- Ngươi.. Trả hoàng kim kích cho ta.. Trong lòng Yến Triệu Ca phẫn nộ khó mà hình dung, trong hai mắt trải đầy âm lôi, gầm gào hét lớn Mình đường đường là Đế tử Thái Huyền Thiên, lại bị người đoạt đi binh khí trong tay, với hắn mà nói đây thật sự là điều vô cùng nhục nhã Cũng may lực lượng gia trì trên người đã quay trở về, khí cơ hắn lần nữa bùng lên, một bước đạp hướng hư không, cao cao tại thượng, hung hăng oanh quyền về hướng Phương Hành Hắn muốn bằng lực lượng bản thân lần nữa đoạt về chín đạo kích, luận võ pháp, hắn cũng có tạo nghệ cực sâu, tu vi khủng bố, một quyền đánh xuống gần như hoàn mỹ, lại thêm chín đạo kích dù rằng uy lực vô tận, nhưng người khác không thi triển ra được, bởi vậy trong lòng tuy giận, song vẫn không hoảng loạn, chẳng qua là cảm thấy có chút hoang đường, lập thệ muốn đâm chết Đế tử Đại Xích Thiên cho bằng được - Ồ Không thành thật Phương Hành cầm chặt hoàng kim kích, nhưng chỉ thấy trên kích này dù ẩn chứa lực lượng vô tận, lại căn bản không sử dụng được, nó có được linh tính riêng, giãy giụa không ngừng, tưởng muốn chạy lên chín đạo môn hộ trên trời, lại thêm Yến Triệu Ca đang lao nhanh mà đến, hung uy lâm đầu, trong lòng không khỏi cả giận, hung hăng siết chặt chín đạo kích, sau đó vận chuyển Thái Thượng Cầu Đạo Kinh, trên người hắn lập tức có một loại lực lượng vô hình tuôn ra, bao bọc lấy hoàng kim kích.. - Thái Thượng Cầu Đạo Kinh.. Tùy theo trong lòng mặc niệm mấy chữ này, thần niệm hắn tức thì bao lấy hoàng kim kích, tựa như thiên địa bọc, làm rõ hết thảy đạo uẩn, linh tính, tiên uy vận chuyển bên trong, ngược dòng tìm hiểu bản nguyên, diệu giải chân lý.. Oanh Yến Triệu Ca lao đến, một quyền áp xuống mặt đất, hư không liên tục vỡ vụn Mà lúc này Phương Hành khăng khăng lại hai mắt nhắm nghiền, vững vàng siết chặt chín đạo kích, tựa hồ đang lĩnh ngộ điều gì.. - Hoang đường, chín đạo kích là pháp bảo của ta, là đại đạo của ta, ngươi sao có khả năng vận chuyển được Thấy cảnh Phương Hành luyện hóa hoàng kim kích, Yến Triệu Ca cười lạnh, quát to Một quyền kia đã đánh tới đỉnh đầu Phương Hành - Tiểu thổ phỉ.. Đại Kim Ô giật mình quát to, giục Phương Hành chú ý cẩn thận, chỉ hận nó tuy có lòng tiến lên tương trợ, nhưng rốt cuộc tu vi không đủ, không dám xông tới trực tiếp ngăn cản Yến Triệu Ca, bằng không, rất có thể sẽ bị cường hành đánh chết Nhưng ngay lúc quyền của Yến Triệu Ca rơi xuống, tròng mắt hắn đột nhiên trợn trừng - Bá Phương Hành chợt giơ lên hoàng kim kích, cường hành đâm tới nắm đấm Yến Triệu Ca Hoàng kim kích mới đầu còn không ngừng giãy dụa trong tay hắn, nay lại có vẻ vô cùng thuận theo, lực lượng ngưng tụ, cộng thêm quyền của Yến Triệu Ca đã vung xuống, xuất kỳ bất ý, căn bản không thể tránh, cứ thế đâm tới nắm tay Yến Triệu Ca, chỉ thấy máu thịt be bét, tiên huyết bắn tung Yến Triệu Ca quát to một tiếng, xoay người bỏ chạy, biểu tình trên mặt vặn vẹo, đa phần là vẻ sợ hãi và khó mà tin tưởng, thất thanh hét to:
- Sao có thể, cái đó.. Đó là của ta.. - Ha ha, trên đời này, không có đại đạo nào ta vận không chuyển Phương Hành bật cười cười ha hả, vung vẩy hoàng kim kích, rèn sắt phải nhân khi còn nóng, cứ thế hung hăng kích hướng Yến Triệu Ca Vốn là vũ khí của Yến Triệu Ca, nay ở trong tay hắn lại như điều khiển tứ chi, linh hoạt tự nhiên - Cái kia.. Cái kia rốt cục là tà pháp gì Yến Triệu Ca đã mất chiến ý, lùi nhanh ra sau, đầu đầy mồ hôi lạnh, nghẹn ngào kêu hét - Tà pháp lấy mạng ngươi Phương Hành hét lớn, một kích tiếp lấy một kích, hung hăng đâm tới Yến Triệu Ca, hung ác vô cùng Đại Kim Ô thấy cảnh này cũng là vừa mừng vừa sợ, theo sát lao đến, miệng oa oa kêu to, hai cánh vung vẫy quét hướng Yến Triệu Ca, đánh chó rớt nước là chuyện nó thích nhất, lúc này Yến Triệu Ca đã không còn chiến ý, chỉ biết cắm đầu giật lui, lại thêm có Phương Hành ở bên hấp dẫn chú ý lực, nó bèn thừa cơ chiếm tiện nghi - Phốc phốc phốc.. Yến Triệu Ca liên tục bại lui, trên thân xuất hiện rất nhiều vết thương, nhìn có vẻ thê thảm vô cùng - Đế tử cẩn thận.. Bên cạnh một vị hộ đạo giả đang thống lĩnh ma quân quấn lấy Kiếm Ma lão quỷ thoáng thấy cảnh này, lập tức sợ đến vỡ mật, lao nhanh mà đến, mấy người Vong Ưu Ma Chủ cũng kinh hãi trong lòng, bọn hắn vốn định liên thủ trấn áp nữ tử tóc trắng kia, chỉ là đối phương rất vướng tay, nhất thời bắt không được, giờ nhìn thấy Đế tử Thái Huyền Thiên gặp nạn, tự nhiên phải đi qua tương trợ.. - Tiêu lão ma đầu, đến lúc ngươi đền nợ máu Long tộc rồi Nhưng ngay khi bọn hắn chuẩn bị nhảy ra vòng chiến, chợt nghe một tiếng rống to, chỉ thấy thanh niên Long tộc kia đã giết qua đại quân, đi tới hiện trường, không nói hai lời, liền chạy thẳng đến Vong Ưu Ma Chủ Tiêu Bắc Minh, hỗn độn long tức ngang qua chân trời.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vong Ưu Ma Chủ đành chịu, chỉ còn cách bạo hống một tiếng, cùng hắn giao thủ Chỉ bằng thanh niên Long tộc và nữ tử tóc trắng, muốn lưu lại nhiều ma đầu thế này, hiển nhiên có phần hữu tâm vô lực Đại Cùng Ma Chủ Tống Cái, cực ác Tiểu Ma Chủ Vạn Giang Hận, và Thái Ách Ma Chủ Nhạc Sơn Nhi nãy giờ một mực chưa xuất thủ đều không muốn ham chiến, chỉ nghĩ nhảy ra vòng chiến, đi giúp Đế tử Thái Huyền Thiên, đây đó ngầm trao đổi ánh mắt một cái, vòng chiến liền càng kéo càng xa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nữ tử tóc trắng thực lực tuy mạnh, nhưng ở trước mặt mấy lão ma đầu đa mưu túc trí này, muốn lưu lại bọn hắn hiển nhiên là điều không dễ dàng - Tiêu tiên tử, Tiên Cơ có lễ.. Nhưng cũng đúng lúc này, trên không trung Thái Ách Thiên đột nhiên có một đạo hỏa quang thiêu hồng nửa góc trời, nửa ngày sau, hư không đột nhiên vỡ vụn, một con hỏa điểu to lớn từ trời giáng xuống, thân hình trải rộng, kim diễm ngập trời, không biết có bao nhiêu Ma Binh trực tiếp bị kim diễm quét trúng, thoáng chốc hóa thành tro tàn, chúng ma đầu kinh hãi, định thần nhìn lên, thình lình phát hiện trong ánh lửa là một con Phượng Hoàng già trọc nửa người, hóa ra nguyên hình, từ xa xa lao về phía Đại Cùng Ma Chủ Tống Cái.. - Là viện binh Đại Xích Thiên đến ư Đại Cùng Ma Chủ kinh hãi, chăm chú nhìn lên, lại phát hiện không đúng, phía sau lão Phượng Hoàng không có Tiên Binh Ở phía sau nó chỉ có mấy bóng người đi theo, khí cơ ai nấy đều không tầm thường, xa xa hạ xuống, đứng thẳng giữa trời, một người trong đó kiều mỹ động người, hướng nữ tử tóc trắng thi lễ một cái, bộ dạng rất là quen thuộc Chỉ là dị trạng như thế cũng dung không được hắn nghĩ nhiều, bởi lão Phượng Hoàng kia đang giống như điên rồi lao thẳng về phía hắn Đối mặt với vị thủ lĩnh Cửu Lĩnh Phượng Hoàng Thiên nổi danh Đại Xích Thiên nhất mạch này, đù có là Đại Cùng Ma Chủ cũng không dám khinh thường, đành phải điều khiển gió mưa bi thương chiến cùng tiên diễm bừng bừng trên người Phượng Hoàng, hai người một ngự mưa một ngự hỏa, nhất thời đấu đến khó phân thắng bại - Yêu tộc các ngươi cũng tới cứu viện Nữ tử áo trắng một kiếm bức lui cực ác Tiểu Ma Chủ Vạn Giang Hận, ánh mắt nhàn nhạt quét nhìn nữ tử kiều mỹ - Đúng vậy, trận thịnh hội này, Yêu tộc ta sao có thể vắng mặt Nữ tử kiều mỹ quét mắt nhìn hư không chung quanh, thấy Phương Hành đang đuổi đánh Đế tử Thái Huyền Thiên, ánh mắt ngưng lại, cười nói:
- Tên ngốc này đúng là bản lĩnh không nhỏ, chọc loạn càng lúc càng lớn, hơn nữa.. Nói đến đây, nàng ta hé miệng cười một tiếng:
- .. So với trước kia, bộ dạng hắn giờ càng đẹp trai - Bớt nhiều lời, ra tay đi Nhưng ngay lúc nàng cười nhẹ, mấy bóng người bên cạnh nàng chợt lạnh lùng mở miệng Đám người này là một con hung vượn, một nam tử trẻ tuổi anh khí bừng bừng, một nam tử áo đen dáng người thấp nhỏ, bọn hắn quét nhìn chiến trường nơi xa, lập tức chiến ý bừng bừng, hét dài một tiếng, trực tiếp giết vào.. - Không Không Nhi ta đến đây.. - Tiểu tổ, ta đến giúp ngươi một tay.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] - Đạo Chủ, còn nhớ Vô Ảnh Sơn tiểu Thử Vương không Tùy theo lão Phượng Hoàng và mấy tên yêu tiên trẻ tuổi tiến vào vòng chiến, cục diện tại trường càng thêm phần hỗn loạn Vong Ưu Ma Chủ Tiêu Bắc Minh, Đại Cùng Ma Chủ Tống Cái, cực ác Tiểu Ma Chủ Vạn Giang Hận hay là chư vị hộ đạo nhân Đế tử Thái Huyền Thiên, lúc này đều bị cường địch cuốn lấy, không người có thể rảnh tay tương trợ Đế tử Thái Huyền Thiên.. Những viện binh bằng hữu đến từ các thế lực khác nhau này dường như đã đạt thành cộng thức, không cho người khác quấy nhiễu Phương Hành Bọn hắn không tận lực đi hỗ trợ, lại giúp hắn ngăn cản chư bộ cường địch Cố ý cho hắn cơ hội đơn độc đại chiến Đế tử Thái Huyền Thiên, hoặc nói cách khác.. .. Muốn cho hắn cơ hội bắt cóc Đế tử Thái Huyền Thiên - Hô, xem ra không thể đứng ngoài nhìn nữa rồi.. Ngay lúc này, Đế nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân thở dài một tiếng, ngẩng đầu lên Hiện tại Thái Ách Thiên đã hoàn toàn đại loạn, nhưng mà vị Đế nữ Đại Thương Thiên này vẫn chưa xuất thủ, chỉ lẳng lặng quan sát thế cục, thẳng đến lúc này, thấy phía Đế tử Thái Huyền Thiên liên tục gặp bất lợi, rơi xuống hạ phong, tựa hồ thật có khả năng lạc bại trong tay Đế tử Đại Xích Thiên và tặc Ô Nha, nàng liền không ngồi yên được nữa, khẽ thở dài một tiếng trầm thấp, váy trắng trên người không gió mà bay, tiên uy chấn đãng - Dùng Thiên Tâm, ngự thần thông ư Nàng ngẩng đầu nhìn về phía mảnh thế giới hư ảo sau lưng Đế tử Đại Xích Thiên, lẩm bẩm nói - Dù không biết ngươi rốt cục có bí mật gì, thậm chí ta cảm thấy thân phận ngươi cũng có chút cổ quái.. Nói tới đây, trong lòng bàn tay nàng đã nhiều thêm một đạo kiếm quang, hư ảo mịt mờ, biến ảo khó lường:
- Nhưng trước cứ trấn áp ngươi rồi tính - Yến Triệu Ca gặp thần thông của ngươi, chỉ có thể nói hắn xui xẻo.. Nói xong lời này, nàng xòe năm ngón tay, đạo kiếm quang biến ảo chập chờn kia đột nhiên quang hoa tăng vọt, chói mắt như một dải ngân hà kéo xuống từ trên chín tầng trời, thoáng chốc liền vút lên trời cao, lướt qua nơi đâu, hư không nơi đó lập tức bị cắt thành một vết nứt thẳng tắp chỉnh tề, vết nứt cứ thế lan tràn, bay vút lên không trung.. Một kiếm chém xuống, thiên địa đứt hết Mà hướng kiếm quang chém tới lại không phải Phương Hành, mà là mảnh thế giới hư ảo sau lưng hắn - .. Thần thông của ngươi gặp phải Thiên Ý kiếm của ta, chỉ có thể nói là ngươi xui xẻo