này, trong lòng nhịn không được hơi hồi hộp một chút, kinh hồn táng đảm nghĩ:

- Không phải là Đại Xích Thiên cố ý đưa loại bảo vật này đến trên tay ta, sau đó tiết lộ tin tức, dẫn tới người khác cướp đoạt, cố ý khiến cho Lục Ma Thiên đại loạn chứ
Nhưng ý niệm lại xoay chuyển:

- Coi như bọn họ có ý tứ này, ta cũng sẽ không trả trọng bảo về
Rất nhanh, lại cảm thấy mình có chút buồn cười:

- Đại Xích Thiên sẽ không cam lòng dùng cái giá lớn như thế để cho Lục Ma Thiên đại loạn
Đủ loại suy nghĩ ùn ùn kéo đến, như muốn bao phủ cả người hắn, tất cả khả năng khi Đế Lưu đưa trọng bảo này cho mình, hắn đều suy nghĩ một lần, nhưng lại cảm thấy tất cả đều không đáng tin cậy, khả năng duy nhất là Đại Xích Thiên muốn thu phục mình, bởi vậy trực tiếp đưa ra trọng bảo để đả động mình, đương nhiên, khả năng Đại Xích Thiên thu phục mình, nhất định có chuyện rất trọng yếu muốn mình làm, hơn nữa rất có thể chuyện này sẽ gây bất lợi cho Đại Thương Thiên, cái này lại làm cho trong lòng Bạch Hàm Thi có chút khó xử: Đến tột cùng làm hay không làm đây
Trong lòng của hắn, trong lúc nhất thời còn rất khó có đáp án, nhưng rất nhanh hắn làm ra quyết định
Mình cần phải đi gặp Đế Lưu điện hạ một lần
Bất luận như thế nào, đối phương đã đưa ra trọng bảo bực này, mình phải đi cảm tạ trước đã..
Thuận tiện nghe xem Đại Xích Thiên đến tột cùng muốn làm cái gì, hơn nữa mở điều kiện ra sao
Dù sao, người ta đã biểu đạt đầy đủ thành ý, mình đi gặp một lần là nên
Nghĩ như vậy, Bạch Hàm Thi ngồi xếp bằng, ngưng thần tĩnh khí chốc lát, sau đó phân phó ma tướng chờ ở trong hành cung, mình thì thi triển thần thông, che lấp thân hình, lặng yên rời hành cung, biến mất trong bóng đêm, Cực Nhạc Ma Chủ làm việc còn rất phóng khoáng, không có an bài thủ vệ ở hành cung của hắn, tự nhiên không người nào có thể phát hiện hắn rời đi, sau đó tiềm hành biệt tích, dưới tình huống không kinh động bất luận người nào, mượn gió đêm lặng lẽ xuất hiện ở trước hành cung của Đế Tử Đại Xích Thiên
- Đế Lưu điện hạ có ở trong cung không, Bạch Hàm Thi chuyên đến đây bái tạ
Một tia thần thức truyền vào trong cung, sau đó Bạch Hàm Thi bình tĩnh chờ ở dưới chân núi
Lúc này hai mắt hắn khép hờ, tinh tế cảm giác, rất nhanh liền nhận ra ở chung quanh hành cung có gần ngàn tên tiên thị, bất quá phần lớn đều là Chân Tiên cảnh, Thái Ất cảnh chỉ hơn mười người, mặt khác có hai đạo khí cơ khá mạnh, mặc dù bọn hắn che giấu tu vi, nhìn chỉ là Thái Ất Thượng Tiên, nhưng Bạch Hàm Thi có thể cảm giác được, hai người kia thực tế đã bước vào Đại La Kim Tiên, là hai Tiên Quân theo Đế Tử Đại Xích Thiên đến Cực Lạc Thiên phụ tá, chắc hẳn hai người này cũng có trách nhiệm hộ vệ Đế Tử, bất quá Bạch Hàm Thi không lo lắng, dạng Đại La Kim Tiên này, hắn không để ở trong mắt
- Đại Xích Thiên dù sao vẫn quá yếu, ngay cả Đế Tử tu vi cũng không đột phá, đã lộ ra xu hướng suy tàn..
Bạch Hàm Thi nhịn không được thay Đại Xích Thiên hít một hơi, bất quá nghĩ lại:

- Có lẽ chính vì Đại Xích Thiên hiển lộ xu hướng suy tàn, cho nên mới không tiếc đại giới cầm trọng bảo tới lôi kéo mình
Vị Đế Lưu điện hạ này ở trước mặt Cực Nhạc Ma Chủ nói không chịu được như thế, có lẽ chính là che giấu sự chột dạ của hắn, dù sao đoạn thời gian gần đây, nghe đồn liên quan tới Đại Xích Thiên cũng không ít, Tử Huyền Tiên Soái phản bội, Tiên Đế lại bế quan, Đế Tử lại đột phá thất bại, có lẽ Đại Xích Thiên cần người tu vi như mình thay bọn hắn chống lên nửa bầu trời
Vừa nghĩ như thế, trong lòng ngược lại an định không ít..
- Có lẽ đây chỉ là một nước cờ đầu, Đại Xích Thiên còn chuẩn bị trọng bảo khác a
Trong lòng Bạch Hàm Thi nhịn không được nghĩ
Lúc này, trong chính điện có một chiếc đèn sáng lên
Chính điện đốt đèn, chắc là người trong điện nghe được mình truyền âm, ra hiệu mình đã chuẩn bị kỹ càng đãi khách
Trong lòng Bạch Hàm Thi âm thầm cười một tiếng, cất bước đi vào hành cung, sau đó chậm rãi bước vào đại điện..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong chính điện chỉ ngồi một người
Vị Đế Tử Đại Xích Thiên kia đoan đoan chính chính, xếp bằng ở trước một bàn ngọc, trên bàn bày hai cái ly, một bầu rượu
Thấy Bạch Hàm Thi đến, Đế Tử Đại Xích Thiên nở nụ cười, sau đó có chút đưa tay, ra hiệu Bạch Hàm Thi ngồi ở trước mặt mình, sau đó cầm bầu rượu rót một chén, mỉm cười hai tay nâng lên..
- Đây là..
Đế Lưu Tương thuần túy
Ngửi được cái mùi kia, Bạch Hàm Thi cảm thấy hãi hùng khiếp vía, nghĩ thầm Đế Tử Đại Xích Thiên này không tránh khỏi quá hào phóng đi
Ban ngày đưa mình nửa bình còn chưa đủ, bây giờ lại cầm Đế Lưu Tương thuần túy đến chiêu đãi mình
- Ha ha, Đế Tử thực quá khách khí..
Bạch Hàm Thi kềm chế kích động trong lòng, không có biểu hiện ra thất lễ, chậm rãi ngồi ở trước bàn, đối diện Đế Tử, sau đó hai tay nhận lấy chén rượu, uống một hơi cạn sạch, ra hiệu mình đã uống cạn, trên mặt không lộ ra bộ dáng vui sướng bởi vì đây là Đế Lưu Tương, thật giống như hắn uống chỉ là một chén rượu bình thường
Sau đó hắn nhẹ nhàng để ly rượu xuống, mới cười nói:

- Không biết Đế Tử đêm khuya mời tới, đến tột cùng có gì phân phó
- Trí nhớ của Bạch Hổ Quân thật kém..
Đế Tử Đại Xích Thiên cười nói:

- Ta không phải đã nói muốn giết ngươi sao
Th?i gian: 00 : 04 : 33


[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.