Bây giờ Thiên Nguyên, Chúng Tiên Minh và Phụng Thiên Minh phân tranh, đã là một bí mật công khai, chỉ vì lý niệm khác biệt, phân biệt trở thành hai phe trong Chư Tử đạo tràng, tương hỗ đấu đá, đã kéo dài ba trăm năm, thậm chí nhớ ngày đó Phù Diêu Cung đại trưởng lão Đạo Vô Phương, cũng bởi vì loại lý niệm này bị Bắc Minh đại ma đầu chém, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới, nói thật, đáng buồn nhất chính là kiểu chết như thế này, dù sao nếu chết ở trên chiến trường, còn có thể trùng sinh ở trên Điểm Tướng Đài, Thiên Nguyên có rất nhiều kỳ tài dùng loại hình thức này, một lần nữa trở về nhân thế Nhưng khi đó Đạo Vô Phương bị Bắc Minh đại ma đầu chém giết, là vĩnh viễn bị xóa đi Cũng chính vì sự kiện kia, khiến cho thế nhân biết Chúng Tiên Minh và Phụng Thiên Minh tồn tại, cũng biết nội bộ Chư Tử đạo tràng, cũng không phải là làm bằng sắt, Tịnh Thổ Cổ Tộc, phần lớn là người của Chúng Tiên Minh, mà đạo thống Thần Châu và Đại Tuyết Sơn, thì phần lớn là người của Phụng Thiên Minh, hai mạch tranh đấu đã lâu, bởi vậy Bắc Minh đại ma đầu đến khó xử Bột Hải quốc Dư gia, kỳ thật Phương Thanh La và Phương Tiểu Mỹ không cảm giác ngoài ý muốn, thế nhưng khi bọn hắn thấy được hai người Thần Châu, trong lòng lại nhịn không được có một loại phẫn nộ, khó mà áp chế [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] - Ha ha, chớ nên hiểu lầm, ta chỉ cầu chiến một trận mà thôi.. Nghe Phương Tiểu Mỹ và trưởng lão Đại Tuyết Sơn hét lớn, Mạnh Kiếm Uyên lạinở nụ cười Hắn dậm chân tiến lên, tay áo xoay tròn, đón gió mà đứng, phong lưu phóng khoáng không nói ra được, tuấn mỹ vô song, hai mắt nhìn Phương Tiểu Mỹ, tựa hồ có chút tiếc hận thở dài:
- Nàng vốn là giai nhân, làm gì vì ma đầu kia mà hủy cuộc đời của mình.. - Im ngay Phương Tiểu Mỹ giận tím mặt, bước ra một bước, thần mâu trực kích - Ha ha.. Mạnh Kiếm Uyên cười to, thân hình du tẩu, có cảm giác không dính bụi trần Một đạo thanh lưu di chuyển ở trong bàn tay hắn, thình lình hóa thành đao quang, vừa đúng ngăn lại Bạch Cốt Thần Mâu của Phương Tiểu Mỹ, miệng lại không trung thực, thân hình du tẩu, không ngừng khiêu khích:
- Người khác gọi ngươi là ma đầu, nhưng ta coi nàng là tiên tử chân không dính bụi, thực không đành lòng nhìn nàng lâm vào nước bùn, hơn nữa ta cũng đã được nghe nói chuyện của nàng, biết ma đầu kia không phải cha ruột, từ bối phận của cha nàng luận, nàng còn là người Thần Châu nhất mạch, chỉ cần nàng nguyện chặt đứt quan hệ với ma đầu kia, ta sẽ dùng tính mệnh đảm bảo, dẫn nàng tiến vào Chư Tử đạo tràng, tu thành chính quả, như thế nào Thanh âm của hắn, nghe cũng coi như thành khẩn, lại thêm khuôn mặt như quan ngọc, thực có thể mê đảo không biết bao nhiêu tiên tử, nhưng chẳng ai ngờ tới, Phương Tiểu Mỹ nghe câu nói này, khuôn mặt tựa như phủ lên sương lạnh, khó coi tới cực điểm - Hôm nay, nếu như ta không giết ngươi, thề không làm người Ầm ầm, Bạch Cốt Thần Mâu nở rộ hung mang vô tận, gắt gao đâm về phía Mạnh Kiếm Uyên Mà nữ tử váy đen thì càng trực tiếp, ôm kiếm bay tới, một đạo kiếm quang yêu diễm như linh xà, mờ mịt vô định, nhưng lại có được lực lượng khó có thể tưởng tượng, hung hăng chém về phía Phương Thanh La, quát lạnh nói:
- Bởi vì chúng ta là Phụng Thiên Minh nhất mạch, mới muốn trừ hai tên bại hoại cặn bã bọn ngươi ra, người Phụng Thiên Minh chỉ có anh hùng, các ngươi và sư tôn của mình, chính là vết bẩn duy nhất.. - Con mẹ ngươi xú nữ nhân, bây giờ không đánh ngươi, ngươi sẽ không biết Thanh La gia gia mạnh bao nhiêu Phương Thanh La chửi ầm lên, há mồm phun ra một mảnh liệt diễm, đốt cháy nửa bên hư không, giống như Ma Thần tái thế, táng thiên diệt địa Ầm ầm.. Hai người Thần Châu ra tay, làm cục diện trong sân lập tức trở nên khó hoà giải, lúc đầu Phương Tiểu Mỹ và Phương Thanh La chiếm ưu thế, lúc này đã tiêu di, chín vị cao thủ chiến thành một đoàn, không trung mây quấy sương động, điện tránh lôi minh, cuồng phong nổi lên bốn phía, như trên trời rơi xuống đại kiếp, bất luận là Phương Thanh La, Phương Tiểu Mỹ, hay mấy vị trưởng lão Đại Tuyết Sơn, thậm chí ngay cả hồ bằng cẩu hữu được Phương Thanh La mời tới cũng tham chiến, nhưng nhất thời không phân rõ cao thấp, mỗi người đều toàn lực xuất thủ, trong lúc cấp thiết ai cũng không rảnh bận tâm cái khác - Trước giao huyền tôn nhi của ngươi ra đi Mà ở lúc này, một thị thiếp bên người Bắc Minh đại ma đầu ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống quát Lúc này Phương Tiểu Mỹ và Phương Thanh La đều bị cuốn lấy, lâm vào hỗn chiến, Dư gia nhất mạch trở thành tồn tại không người chú ý, nếu vào lúc này, Bắc Minh đại ma đầu xuất thủ, như vậy Dư gia nhất mạch tất nhiên sẽ bị diệt, trong lòng bọn hắn đều khẩn cầu sẽ không bị Bắc Minh đại ma đầu chú ý tới, lúc này thấy thị thiếp kia nhìn xuống, trong lòng không khỏi tuyệt vọng, thiên địa u ám - Nếu như chờ chủ nhân xuất thủ, như vậy mất mạng không chỉ là hắn Một thị thiếp khác cười lạnh, mặt đầy sát khí mở miệng Trong lúc các nàng nói chuyện, tựa hồ thiên địa ẩn ẩn xuất hiện một loại biến hóa, trên đỉnh đầu của bọn hắn đã bao phủ một mảnh uy áp, không hề nghi ngờ, cái kia là khí tức của Bắc Minh đại ma đầu, loại khí tức này bao phủ, để trong mắt bọn hắn xuất hiện huyễn tượng, giống như những người khác không tồn tại, ở trước mặt bọn họ chỉ có Bắc Minh đại ma đầu chí cao vô thượng, tính mạng của mình đều ở một ý niệm, nếu không làm theo thị thiếp của hắn nói, giao Dư Hoài Nhu ra, như vậy sẽ tai hoạ ngập đầu.. - Nhu nhi.. Dư phu nhân khóc muốn ngất, chỉ ôm chặt Dư Hoài Nhu, chết cũng không chịu buông ra Thế nhưng đến lúc này, trên gương mặt còn có chút non nớt của Dư Hoài Nhu, lại xuất hiện vẻ cương nghị hiếm thấy, ngẩng đầu lên nhìn Dư gia lão tổ nói:
- Lão tổ tông, để con đi theo bọn hắn, bằng không chỉ sợ Dư gia chúng ta ai cũng trốn không thoát, bất quá trước khi hài nhi đi, còn xin lão tổ tông tin con, con không có giết Tiêu Trí Viễn, nhưng nếu cho con một cơ hội, con sẽ giết hắn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] - Nhu nhi, con.. Dư Thiết Linh run giọng mở miệng, cũng có chút không đành lòng Nhưng hắn không có quá nhiều khuyên can, tựa hồ hắn cũng biết, bây giờ đã không có biện pháp khác - Ha ha, hảo hài tử.. Trên mặt Dư gia lão tổ lộ ra vẻ trấn an, vuốt đầu Dư Hoài Nhu, nói khẽ:
- Con nói không sai, hôm nay nếu Dư gia ta không bồi ra một cái mạng, chỉ sợ toàn bộ Dư gia khó trốn tai ương hủy diệt Từ trên xuống dưới Dư gia, đều ngơ ngác kinh ngạc nhìn qua lão tổ tông, trong lòng có loại cảm giác đè nén khó tả Dư gia lão tổ thật muốn giao Dư Hoài Nhu ra sao Thế nhưng lời kế tiếp của Dư gia lão tổ, lại ra ngoài mọi người dự kiến:
- Chỉ là người này không phải ngươi, là ta Từ trên xuống dưới Dư gia, ánh mắt đều trong nháy mắt mở to Dư Thiết Linh kêu lớn lên:
- Không thể Không thể Lão tổ tông đang nói cái gì [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngay cả Dư phu nhân cũng khóc rống lên, vươn tay ra, bắt lấy ống tay áo của Dư gia lão tổ Không giống người bình thường, trong gia đình phàm nhân, người đời trước ở một số thời khắc không quá trọng yếu, tiểu bối chính là hi vọng, người thế hệ trước thường thường đều sẽ vì hài tử mà hi sinh mình, nhưng ở gia tộc tu hành, người đời trước mới là vận mệnh, là trụ cột, nếu lão tổ tông chết rồi, Dư gia nhất mạch không có chỗ dựa, sẽ cách chia năm xẻ bảy không xa, bởi vậy gia tộc tu hành cho dù hi sinh tiểu bối có thiên tư nhất trong gia tộc, cũng sẽ không động tới lão tổ tông