Lược Thiên Ký

Chương 1731: Thái Thượng tung tích







- Ngươi còn có gan tới đón ta
Trong sáu vị ma đầu của Lục Ma Thiên, Cực Ác Ma Chủ giỏi điều hành, Đại Ngục Ma Chủ thích sát phạt, Cực Nhạc Ma Chủ tham dục niệm, Vong Ưu Ma Chủ hoà nhã, Đại Cùng Ma Chủ thích tài vật, ai cũng có sở trường riêng, như thế luận ra, Thái Ách Ma Chủ là không có gì lạ nhất, nếu phải nói hắn có một đặc điểm, cái kia chính là cực kỳ nhát gan sợ phiền phức, nói hắn đảm lượng như chuột cũng có chút vũ nhục chuột, vì ít nhất chuột còn có lá gan đi ăn vụng, nói trắng ra, sở dĩ Hồng Môn Yến thiết lập ở Thái Ách Thiên, là bởi vì Thái Ách Ma Chủ quá sợ phiền phức, trái lại công chính nhất, bởi vì vô luận là Đế Cung nào, thì đánh chết hắn cũng không dám đắc tội..
Cũng chính là nguyên nhân này, Phương Hành thấy Thái Ách Ma Chủ Nhạc Sơn Nhi, nhịn không được cười tủm tỉm hỏi một câu
Vị Nhạc Sơn Nhi này, nhìn thực không giống như ma đầu, áo bào rất tinh mỹ, chỉ là mặc ở trên thân thể mập mạp lại có vẻ rất không vừa vặn, bụng cơ hồ rũ xuống mặt đất, thấy Phương Hành liền không ngừng đi lên thỉnh an, dù sao cũng là Ma Chủ, không có khả năng quỳ lạy hành lễ, thế nhưng hắn vái chào, đầu cơ hồ sắp rũ xuống mũi chân, trái lại còn nịnh nọt hơn cả quỳ lạy, nghe Phương Hành nói, càng không ngừng run rẩy
- Cái này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thái Ách Ma Chủ Nhạc Sơn Nhi bái kiến Đế Tử Đại Xích Thiên, cung chúc Đại Xích Thiên Xích Tiêu Tiên Đế vạn thọ vô cương..
Cung chúc Đế Lưu điện hạ vạn sự hài lòng, tu vi tinh tiến..
Cung chúc ba vị Tiên Tôn của Đại Xích Thiên quý thể kim an, tiêu dao..
Vị Thái Ách Ma Chủ kia run run mở miệng, há miệng là một nhóm lớn ngữ điệu nịnh nọt
Hơn nữa nhìn điệu bộ này, nếu Phương Hành không ngăn cản, hắn sẽ còn một mực nói không ngừng..
- Được rồi được rồi, sớm biết ngươi đáng yêu như thế, lúc đầu ta sẽ không đi Cực Nhạc Thiên, tới Thái Ách Thiên tìm ngươi trước..
Phương Hành cũng cảm thấy thú vị, cố ý nghe hắn nói hồi lâu, mới xuất khẩu ngăn cản, mở miệng cười
Mà bên người Phương Hành, vị Tiên Quân kia nghe vậy, lại cười khổ một tiếng, nghĩ thầm lời này của Đế Tử không phải nói thật chứ, vị Thái Ách Ma Chủ này không phải loại gì tốt, cực kỳ nhát gan, trái lại khó đối phó nhất, bởi vì cho dù ngươi nói tốt nữa, chờ người khác uy hiếp, hắn cũng sẽ lập tức ngã tới, trái lại rất trượt tay, giống như cá chạch cầm không được
- Đa tạ Đế Tử, đa tạ Đế Tử, Đế Tử khen ta một lời, cái kia là phúc phận Nhạc Sơn Nhi tu luyện vạn năm..
Thái Ách Ma Chủ liên tục thở dài, nịnh nọt đến không có chút tôn nghiêm Ma Chủ nào
- Ha ha, vậy ngươi tu nhiều mấy vạn năm, ta cũng tiện khen ngươi nhiều vài câu..
- Nhận cát ngôn của Đế Tử, tiểu nhân nhất định cố gắng, sống lâu mấy vạn năm, một bên tu hành, một bên nghe Đế Tử khen ngợi..
Cứ như vậy nói nửa ngày, Thái Ách Ma Chủ mới ngẩng đầu lên, trên mặt tràn đầy ý cười, tràn đầy nịnh nọt, để cho người ta xem xét liền có chút nổi da gà, Phương Hành cũng không nhiều lời, chậm rãi đi tới, bước ra truyền tống trận, chắp tay sau lưng, cười tủm tỉm nhìn trời xa, Thái Ách Thiên không giống nơi khác, lộ ra trụi lủi, còn lâu mới như tú thủy kỳ sơn của Tiên Giới, ngược lại có chút giống Phù Đồ Thiên hoang vu, chung quanh càng không có bao nhiêu người
Dù sao Phương Hành cũng là Đế Tử, trước khi tới Thái Ách Thiên, tự nhiên phải báo Thái Ách Ma Chủ, lúc đầu hắn cũng nghĩ, mình vừa ra truyền tống trận, sẽ gặp Đế Tử Thái Huyền Thiên và Đế Nữ Đại Thương Thiên, nhưng sau khi đến mới phát hiện, chỉ có Thái Ách Ma Chủ Nhạc Sơn Nhi qua đón, những người khác thì không thấy, xung quanh thanh tĩnh, trên mặt mũi tự nhiên cũng giảm nhiều
- Bọn hắn đi đâu rồi
Giống như vô tình, nhàn nhạt hỏi một câu
Thái Ách Ma Chủ nhìn vụng về, nhưng cực kỳ cơ linh, biết Phương Hành đang hỏi ai, vội vàng nói:

- Hồi bẩm Đế Tử, Yến Triệu điện hạ và Tiểu Quân điện hạ đã sớm đến, Vong Ưu Thiên Tiêu lão ma đầu và tên ăn mày ở Đại Cùng Thiên cũng tới, Vạn lão đại của Cực Ác Thiên bị trọng thương, nhưng cũng phái trưởng tử theo Yến Triệu điện hạ đến, thân phận của bọn hắn cao quý, lúc đầu tiểu nhân định nhượng Ma Cung của mình ra, nhưng bọn hắn lại không cần, ở trên Thái Ách Nguyên xây Tiên Đài, đều ở nơi đó..
- Thái Ách Nguyên
Phương Hành tự nói, ánh mắt có chút xuất thần
Nhạc Sơn Nhi vội vàng nói:

- Đúng vậy, là địa phương quỷ quái kia, ai, có lẽ Đế Tử không biết, Thái Ách Nguyên đã từng là đạo tràng của Thái Thượng Đạo, về sau Thái Thượng Đạo bị diệt, ngay cả một mảnh ngói cũng không lưu lại, sơn môn bị Thiên Lôi oanh kích nát tan, trái lại thành một bình nguyên khô bại, Thái Ách Thiên ta vốn nghèo, thiếu ăn thiếu mặc, mà Thái Ách Nguyên lại là địa phương hoang vu nhất, cơ hồ ngay cả tiên khí cũng không có, thật không biết vì sao bọn hắn lại muốn đến đó..
- Nguyên lai trước kia đạo tràng của Thái Thượng Đạo ở Thái Ách Thiên..
Phương Hành là thật không biết, ở Tiên Giới rất ít người đàm luận sự tình Thái Thượng Đạo, phảng phất như kia là kiêng kị, mà hắn cũng không quan tâm, càng sẽ không chủ động đi hỏi, cuối cùng khiến cho hắn đường đường Thái Thượng di đồ, lại ngay cả chỗ sơn môn cũ cũng không biết
- Ha ha, chúng ta mười ngày mới tới, đoán chừng bọn hắn đã chờ không nổi nữa
Phương Hành nở nụ cười, mặc dù trước đây hắn nói sẽ tới, nhưng lại cố ý lề mề, ở Cực Nhạc Thiên chơi mười ngày, để tin tức này truyền càng rộng, để người hữu tâm có thời gian chuẩn bị sẵn sàng, cũng cùng quái thai Viên gia liều mạng cụng rượu, sau đó mới ung dung chạy đến Thái Ách Thiên, trong lòng minh bạch, Yến Triệu Ca và Lộ Tiểu Quân tâm cao khí ngạo kia, thật không biết đã tức thành bộ dáng gì..
- Ah, không kiên nhẫn là có, nhưng vẫn đang chờ..
- Vậy được rồi, mang ta tới
Phương Hành phất ống tay áo, sau lưng có tiên thị lái ngọc liễn bay tới, áng mây bồng bềnh, điêu loan họa phượng, trông cực kỳ lộng lẫy, dù sao cũng là xuất hành chính thức, đi gặp còn là Đế Tử khác, tự nhiên không thể thiếu lễ nghi, bất quá lúc trước tru diệt Bạch Hàm Thi, Đại Xích Thiên tổn thương không ít nhân thủ, mặt ngoài có vẻ hơi keo kiệt, nhưng lúc này không ai đoái hoài tới, mặc dù ba vị Tiên Tôn nói đã phái người đến tương trợ, thế nhưng tới nay vẫn chưa chạy tới, mà bọn hắn cũng không đợi được
- Ai, ta dẫn ngài đi..
Thái Ách Ma Chủ Nhạc Sơn Nhi tự tay giúp đỡ Phương Hành ngồi lên xe ngọc, mình thì cưỡi mây ở một bên, giống như gã sai vặt, một bên dẫn đường, một bên lại do do dự dự, vẻ mặt đau khổ nói:

- Đế Tử điện hạ, tiểu nhân cầu ngài một việc có được hay không
Phương Hành có chút hiếu kỳ nhìn hắn:

- Chuyện gì
Thái Ách Ma Chủ Nhạc Sơn Nhi sắp khóc lên nói:

- Nhất định phải hảo hảo đàm, đừng đánh nhau được không..
- Ha ha
Phương Hành cười to nói:

- Cái này phải xem bọn hắn bị ta chọc tức thành dạng gì mới được..
Xe ngọc phi hành, cưỡi mây bay về phía đông, dưới chân chỉ thấy sơn mạch liên miên, chỉ là ít có thảm thực vật, lướt mắt nhìn tới, hoang lương đất vàng, bay lượn nửa canh giờ, chỉ thấy sơn mạch liên miên đột nhiên gián đoạn, giống như bị người lấy kiếm gọt sạch, lại đi một đoạn, đã không còn dãy núi, mà là một mảnh bình nguyên, giống như bị người hủy đi dãy núi, bình bình chỉnh chỉnh, mặt đất khô cằn, đừng nói tiên khí, nhìn không cũng đã thấy ngột ngạc
Càng quỷ dị là, trên bình nguyên, ngay cả một oan hồn cũng không thấy
- Nơi này đã từng là di tích của Thái Thượng Đạo
Phương Hành ngừng ở biên giới, từ trong xe ngọc đưa tay ra, nắm lấy một làn gió
Trong lòng thầm nghĩ:

- Thái Thượng Đạo đã từng huy hoàng nhất thời, thế mà rơi vào kết cục ngay cả một mảnh di tích cũng không có, tốt xấu gì Thái Thượng đạo thống ở Thiên Nguyên, còn để lại một Quy Khư, nhưng ở chỗ này, ngay cả sơn mạch cũng bị ép bình, hơn nữa nhìn nơi này đất đai khô cằn, ngay cả một oan hồn cũng không thấy, có thể thấy được người lúc trước xuống tay độc ác, ngay cả thần hồn của đệ tử Thái Thượng Đạo cũng triệt để ma diệt..
Mình dù sao cũng là đệ tử Thái Thượng Đạo, trong lòng không có mấy phần cảm khái đó là giả, bất quá Phương Hành không phải người đa sầu đa cảm, chỉ thoáng nhìn qua, tâm tư liền phai nhạt, ra hiệu tiên thị tiếp tục lên đường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở vị trí trung tâm nhất, bây giờ đã dựng lên một tiên đài, chung quanh tiên đài lơ lửng vô số cung điện, có tinh mỹ, có hoa lệ, cũng có âm trầm quỷ dị, tự nhiên là hành cung của mấy vị Đế Tử Đế Nữ và các ma đầu, trên trời có tiên thị bay tới bay lui, cũng có Tiên Quân canh phòng sâm nghiêm, từ xa nhìn lại, tựa như một phương đại trận, tựa hồ vừa đi vào sẽ bị người giảo sát
- Đế Tử Đại Xích Thiên đến..
Tới gần Tiên Đài, Ma Chủ Nhạc Sơn Nhi một đường cưỡi mây mà đến cất giọng kêu to
Một tiếng ầm vang
Hắn quát đến thiên địa biến sắc, cuồng sa đột khởi
Chung quanh tiên đài lúc đầu yên lặng không tiếng động, sau khi trầm mặc nửa ngày, đột nhiên liền náo nhiệt
- Đế Lưu tới
- Hắn thật dám đến
Không biết có bao nhiêu người, trong nháy mắt hiện thân, chen chúc ở phía xa, tranh nhau vây xem
Ánh mắt mỗi người có kính sợ, lại hiếu kỳ, tựa hồ muốn đến xem vị Đế Tử Đại Xích Thiên kia dáng dấp ra sao..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hưu..
Trong một mảnh bạo động, đột nhiên có tiếng xé gió vang lên, sau đó tất cả mọi người nhìn thấy, một vệt thần quang từ trong cung điện lộng lẫy nhất trên Tiên Đài bay ra, những nơi đi qua, thiên địa xuất hiện vết rách nhàn nhạt, giống như gợn nước, vết nứt hư không mà mắt trần có thể thấy theo thần quang nhanh chóng xé rách, vọt thẳng tới Đế Tử Đại Xích Thiên
Cái kia lại là một mũi tên
Có người dùng thần cung, trực tiếp bắn về phía Đế Tử Đại Xích Thiên
Trong một tiễn này, ẩn chứa thần uy, lại không thua một kích của Đại La Kim Tiên..
Mà mọi người đều biết, Đế Tử Đại Xích Thiên đột phá thất bại, bây giờ chỉ là Thái Ất Thượng Tiên mà thôi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.