Lược Thiên Ký

Chương 386: Nam Hải Quy Khư








Bàn tay của Liên Nữ nhấn một cái, một đạo lực lượng vô hình nâng Long Nữ bị trọng thương lên, lại nhìn ánh mắt của nàng, khẽ cười nói:

- Ta vốn định bảo vệ hắn, nhưng hắn muốn tặng cơ hội này cho ngươi, cho nên ta tới cứu ngươi, bất quá sống chết của hắn, ta lại không quản tới nữa, đáng tiếc, kia vốn là người ta nhìn trúng, hi vọng hắn còn có cơ hội lớn lên
- Sưu..
Xích Long điên cuồng bị Liên Nữ bức lui vài chục trượng, lúc này lại vọt tới
Thái độ điên cuồng kia, lại không sợ uy thế của Liên Nữ, tựa như không chết không ngớt
Mà Liên Nữ cũng không cùng nó cứng rắn va chạm, lực lượng phất qua, đã ở trước người bố trí một đạo quang hoa, sau đó nàng một tay nắm cánh tay của Long Nữ, cất bước đi vào hư không, một bước hạ xuống, thân hình đã đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, đã ra ngoài trăm dặm, bước đi bước nữa, lại là ngoài trăm dặm, thân hình cứ như vậy lung lay mấy lần, đã triệt để biến mất
- Không tốt, kế điệu hổ ly sơn..
Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử đang chuẩn bị đuổi theo Phương Hành, không nghĩ tới chưa bắt được bóng dáng của tiểu ma đầu, quay đầu ngay cả Long Nữ cũng không thấy, trong lòng kinh hoàng không cần phải nói, tức giận rống to, vội vàng quay trở lại, sau đó nhìn chung quanh, chỉ thấy xung quanh trống rỗng, ngoại trừ Hải Binh Yêu Tướng tử thương thảm trọng và tân khách của Hồng Hồng đại hội, thì nơi nào còn có nửa bóng người
- Truy, không tiếc toàn bộ, phải bắt tiện người kia trở lại
Ngũ Vương Tử tức giận kêu to, vừa nghĩ tới mẫu hậu nghiêm phạt, thì cảm thấy sợ hãi
Ánh mắt của Lục Vương Tử cũng lóe ra, trầm giọng nói:

- Đừng lo lắng, gọi con chó điên kia tới, hắn am hiểu truy tung khí tức Chân Long nhất
Lời này cũng nhắc nhở Ngũ Vương Tử, hừ lạnh một tiếng, lấy ra một gương đồng, tiện tay tế ở trong hư không, cùng Lục Vương Tử cắn ngón trỏ, vẩy huyết dịch vào trong kính, huyết dịch tiến vào kính, trên mặt kính bắn ra quang hoa chói mắt, sau đó đột nhiên bắn vào đỉnh đầu Xích Long
Xích Long vốn bởi vì mất đi đối thủ, đang điên cuồng gầm rú ở trên không trung, nhưng bị quang hoa bao lại, khí thế biến mất
Nó lần nữa trở nên mê man, đồng thời thân thể không ngừng run rẩy, dường như đang sợ
- Ngao Liệt, ngươi muốn trở thành một đời Chân Long không
- Vậy thì xé nát tất cả huyết mạch cạnh tranh với ngươi, thời điểm trên đời còn sót lại một Chân Long, ngươi chính là Long Vương
- Hôm nay tất cả người có huyết mạch Long Vương, đều sắp chết sạch sẻ, chỉ còn sót lại một cái..
- Lấy huyết mạch Chân Long của ngươi, hẳn có thể cảm ứng được khí tức của nàng, đi tìm nàng..
- Tìm được nàng, giết chết nàng, ăn nàng, như vậy ngươi là Chân Long duy nhất trên thế gian
Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử nói tựa hồ mang theo đầu độc mãnh liệt, cũng không phải chú ngữ, nhưng ở dưới gương đồng chiếu rọi, lại mang theo lực lượng to lớn, ánh mắt của Xích Long dần dần trở nên mê man, một lát sau, ý khát máu đại thịnh..
- Ngao..
Xích Long ngẫng đầu kêu to, đột nhiên thoát khỏi quang hoa của gương đồng bao phủ, thân hình nhắm phương hướng tây nam lao đi
Tốc độ nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt đã ra ngoài hơn mười dặm
Ngũ Vương Tử nhất thời ngẩn ra:

- Chúng ta còn chưa thu hồi gương đồng, sao hắn đã động
Lục Vương Tử cũng có chút ngoài ý muốn, cau mày nói:

- Đại khái là lần đầu tiên chúng ta thông qua gương đồng khống chế, có chút không thuận
Ngũ Vương Tử nhìn thoáng qua gương đồng, phía trên có một tia huyết tuyến lưu chuyển, không khỏi thở phào nhẹ nhõm nói:

- Bản mạng chân huyết vẫn còn, mẫu hậu ban thưởng gương đồng có thể khống chế nó, hẳn không có ngoài ý muốn, chúng ta mau đuổi theo
Không kịp thảo luận, bọn hắn cũng vội vã chạy đi, không thì lấy tốc độ của Xích Long, sợ rằng qua không được bao lâu sẽ bay ngay cả bóng dáng cũng không thấy, tuy bọn hắn có thể thông qua gương đồng triệu hồi, nhưng Xích Long này điên điên khùng khùng, cũng có khả năng gây ra đại họa, bởi vậy chỉ hơi dừng một chút, liền lệnh thủ hạ quét sạch hải vực này, sau đó vội vàng bay theo
Nhưng hai người cấp bách lại không ý thức được, phương hướng Phong Long đuổi theo, căn bản không phải phương hướng mà Liên Nữ mang theo Long Nữ ly khai
Lại nói Phương Hành và Kim Ô, chạy về phía tây một lúc, thấy phía sau không người đuổi theo, biết Liên Nữ xuất thủ cứu giúp, hấp dẫn Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử trở lại, tính là cho mình một con đường sống, cuối cùng cũng thở dài một hơi
Không cần phân phó, Kim Ô giảo hoạt lập tức vòng về hướng nam, muốn cải biến phương hướng, miễn cho bị người đuổi theo
Phương Hành lấy ra ngọc giản mà Liên Nữ để lại, muốn xem nàng nói cái gì
- Trong lúc đồng hành, có tất cả bảy người tìm ngươi, cần phải cẩn thận, linh khí là thiên địa bản nguyên, muốn tự bảo vệ mình, thì nên ít dùng linh khí, hôm nay mặc dù ngươi thâm nhập Hoang Hải, rời xa đại lục, nhưng linh khí khẽ động, thiên cơ trong u minh tự có cảm ứng, đại tu sĩ có thể mượn thiên cơ tìm được ngươi, trải qua hồn quang của ta cảm ứng, cuối Nam Hải có một nơi có thể che đậy thiên cơ, có thể để ngươi náu thân, mong ngươi cẩn thận, chớ có chết ở trên đường
- Ta có một phương pháp, có thể tạm thời che đậy thiên cơ, nếu có nguy nan, có thể dùng để thoát thân, chưa thành Kim Đan, thì không nên gây chuyện nhiều, nếu không thì dựa vào Ma Tổ quyết che đậy khí tức, chỉ có thể tạm thời mà thôi
Phương Hành nghe xong, phát hiện đây là lời khuyên sau cùng mà Liên Nữ lưu cho mình, trong lòng không khỏi có chút cảm kích
Nha đầu kia coi mình và Kim Ô như hạ nhân, giúp nàng tìm thức ăn ngon khắp nơi, xem ra còn có chút lương tâm
- Ta xem qua các thuật pháp của ngươi, vụn vặt rườm rà, tuy có thể ngang dọc nhất thời, nhưng sợ khó vấn Đại Đạo, Cửu Quan cực kỳ huyền ảo, căn cơ ở Thiên Nguyên, hồn quang ta diễn biến Đại Thiên, biết Nam Hải có một bộ thần công, nếu như lấy được, có thể đặt nền móng Kết Đan, vấn đỉnh Đại Đạo, 300 năm sau, lúc đại kiếp nạn tới, trên Tiên Thai, mong ngươi có được tạo hóa, cùng ta chinh chiến Tam Thập Tam Thiên..
Trong ngọc giản còn thuật một sự tình, cũng có một vài giải thích trong tu hành, chắc là lúc đó tình thế nguy cấp, vì cứu Long Nữ, Liên Nữ không kịp nói kỹ, đều lấy thần niệm lưu tại ở trong ngọc giản, Phương Hành rất nhanh nghe xong, trong lúc vội vả, cũng khó giải kỳ ý, chỉ mơ hồ nghĩ, Liên Nữ cực kỳ coi trọng Nam Hải
- Lão Kim, cuối Nam Hải có một chỗ, có thể che đậy thiên cơ sao
Phương Hành mở miệng hỏi
- Cuối Nam Hải
Kim Ô suy nghĩ một chút, đột nhiên run rẩy, thất thanh kêu lên:

- Không phải là..
địa phương quỷ quái kia chứ
Trong lòng Phương Hành rùng mình, vội hỏi:

- Ngươi biết
Hắn thầm nghĩ, nếu Kim Ô biết chỗ này, vậy thì đơn giản, nghe Liên Nữ nói, hắn cuối cùng cũng hiểu tình cảnh của mình, những đại nhân vật muốn tìm mình kia, dĩ nhiên lợi hại như vậy, mặc dù mình đã rời Nam Chiêm Bộ Châu, nhưng đối phương còn có thể thông qua thiên cơ tìm kiếm, trừ khi mình giống như con chuột không ngừng trốn đi, vĩnh viễn không dùng linh khí
Bất quá Liên Nữ cũng nói, bản thân tu luyện Ma Tổ quyết, hẳn là chỉ Hắc Kiếm truyền công pháp vô danh, bên trong có Liễm Tức Thuật, có thể che đậy thiên cơ, chỉ là hôm nay tu vi của mình quá thấp, còn tìm hiểu không được rất nhiều, cần tới Kim Đan cảnh, tu luyện Liễm Tức Thuật tới cực hạn, mới có thể chân chính lừa dối, không bị Nguyên Anh cảnh thông qua thiên cơ phát hiện
Như vậy hôm nay sự tình của mình ngược lại đơn giản, tìm một chỗ tạm thời an toàn, kết thành Kim Đan lại nói
Chỉ là không nghĩ tới, Kim Ô nghe hắn nói, lại sợ hãi kêu:

- Ngươi sẽ không thật muốn đi chứ
Phương Hành ngạc nhiên nói:

- Đến cùng là địa phương nào, rất nguy hiểm sao
Kim Ô thở dài nói:

- Nguy hiểm tự nhiên là nguy hiểm, ngược cũng không có gì phải sợ, từ khi Kim gia ta theo ngươi lăn lộn, có ngày nào không sống trong sợ hãi, nguy hiểm gì đó, đã sớm nhìn quen, nhưng đáng sợ là, chỗ đó căn bản đi vào dễ đi ra khó, tại sao đại tiểu thư muốn ngươi đi chỗ đó, muốn nhốt ngươi ở bên trong khổ tu sao
- Đi vào dễ đi ra khó
Phương Hành nao nao, không nghĩ tới Kim Ô sẽ nói như vậy
Kim Ô kêu lên:

- Nói khó là còn dễ nghe, rất nhiều người cho rằng địa phương quỷ quái kia căn bản là chỉ có thể đi vào không thể ra, một khi đi vào, thì không khác tự giam mình, sợ là cả đời cũng không thể đi ra, từ khi có địa phương quỷ quái kia, chỉ có người bị cừu gia truy sát không đường lui, mới có thể chui vào trong đó, vừa chui vào, thì không cách nào ra ngoài được nữa
Phương Hành nghe xong, chân mày không khỏi nhíu chặt:

- Rốt cuộc là địa phương quỷ gì
Kim Ô nói:

- Nơi thiên địa cắt đứt trong truyền thuyết, Nam Hải Quy Khư
Chương 387: Khí tức Long tộc



- Nam Hải Quy Khư..
Phương Hành cúi đầu suy nghĩ cái tên này, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì
Kim Ô nói:

- Tục truyền Nam Hải Quy Khư chính là đạo tràng của Thượng Cổ đại giáo Thái Thượng Đạo, đạo tràng kia đã từng cực thịnh một thời, có thể nói quân lâm thiên hạ, về sau chẳng biết tại sao, xúc phạm Thiên Khiển, bị thiên lôi oanh kích ra khỏi Tam Thập Tam Thiên, đệ tử tử thương gần hết, cả một đạo thống tan thành mây khói, mà vị trí đạo thống này, cũng hóa thành một chỗ quỷ dị, tàn trận đầy sát cơ, không gian loạn lưu cùng với thiên cơ hỗn loạn, che lại khu vực đó, hóa thành mấy bí địa như Dao Trì, Ma Uyên, Yêu Tháp… sâu thẳm quỷ dị, ngay cảNguyên Anh cảnh cũng không thể tra xét bí ẩn trong đó, vạn năm qua, chỉ có những người không đường có thể lui, hay tham đạo thống của Thái Thượng Đạo, mới có thể liều mạng xông vào Quy Khư thử thời vận
- Không ai có thể đi ra ngoài
Phương Hành có chút chắt lưỡi
Kim Ô lắc đầu nói:

- Cũng không tuyệt đối như vậy, ta từng ở trong điển tịch thấy qua, ba nghìn năm trước, trời giáng Cửu Quan, thiên địa đại biến, Quy Khư xuất hiện kẽ nứt, có vài người nhân cơ hội kia, từ trong Quy Khư trốn ra, thế nhân cũng vì vậy mà hiểu được một ít tình huống trong Quy Khư, nhưng ngoại trừ lần đó, thì không có người có thể trốn ra, Nam Hải Quy Khư, có thể vào không thể ra, đã trở thành nhận thức chung của thế nhân, ngươi nghìn vạn lần đừng có nghĩ quẫn..
- Vậy thì không đi, tìm phương pháp khác..
Phương Hành nghe xong cũng nghiêm túc, đánh chết cũng không muốn đi vào địa phương quỷ quái kia
Đang thương lượng bỏ chạy đi đâu, có khả năng che giấu thiên cơ, chợt nhận ra có khí tức nguy hiểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phương Hành thi triển Pháp Nhãn Thuật, nhìn về phương bắc
Bất ngờ nhìn thấy một hồng ảnh, như ẩn như hiện, cấp tốc đuổi theo
- Ta sát, con rồng điên kia lại truy tới, chạy mau, chạy mau..
Thấy rõ dáng dấp của hồng ảnh kia, Phương Hành bị dọa đến kinh hoàng, vội vàng giục Kim Ô mau trốn, hắn cũng đã gặp qua thực lực của con rồng điên kia, thật rất đáng sợ, vốn cho rằng mình đã trốn xa, không nghĩ tới gia hỏa kia lại sẽ đuổi qua
Biến cố này làm Phương Hành và Kim Ô sợ hãi, không muốn bị Xích Long nuốt, quái khiếu chạy trốn về phía nam
Tốc độ của Xích Long quá nhanh, còn nhanh hơn Long Nữ vài phần, Yêu thân của Kim Ô mạnh mẽ, cộng thêm tu luyện bí pháp của Đại Bằng tộc đến trình độ nhất định, Kim Đan hậu kỳ bình thường, đều chỉ có thể đi theo phía sau ăn tro, lại không nghĩ rằng vứt không ra con rồng điên kia
- Mẹ của ta, con rồng điên này truy hai chúng ta làm gì..
Kim Ô không ngừng kêu rên, hai cánh vẫy mạnh, trên kim vũ đã dấy lên hỏa diễm nhàn nhạt
- Không phải mới quẹo rồi sao
Sao nó còn có thể theo kịp
Phương Hành cũng kêu la, vội vàng đứng lên, thi triển công pháp vô danh che đậy khí tức
Không bao lâu, thanh sương tràn ngập, bao phủ hắn và Kim Ô, nhất thời an toàn hơn không ít
Có thể rõ ràng nhìn thấy, Xích Long điên cuồng đuổi theo đã dừng ở trong hư không, mắt to ngơ ngác nhìn bốn phía, tựa hồ đã mất đi phương hướng
Mà Kim Ô thì mượn thanh sương che lấp, nhanh trốn về phía xa
- Tốt, xem ra con rồng kia men theo khí tức của chúng ta đi đến, che đậy khí tức, liền không cảm giác được chúng ta
Phương Hành kêu to, chỉ là trong lòng lại không dám thả lỏng, vừa rồi hắn thi triển Liễm Tức Thuật quan chiến, đã tiêu hao không ít linh lực, lúc này lại thi triển Liễm Tức Thuật, linh lực không đủ là vấn đề lớn, căn bản chống đỡ không được bao lâu
Quả nhiên, chạy không quá trăm dặm, Liễm Tức Thuật đạt tới cực hạn, thanh sương tán đi, Xích Long lại đuổi theo
- Mẹ của ta, bị chó điên theo dõi, lão Kim ngươi bay nhanh chút
Phương Hành kêu rên, cảm giác khổ không thể tả
Ở trong Tu Hành Giới lăn lộn nhiều năm như vậy, chọc không biết bao nhiêu phiền phức, chạy thoát không biết bao nhiêu lần truy sát, nên cũng không phải tay mơ, kiến thức không cạn, Phương Hành rất nhanh liền tính toán, tuy con rồng điên kia khí tức hỗn loạn, nhưng rõ ràng cho thấy phong tỏa mình và Kim Ô, nói cách khác, nó không phải truy sai người, mà căn bản là nhằm vào mình, nhưng trước kia rõ ràng mình và Kim Ô đã vòng một phương hướng, nó là làm sao đuổi kịp mình
Chẳng lẽ trên người mình có khí tức gì hấp dẫn nó sao
Trong óc nghĩ như thế, không khỏi nghĩ tới hạt châu kia
Bằng vào quang hoa của hạt châu kia, mình có thể tuỳ tiện phá vỡ cấm chế và trận pháp của Long Nữ, có thể thấy được hạt châu kia và Long cung nhất mạch có ngàn vạn liên hệ, nói không chừng là khí tức của hạt châu kia, dẫn động con rồng điên này truy kích, nghĩ tới đây, Phương Hành vội vàng lục lọi, ném nó đi, xem có thể dẫn dắt rồng điên rời đi hay không
Nhưng vừa lục lọi, cả người không khỏi toát mồ hôi lạnh, không thấy hạt châu kia rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này hắn mới nghĩ tới, lúc đó thời điểm nhìn thấy Long Nữ, ngậm hạt châu ở trong miệng, lấy linh lực thúc giục, mượn khí tức của nó bài trừ cấm chế, về phần sau đó..
Phương Hành bỗng nhiên nghĩ tới, lúc đó mình bị Long Nữ thô bạo hôn môi, bản thân vội vã bảo hộ trinh tiết, giống như nuốt hạt châu kia rồi
- Xong đời..
Phương Hành vội vàng nội thị, lại phát hiện trong tạng phủ không hề có bóng dáng của hạt châu kia, lẽ nào bị luyện hóa rồi sao
Phương Hành cả kinh, rất muốn đập đầu chết đi, chỉ tiếc xung quanh không có tường
Hắn đã đoán được, Long Châu kia không giải thích được tiêu thất, hơn phân nửa là dung hòa ở trong cơ thể mình, nói cách khác, trên người mình đã có khí tức của Long Châu, thảo nào con rồng điên kia sẽ để mắt tới mình, từ biểu hiện lúc trước đến xem, nó theo dõi được khí tức Long tộc thì căn bản sẽ không nhả ra, quyết đuổi theo gặm mình mới được, mình phải làm sao bây giờ
Ở dưới tình huống Xích Long đuổi gấp như vậy, Kim Ô đã không dám chuyển phương hướng, chỉ có thể liều mạng bay về hướng nam, một khi đổi hướng, chỉ sẽ kéo gần cự ly với Xích Long, hết lần này tới lần khác thực lực của Xích Long lại mạnh như thế, Phương Hành hoàn toàn không có nắm chắc so chiêu, phỏng chừng ngay cả thực lực đánh hai ba chiêu cũng không có, hai huynh đệ sẽ bị nó nuốt
- Không có biện pháp, tiểu thổ phỉ, cũng không phải Kim gia hại huynh đệ, mà thật chỉ có thể giúp ngươi đến nơi này..
Kim Ô cao giọng kêu lên, trái lại quyết định chủ ý, liều mạng bay về phía nam
Cũng không biết chạy bao lâu, chỉ cảm thấy Xích Long và bọn họ chỉ cách không tới trăm dặm, loại cự ly này, thật có thể nói trong nháy mắt là có thể vượt qua, thậm chí bọn họ đã cảm ứng được khí thế độc ác trên người Xích Long
Lúc này phía trước, chỉ thấy một chỗ rất kỳ diệu, vô số lôi điện rậm rạp chằng chịt từ trên trời giáng xuống, lúc ẩn lúc hiện
Phía trước phảng phất như đến cuối thiên địa, nước biển chảy ngược, trên chạm thương khung, trung gian xen lẫn vô số lôi điện rậm rạp chằng chịt, giống như thiên địa bày ra từng lồng giam, mà xuyên thấu qua lôi điện và gió bão, phảng phất như có thể thấy xa xa vô tận, mơ hồ có tiên đảo tồn tại, càng kỳ lạ là, vô số lôi điện và gió bão đều mơ hồ chỉ hướng vào trong, đối với bên ngoài thì sản sinh lực hút cường đại
Nam Hải Quy Khư
Thiên địa phần cuối, vô vọng tuyệt địa
Đánh chết Phương Hành cũng không muốn đến địa phương quỷ quái này, nhưng vẫn bị ép phải tới gần
- Tiểu thổ phỉ, Kim gia chỉ có thể đưa ngươi đến nơi này, ta còn có đại sự phải làm, không thể theo ngươi tiến vào, chính ngươi tự giải quyết cho tốt, nếu như một ngày kia ngươi có thể đi ra, nhớ kỹ đến Bắc Câu Lô Châu tìm ta, khi đó một là ta đã thành Yêu Vương, hai là mộ phần đã xanh cỏ, nếu vậy thì nhớ kỹ báo thù cho ta..
mà này, trên người ngươi có nhiều bảo bối như vậy, không bằng cho ta đi
Kim Ô liều mạng bay về phía Quy Khư, đồng thời nhìn Phương Hành kêu to
- Ta sát, ngươi muốn ném ta vào
Nghĩ hay lắm
Phương Hành giận dữ, Khổn Tiên Tác bay ra, quấn lấy cổ của Kim Ô
- Con mẹ nó, ngươi muốn hai ta cùng chết sao
Kim Ô bị Phương Hành cột lại, không khỏi kêu to, suýt nữa bị lực lượng vòng ngoài của Quy Khư hút vào
- Cái địa phương này, ta không muốn đi vào..
Phương Hành kêu to:

- Dù sao đi vào cũng không phải chết, hai ta cùng nhau đi vào xông pha..
Kim Ô quái khiếu:

- Ta mới không vào đâu, ra không được thì khác gì chết
Một người một ô, còn chưa tiến vào Quy Khư đã đánh nhau, ở trên không trung lộn nhào cắn xé
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà ở phía xa, con rồng điên kia đã phong tỏa Phương Hành, cũng mặc kệ Quy Khư nguy hiểm như thế nào, hưng phấn vọt tới, mở ra long trảo lành lạnh, trong ánh mắt tràn đầy sát ý, nhìn bộ dáng kia, là hận không thể một ngụm nuốt Phương Hành, thấy không đường đào sinh, Phương Hành cũng bất đắt dĩ, tiện tay buông lỏng Kim Ô ra, chửi ầm lên:

- Cút, tự tiểu gia đi vào lăn lộn..
Trong tiếng kêu to, một cước đạp bay Kim Ô
Mà lúc này, Xích Long đã cách Phương Hành không tới 50 dặm, Phương Hành cũng không do dự, phía sau lóe lên Kim Sí, cả người vọt vào, tuy lôi điện ở chung quanh Quy Khư rất mạnh, nhưng đối với phía ngoài chỉ có lực hấp dẫn, không có thương tổn, sau khi cuốn vào trong đó, chỉ cần là Trúc Cơ cảnh, thì có thể chống đỡ được, nhưng sau khi tiến vào, muốn ra lại cực kỳ khó khăn, cần hoàn toàn ngăn chặn lực lượng lôi cấm và phong bạo, sợ rằng Nguyên Anh cảnh cũng không làm được, đây cũng là nguyên nhân Quy Khư dễ vào khó ra
Phương Hành trốn vào trong đó, chỉ thấy một cái bóng nhàn nhạt ở trong biển lôi, càng lúc càng nhạt, dần dần tiêu thất
Kim Ô nhìn bóng dáng của Phương Hành, khe khẽ thở dài nói:

- Ta là thật có chuyện phải làm, đừng trách ta..
Cũng chỉ kịp thở dài, khóe mắt đã nhìn thấy Xích Long càng lúc càng gần, vội vàng tránh đi, phía sau dâng lên kim quang, làm bộ Phương Hành còn đang ở trên lưng, nhìn Xích Long kêu to:

- Con mẹ nó tiểu xà, có bản lĩnh đuổi theo Kim gia ngươi..
Sau khi kêu to, thì cấp bách bay xa, hắn còn không biết nguyên nhân Xích Long truy sát Phương Hành, chỉ muốn dẫn dắt Xích Long rời đi
Trên lưng không có Phương Hành, tốc độ của nó có thể đề thăng một đoạn, có chút nắm chặt dẫn dắt Xích Long rời đi
Chỉ là nó không nghĩ tới, thời điểm Xích Long bay gần đến ngoại vi Quy Khư, thậm chí ngay cả dừng cũng không dừng, liền lao vào trong lôi cấm, hầu như không chút do dự, thẳng đến thân ảnh đã sắp biến mất của Phương Hành

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.