Lược Thiên Ký

Chương 1715: Dùng lòng người, tham Thiên Đạo







Trong hành cung Đế Tử, Phương Hành một mực dùng Thái Hư Huyễn Kính nhìn động phủ của Thần Tú, Thái Hư Huyễn Kính chính là dị bảo do Thái Hư Tiên Vương tự tay đúc thành, có thể nhìn thiên hạ, hắn đã sớm đi qua động phủ của Thần Tú, quan sát tự nhiên không có áp lực chút nào, mà sau khi hắn chém giết Bạch Hàm Thi, cũng bởi vì lo lắng Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi tuyển chọn, mới chuyên dùng kính này thăm dò, lại không nghĩ rằng thấy được nàng và Thần Tú nói chuyện, lúc đầu Thái Hư Huyễn Kính vô hình vô tích, ngay cả Cực Nhạc Ma Chủ cũng không cảm giác được, nhưng không nghĩ tới, Thần Tú lại giống như đã sớm phát hiện hắn đang dòm ngó, chỉ là không nói phá mà thôi..
Mà vừa rồi, hắn thấy Mạc Si Nhi tra tấn Thần Tú, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, lại nghe Thần Tú nói lòng người "có chừng có mực", lại nghe "Thiên Đạo viên mãn, lòng người có thiếu", nội tâm nặng nề, thời điểm xuất thần suy tư, lại bị Thần Tú từ trong kính nhìn lại, giống như bị sét đánh, trong lòng giật mình
- Đậu xanh, hòa thượng này có thể phát hiện ta
Thái Hư Bảo Bảo cũng bị Thần Tú hỏi làm giật nảy mình, hù đến mặt kính gợn sóng lay động, tựa hồ muốn gián đoạn
Nhưng Thần Tú nhìn qua mặt kính, nhẹ nhàng cười một tiếng, ở dưới phật quang mờ mịt, mặt kính bình tĩnh lại, thanh tĩnh không gợn sóng
Mà lúc này, Phương Hành vẫn đang nhìn mặt kính, thật lâu không nói
Hắn cứ như vậy nhìn Thần Tú trong kính, lông mày ngưng tụ, khi thì bình tĩnh, khi thì sầu tư
- Thích đáng ngừng lại liền thành đạo, hăng quá hoá dở sẽ thành Ma
Suy nghĩ thật lâu, hắn ngẩng đầu nhìn trong kính:

- Sư đệ, đây chính là con đường Phật môn của ngươi sao
Lúc đầu Thái Hư Huyễn Kính không có năng lực truyền âm, nhưng không biết vì sao, Thần Tú tựa hồ nghe được Phương Hành nói, chậm rãi gật đầu, nói khẽ:

- Đây là con đường ta chọn, thế gian quần ma loạn vũ, đại kiếp sắp tới, vậy ta có thể làm, chỉ có dùng một viên phật tâm, chém giết ma niệm trong lòng chúng sinh, có lẽ có thể thoáng ngăn thế tới của đại kiếp, nhiều một phần hi vọng
- Ngươi nói giống như có chút đạo lý..
Phương Hành gật đầu, nhưng dừng một chút lại ngẩng đầu lên:

- Chỉ là không thể làm được
- Nếu như sư huynh giúp ta, sẽ có khả năng
Thần Tú nhẹ nhàng ngẩng đầu, trầm thấp thở dài, sau đó tay áo hắn khẽ nhấc, ở dưới tăng bào, thế mà lăn ra một quả cầu tuyết trắng, lại là một con mèo con mập mạp, giống như đại mộng mới tỉnh, chỗ sâu trong mắt có vài phần mê mang, mơ mơ màng màng đứng lên, lại bị bụi gai bên cạnh đâm trúng, con mèo nhất thời giận dữ, nhìn bụi gai phù phù phù rống lên, nhưng thấy cây gai không sợ nó, nó lại sợ hãi, chậm rãi lui ra phía sau, co đến bên người Thần Tú
- Ô ô..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nó ngẩng đầu nhìn Thần Tú, non nớt kêu lên, tựa hồ tố khổ
Thần Tú nhẹ nhàng nở nụ cười, dùng tay áo che nó lại, sau đó nói:

- Trong những người ta muốn độ hóa, lúc đầu có vị Bạch Hổ Quân thích sát phạt nhất này, chỉ là không dám trực tiếp đi tìm hắn, bởi vì hắn thích sát phạt, sợ là chưa chắc sẽ giống như Cực Nhạc Ma Chủ lưu lại tính mạng của ta, cùng ta giải thích một phen, mà là trực tiếp giết chết, ngay cả trong lòng ta, cũng không biết nên làm sao độ hóa nó, thế nhưng ta không nghĩ tới, sư huynh vừa thấy mặt hắn, liền thống hạ sát thủ, ăn miếng trả miếng, dùng Ma chế Ma, trái lại khiến cho hắn ở thời khắc cuối cùng sinh lòng hối hận, niệm cầu giải thoát, bằng không mà nói, ngay cả ta cũng không có khả năng cứu nó..
Phương Hành nói:

- Vậy vừa rồi ngươi còn lừa gạt Mạc Si không cứu được Đại Ngục Ma Chủ
Thần Tú nói khẽ:

- Ta cứu không phải Đại Ngục Ma Chủ, cũng không phải Bạch Hàm Thi, mà là con mèo này..
Phương Hành trầm mặc một hồi mới nói:

- Chỉ là con mèo này, sợ là không thể giúp ngươi hộ pháp truyền đạo
Thần Tú cười cười, duỗi tay vuốt ve Bạch Miêu, nói khẽ:

- Nhưng tâm ta vui vẻ
Sau một lúc lâu, hắn mới ngẩng đầu lên, nói khẽ:

- Sư huynh, vừa rồi ta đang nghĩ, nếu không có ngươi, ta làm sao có thể độ hóa Đại Ngục Ma Chủ
Cuối cùng ta đã suy nghĩ minh bạch, ta muốn trảm ma niệm trong lòng bọn hắn, là không muốn bọn hắn vĩnh viễn đọa lạc vào khổ hải, nhưng người ở trên khổ hải, vĩnh viễn sẽ không nghĩ mình rơi vào khổ hải, không phải bởi vì bọn hắn không biết, mà bởi vì bọn hắn không dám nghĩ, mà đối với bọn hắn, ngươi chính là khổ hải, luôn có thể để bọn hắn nhìn thấy mình, ngươi làm hết thảy đều trái ngược Phật pháp, nhưng ở trước mặt ngươi, bọn hắn lại càng dễ bị độ hóa, đây cũng là ta vừa rồi nghĩ, sư huynh, không biết ngươi có nguyện ý hay không..
- Không
Phương Hành trực tiếp đánh gãy Thần Tú, vươn tay ra, nắm Thái Hư Bảo Bảo ở trong Thái Hư Huyễn Kính ra
Trong nháy mắt, kính trên mặt trống trơn vắng vẻ, không còn một vật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà lúc này, trong động phủ kia, sắc mặt Thần Tú hơi đắng, lắc đầu, thấp giọng thở dài
Thời điểm đối thoại với Mạc Si, thần sắc hắn thanh minh, nhưng vào lúc này lại có chút mê mang
- Đường là đường tốt, tâm là hảo tâm, nhưng quá ngu ngốc
Phương Hành đối mặt với mặt kính trống trơn vắng vẻ, lắc đầu, thấp giọng tự nói, thần sắc có chút thất lạc
- Ai, được rồi, đi tới đâu hay tới đó
- Đường của ta vẫn chưa đi đến cuối, cần gì phải suy nghĩ kết cục gì
Nhưng rất nhanh, hắn ngẩng đầu, quyết định không nghĩ thêm vấn đề này nữa, mà giơ tay lên, ở trong lòng bàn tay của hắn có một đạo linh quang, không ngừng xoay tròn, chỉ là một đạo linh quang, lại giống như ẩn chứa sát phạt vô tận, nếu như dùng thần niệm quan sát sẽ phát hiện, ở chỗ sâu trong đạo linh quang, mỗi một tia quang mang đều giống như đao kiếm, dữ dằn vô song, Đại Đạo này, cơ hồ không có bất kỳ tạp chất gì, chỉ có sát phạt thuần túy, thảm liệt đến làm người kinh ngạc..
- Sát Phạt Đại Đạo..
Phương Hành nói nhỏ, này chính là Sát Phạt Đại Đạo sau khi Bạch Hàm Thi tự bạo nhục thân, ý đồ cùng nhau mang đi, tựa như lúc trước Thanh Tà Tiên Vương giữ lại năm Đại Đạo, thời điểm hắn chém Bạch Hàm Thi, thần hồn của Bạch Hàm Thi và Đại Đạo chia lìa, Sát Phạt Đại Đạo bị hắn đoạt, thần hồn của Bạch Hàm Thi thì bị Thần Tú lấy đi
- Thiên Đạo là quy luật, Đại Đạo là lòng người..
Lúc này hắn lẳng lặng nhìn Đại Đạo này, trong lòng tự nói
- Thiên Đạo viên mãn, lòng người có thiếu..
- Thần thông chính là thiên thuật, nhưng bởi vì người thi triển, tùy tâm khống chế..
- Như vậy thần thông, chính là dùng lòng người, tham Thiên Đạo, dùng có thiếu, ngự viên mãn..
Thời gian dần trôi qua, hắn nghĩ nghĩ, không ngờ lại tiến vào một trạng thái ngộ đạo
Hắn và Thần Tú là hai thái cực, một người phật lý tươi sáng, một người khác thì căn bản không thông phật lý
Nhưng ở vừa rồi, nghe Thần Tú và Mạc Si Nhi đối thoại, giống như xua đi một ít mê vụ trong lòng Phương Hành, khiến hắn lúc đầu vẫn nghĩ làm sao lĩnh hội Đại Đạo, có chút minh bạch quan hệ giữa Thiên Ma đạo tâm và Đại Đạo..
Chỗ lòng người hướng tới, chính là Đại Đạo chí lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiên địa quy luật, thì càng vượt lên pháp tắc Đại Đạo vô tình
Yên lặng không nói, suy nghĩ một hồi lâu, bỗng nhiên tâm niệm hơi động, thu Sát Phạt Đại Đạo vào thức giới
Ầm ầm..
Đạo linh quang này vừa vào thức giới, liền điên cuồng tăng vọt, hóa thành bộ dáng một Đại Long cuồng bạo, giống như hiện ra nguyên hình, du tẩu ở trong thức giới, những nơi đi qua, tất cả thiên địa bị khí tức sát phạt xé rách, từng mảnh băng sương ngưng kết, mà ở trong quá trình này, khí tức sát phạt càng lúc càng lớn, thân thể cũng càng lớn, sát phạt chi khí càng lúc càng tán, cuối cùng chậm rãi tan vào vùng thế giới này, hóa thành từng sợi thanh phong, đã không thấy, nhưng ở khắp mọi nơi
- Nếu như lòng người là Đại Đạo, Đại Đạo tức thần thông, vậy sao ta không thể dùng lòng người tham Thiên Đạo, dùng Thiên Đạo ngự thần thông
Mà lúc này, Chân Linh của Phương Hành nhìn xuống thức giới, âm thầm suy nghĩ, sau đó vận chuyển Thái Thượng Cầu Đạo Kinh
Thái Thượng cửu kinh vốn bao quát vạn tượng, học vấn thông thiên triệt địa, Phương Hành tu luyện càng sâu, cảm ngộ kinh này cũng càng sâu
Thái Thượng tam kinh đầu tiên, Hóa Linh Kinh, Bất Tử Kinh, Cảm Ứng Kinh, khiến cho thức giới của hắn có được thần năng luyện hóa hết thảy, tiếp nhận hết thảy, cảm ứng hết thảy, mà đây cũng là tác dụng trực tiếp nhất của thức giới, tựa như Bạch Hàm Thi, uống vào một chén Đế Lưu Tương, nhục thân tổn thương, giống như trúng độc, thế nhưng Phương Hành, lúc trước được Hỗn Độn Tiên Viên ban cho nhiều tinh hoa bách thảo như vậy, cũng có thể nhịn được, ở phương diện này, Phương Hành mạnh hơn Bạch Hàm Thi không biết bao nhiêu lần..
Mà Thái Thượng trung tam kinh, Nhất Khí Kinh, Phá Trận Kinh, Tiêu Dao Kinh, thì là phương pháp sử dụng lực lượng, tiềm lực trong thức giới, có khả năng chống cự ngoại địch, cho tới hôm nay, Phương Hành tu luyện thần thông, võ pháp, độn thuật, đều có quan hệ với tam kinh này, bọn nó giống như thông đạo, để Phương Hành có thể sử dụng thần uy trong thức giới, đây là một loại kỹ xảo và phương pháp cực kỳ cao minh
Sáu kinh này, Phương Hành đã lĩnh ngộ rất sâu, bởi vì bình thường hắn một mực dùng chúng
Thế nhưng hậu tam kinh, Phương Hành lĩnh ngộ còn cực kỳ mờ nhạt, chỉ có thể mượn nhờ chút da lông, không cách nào giải đến chân lý
Bởi vì hậu tam kinh, Cầu Đạo, Vấn Tâm, Tự Tại, vốn không phải phương pháp tu hành cụ thể, không cách nào giống trung tam kinh có được thực lực tăng lên rõ ràng, cũng không giống tiền tam kinh hiển hóa tiên uy ở trong thức giới, mới nhìn giống như gân gà, thẳng đến vừa rồi hắn nghe Thần Tú khuyên Mạc Si Nhi, mới bỗng nhiên có xúc động, dần dần lĩnh ngộ..
Nguyên lai, hậu tam kinh mới là tinh túy chân chính của Thái Thượng cửu kinh, sở dĩ trước đây mình không rõ, là bởi vì cấp độ của mình quá thấp, dù mình tích lũy rất dày, cũng không tiếp xúc đến cảnh giới của Đại La Kim Tiên..
Cầu Đạo, Vấn Tâm, Tự Tại, chỉ dẫn không thể nghi ngờ chính là Đại Đạo
Trước kia hắn một mực đứng ở ngoài cửa, nhưng bây giờ, bởi vì nghe Thần Tú chỉ điểm, thấy được lối vào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.