Lược Thiên Ký

Chương 1751: Tiên Thiên đạo kiếp





- Ngươi là người nào
Đế nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân tựa hồ không nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Yến Triệu Ca, lúc này hết thảy tâm thần nàng đều tập trung trên người nam tử áo xám trước mắt, mặt đầy chiến ý, không chút nào thả lỏng, vừa nãy nàng chém ra kiếm thứ hai, lại chưa thành công chém rụng hư ảnh thế giới sau lưng Đế tử Đại Xích Thiên, dẫn đến Đế tử Thái Huyền Thiên thất lợi, chính là bởi vì nam tử trước mắt này..
Thật ra ngày từ vừa bắt đầu nàng đã lưu ý đến nam tử áo xám, cùng với tăng nhân trẻ tuổi áo trắng, hai người này đều là đạo tặc trước không lâu phối hợp cùng Đế tử Đại Xích Thiên cướp đoạt Vong Ưu Thiên, Đại Cùng Thiên và Cực Ác Thiên
Nhưng khi Thái Ách Thiên sa vào đại loạn, hai người lại nhàn nhã uống trà trên Tiên Đài, điều này khiến nàng không dám khinh thường, liên tục coi chừng bọn họ
Bọn họ một mực không thấy xuất thủ, nàng bèn cũng không chủ động ra tay, song phương bình an vô sự, mãi đến tận khi nàng chém ra kiếm thứ hai kia..
Tuy trong lòng tuyệt không có ý coi khinh quá hai người, nhưng Lộ Tiểu Quân vẫn không ngờ được, sẽ có người ngăn lại chiêu kiếm đó
Ở trong nhận biết của nàng, một khi Thiên Ý kiếm đã chém ra, nhất định sẽ đả thương địch thủ
Chỉ khả năng tránh thoát, chứ không thể bị người cường hành đón đỡ
Dù là Tiên vương có tới cũng không thể
Rốt cuộc, đây là kiếm có thể chém đứt thiên ý
Nhưng vừa nãy, nàng chứng kiến một cảnh chấn kinh vô cùng..
Ngay khi mình chém ra kiếm thứ hai, nam tử áo xám vẫn đang uống trà trên Tiên Đài chợt thả chén xuống, sau đó đứng dậy, một bước bước lên hư không, chắn ở trước Thiên Ý kiếm, sau đó, từ trong tay áo rút ra một thanh kiếm bám đầy sỉ rét, đồng thời cũng vung ra một chiêu, hết thảy động tác, hắn đều thực hiện chậm rãi mà thong dong, nhưng khó có thể hình dung, chính bởi động tác hết sức tự nhiên như vậy, lại chắn trước Thiên Ý kiếm của mình, vung ra một đạo kiếm quang ngăn cản
Sau đó, chỉ thấy hào quang chói mắt phủ kín chín tầng trời, không trung Thái Ách Thiên bị xé rách một lỗ thủng to, quái phong và loạn lưu khó mà hình dung bạo phát ra, bao phủ khắp nơi, đợi khi đợt loạn lưu này đi qua, hai đạo kiếm quang đều đã tan biến..
Lộ Tiểu Quân chấn kinh cũng bởi điểm này
Người kia rốt cục là ai, sao có thể bằng một chiêu trung hoà Thiên Ý kiếm quang
Thế gian này, sao có thể có người nắm giữ kiếm đạo nhường đó
- Ngươi..
Ngươi rốt cục là ai
Qua một lúc lâu, nàng mới trầm trầm mở miệng, thanh âm khàn khàn ngưng trọng đến chính bản thân nàng đều không nhận ra
Nam tử áo bào xám lại chỉ ôm thanh kiếm rỉ sét vào ngực, không ngẩng đầu lên, nhàn nhạt mở miệng nói:

- Nếu nói gia hỏa kia là thiên địch của Đế tử Thái Huyền Thiên, mà ngươi lại là thiên địch của hắn, vậy ta nghĩ, ta hẳn được tính là thiên địch của ngươi
- Hả
Vừa nghe lời ấy, Đế nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân liền biết câu nói mình lẩm bẩm vừa nãy đã bị người này nghe được, trong lòng thấy chấn kinh, ngược lại càng âm lãnh mấy phần, mắt sáng lên, trầm giọng nói:

- Vừa nãy ngươi quả thực đã ngăn lại được chiêu kiếm này của ta
Nhưng một kiếm đó lực lượng không đủ, cùng lắm chỉ có bảy thành uy lực, ngươi thật cảm thấy, có thể ngăn lại một chém toàn lực từ Thiên Ý kiếm
- Ngươi phải hiểu một điều, vấn đề không phải nằm ở lực lượng
Nghe xong, nam tử áo xám khẽ cười một tiếng, nhẹ giọng nói:

- Giống như Đế tử Thái Huyền Thiên bị hắn khắc chế, không phải bởi vì tu vi và thực lực Đế tử Thái Huyền Thiên thấp hơn hắn
Tương tự, Thiên Ý kiếm của ngươi khắc chế hắn, không có nghĩa tu vi ngươi mạnh hơn hắn và Đế tử Thái Huyền Thiên
Cũng như thế, ta là thiên địch của ngươi, không phải bởi ta có thể đỡ lấy mấy thành lực lượng của ngươi, mà ở chỗ..
Thiên Ý kiếm bị ta khắc chế
- To mồm thật đấy
Mày liễu Đế nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân dựng đứng lên, quát lớn một tiếng, trên người lần nữa chớp động kiếm quang
Nhìn bộ dạng nàng có vẻ là đã nổi giận, muốn bất chấp hết thảy chém tiếp ra một kiếm..
Nhưng nam tử áo xám thấy vậy, lại vẫn không chút biến sắc, trên người cũng có kiếm ý tương tự nhàn nhạt thăng lên..
Kiếm ý trên người Lộ Tiểu Quân sâm nhiên đáng sợ, trầm trọng như trời
Còn kiếm ý trên thân nam tử áo xám lại mờ mịt kỳ ảo, bao la vô biên..
Cảm nhận được khí tức trên người hắn, sắc mặt Lộ Tiểu Quân đột nhiên hơi biến, tựa hồ nhớ ra điều gì
- Kiếm đạo ngươi tu là gì
Khí cơ nàng đã ấp ủ đến trình độ nhất định, nhưng không ra tay, ngược lại lạnh giọng quát hỏi
Nam tử áo xám thẳng thắn đáp:

- Đạo kiếm
Nghe được hai chữ này, sắc mặt Lộ Tiểu Quân kinh biến đến mức tái nhợt, tâm tạng nhảy đập phập phồng như sóng triều
Ngược lại nam tử áo xám lại cười tự giễu, nói:

- Chưa tham ngộ được một kiếm sau cùng, không dám xưng đạo, chỉ ỷ vào thiên phú ông trời ban tặng và chút khôn vặt, thoáng ngộ ra con đường thôi
Chẳng qua mới vừa rồi, ta cự ly gần nhìn Thiên Ý kiếm quang mấy lần, lĩnh ngộ ra chút đạo lý, có mấy phần nắm chắc ngăn lại kiếm của ngươi
Bằng tu vi ngươi bây giờ, điều động kiếm này vốn đã có chút miễn cưỡng, hơn nữa có ta ở đây, càng sẽ không cho ngươi cơ hội xuất kiếm
Thế nên, hôm nay ngươi chém không ra được kiếm thứ ba
- Xem ra, ngươi là Tiên Thiên đạo thể
Lộ Tiểu Quân không để ý tới cái khác, thoáng trầm mặc một lát, nhàn nhạt hỏi
Nam tử áo xám gật gật đầu, không nói nhiều
Lộ Tiểu Quân đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, cười lạnh nói:

- Tiên Thiên đạo thể đến trời cao cũng đố kỵ, ngươi lại có thể sống sót, đúng là hiếm lạ
- Nếu ta sinh ở Tam Thập Tam Thiên, có lẽ không sống tiếp được
Nam tử áo xám than nhẹ một tiếng, nói:

- Bởi vì Tam Thập Tam Thiên thiên ý quá mạnh, nhưng ta số may, sinh ở một nơi thiên ý không mạnh lắm, vừa khéo có cơ hội sống sót
Nhưng mà, dù vậy cũng phải trải qua rất nhiều đau khổ, mấy lần suýt chết, hiện giờ, tốt xấu xem như đã sống quá ngày tháng gian nan nhất, cũng đến lúc nếm trải ưu thế từ thiên phú..
- Tiểu Tiên Giới, hay là Thiên Nguyên
Lộ Tiểu Quân mở miệng, ánh mắt ngưng trọng nhìn nam tử áo xám
Nam tử áo xám cười cười, nhưng không hồi đáp thẳng, chỉ nói:

- Điều đó quan trọng ư
Lộ Tiểu Quân lắc lắc đầu, tự tiếp lời mình, nói:

- Tiểu Tiên Giới nuôi không ra quái thai như ngươi, xem ra ngươi đến từ Thiên Nguyên, cũng khó trách những tên kia dám bọ ngựa đấu xe, phản kháng ba phương Đế cung
Ha ha, bọn họ cảm thấy có ngươi liền có vốn liếng đối phó ba vị Tiên đế
Quá ngây thơ rồi, danh tiếng Tiên Thiên đạo thể không hiện trên thế gian, nhưng trên thực tế lại cũng không ít, chỉ là phần lớn đều chết yểu, số có thể trưởng thành chưa chắc được một phần xem, ngươi xem như trường hợp đặc biệt, nhưng cũng phạm vào một sai lầm lớn
Nam tử áo xám hơi ngớ:

- Hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đế nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân lạnh nhạt nói:

- Ngươi không nên xuất hiện trên thế gian khi còn chưa tu thành chiêu kiếm cuối cùng, càng không nên tới Tam Thập Tam Thiên
Đối với ngươi mà nói, nơi an toàn nhất chính là tinh không, ở Tam Thập Tam Thiên, mỗi lần ngươi ra tay liền sẽ bị thiên ý cuốn lấy một phần, đạo kiếp trên người càng to lớn thêm một phần, giờ ngươi còn gặp phải ta, thanh danh Tiên Thiên đạo thể có thể hù sợ rất nhiều người, nhưng doạ không được ta, một khi ngươi ta đấu pháp, chỉ cần trong thời gian ngắn ngươi chém không được ta, vậy ngươi chắc chắn phải chết
Vừa nói nàng vừa ngẩng đầu lên, khẽ cười nói tiếp:

- Mà ta rất tin tưởng, trong thời gian ngắn, ngươi chém không được ta..
Nói đến đây, nàng đột nhiên bước ra trước một bước
Tùy theo một bước bước ra này, trên đỉnh đầu lập tức chớp hiện ánh sáng mờ mịt, quanh người nàng đồng loạt xuất hiện vô số thanh kiếm, mỗi một thanh kiếm đều khác nhau, thanh nào thanh ấy đều là Tiên bảo, ẩn chứa tiên uy khủng bố, tất cả kiếm yên lặng trôi nổi bên cạnh nàng, im lìm bất động, căn bản nhìn không ra rốt cục thanh nào mới thật sự là Thiên Ý kiếm
Ánh mắt Lộ Tiểu Quân không có nửa phần do dự, tiện tay nắm chặt một thanh, tiếp tục đi tới phía trước..
Vừa đi, nàng vừa bình tĩnh mở miệng:

- ..
Thế nên, ta dám chắc ngươi sẽ chết yểu ở chỗ này
- Vèo
Dứt tiếng, nàng chém ra một kiếm, không phải hướng tới nam tử áo xám, mà là hướng về phía Phương Hành ở xa xa
Kiếm quang chói mắt, mang theo hung uy vô tận chém thẳng tới Phương Hành
Sau đó nàng căn bản không quan tâm chiêu kiếm kia có trúng hay không, cứ thế chém ra kiếm thứ hai, rồi kiếm thứ ba
Rõ ràng toàn bộ sự chú ý của nàng đều tập trung lên người nam tử áo xám, đề phòng hắn ra tay, nhưng cũng mỗi một kiếm đều chém về phía Phương Hành, mỗi một kiếm đều có lực lượng cực kỳ khủng bố, trong chiến trường hỗn loạn rất khó phán đoán ra đâu mới là Thiên Ý kiếm..
Nàng muốn dùng cách này, nhằm dụ cho nam tử áo xám xuất kiếm
Chỉ cần nam tử áo xám thật sự muốn ngăn trở Thiên Ý kiếm, vậy chỉ có nước không ngừng xuất kiếm
Đối với đối phương mà nói, mỗi lần xuất kiếm, đạo kiếp trên người liền sẽ dày đặc một phần, đợi khi kiếp số đạt đến trình độ nhất định, đạo kiếp tự hiện, nhân quả báo ứng
Mà nếu nam tử áo xám cường hành hướng nàng ra tay, buộc nàng thu tay, nàng lại cũng có cách khác để tự vệ
Khoan nói cái khác, đường đường Đế nữ Đại Thương Thiên, Đế phù hộ thân nhất định là có..
- Ào..
Nhưng đối mặt phương pháp ác độc này của nàng, nam tử áo xám kia vẫn không chút để ý
Thân hình đột ngột tử lao tới, thiết kiếm xoay tròn trong lòng bàn tay, ung dung ngăn lại hết thảy kiếm quang, tựa hồ không lo lắng chút nào, trên mặt thoáng hiện vẻ cười nhạt, nhẹ giọng nói:

- Phương pháp không tệ, nhưng ngươi tính lầm hai chuyện
- Hả
Đế nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân không chút nao núng, một bên xuất kiếm, một bên lạnh nhạt nói:

- Chuyện gì
Nam tử áo xám một bên ngăn lại kiếm quang, một bên nhẹ giọng nói:

- Thứ nhất, nơi này là Lục Ma Thiên, còn là Thái Ách Thiên đặc thù nhất trong Lục Ma Thiên, thiên ý bạc nhược, dù có Thiên kiếp giáng lâm, cũng không nhất định có thể lấy mạng ta..
- Thứ hai là gì
Lộ Tiểu Quân đột nhiên vung tay, liên tục chém ra ba kiếm, miệng nhưng không nhanh không chậm hỏi
- Thứ hai chính là..
Nam tử áo xám đột nhiên cười quỷ dị:

- ..
Đối thủ của ngươi không phải ta, mà là người khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Hả
Nghe xong lời này, Lộ Tiểu Quân không khỏi rùng mình, mồ hôi lạnh đầy người, vội vã quay đầu lại
Vừa quay đầu, thân mình còn chưa xoay theo, liền chỉ cảm thấy phía sau có một bóng mờ to lớn nện tới, thâm tâm nàng còn chưa kịp làm ra phản ứng, cái ót đã trùng trùng đụng một cái, thoáng chốc chỉ thấy đầu óc cháng váng, bên tai truyền tới tiếng hét giận dữ:

- Một kiếm hai kiếm cũng lại thôi, không ngừng hướng sư huynh ta xuất kiếm, ngươi tưởng Phật gia ta không biết giận chắc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.