Thần Châu tuy mạnh, nhưng không phải siêu quần xuất chúng, Dao Trì tuy mạnh, cũng không làm được một tay che trời, trên đời này có mạnh, tự nhiên cũng có vô số kẻ yếu muốn quật khởi, mà đám người Đại Bằng Tà Vương ý đồ ký kết Chư Thiên chi minh, là từ những đạo thống bị Trung Vực Thần Châu ép không thở nổi, nhưng cũng có truyền thừa vạn năm, nội tình thâm hậu, những đạo thống này, đã từng có quá khứ huy hoàng và tiên gia công pháp, nhưng tài nguyên không đủ, Tiên chủng không ra, cho nên nhất thời lộ ra có chút xuống dốc mà thôi Phá núi ngự lĩnh, trúc thạch làm cung, biên giới Ma Uyên đã bị khai thác trở thành một dãy cung điện, cũng may các tu sĩ đều là người có đại pháp lực, nếu không trong vòng mười ngày ngắn ngủi, muốn hoàn thành công trình lớn như vậy, kia cơ hồ là thiên phương dạ đàm Mà ở trong đoạn thời gian này, cũng lần lượt tới mấy chục đạo thống tham dự, bất quá nhiều là nhị lưu thậm chí tam lưu, một số đạo thống chân chính có nội tình tạm thời còn chưa lộ diện, ở trong mưu đồ của Đại Bằng Tà Vương và Hồ Cầm lão nhân, những đạo thống chân chính kia mới là quan trọng, chủ yếu là chờ bọn hắn, còn nữa, thận trọng đề phòng Dao Trì và Thần Châu cổ thế gia tác động cũng cực kỳ trọng yếu Bất quá còn tốt, Thần Châu cổ thế gia thậm chí Dao Trì, hình như cũng biết Phương Hành ném Bàn Đào Lâm vào Bách Đoạn Sơn, có pháp tắc Huyền Vực, Phù Đồ đại trận phòng thủ, bọn họ không nghĩ ra biện pháp gì ứng đối, cho nên chậm chạp chưa từng xuất hiện, ngược lại để một số đạo thống lo lắng đại chiến lúc nào cũng có thể sẽ bộc phát, cho nên một mực ở vào trạng thái quan sát nhẹ nhàng thở ra, đến tham dự càng nhiều - Thần Châu Ngự Linh Tông đến - Bắc Hải Thiết Kiếm môn đến - Nam Vực Phiêu Vân tán nhân đến Trước Vệ Đạo Sơn, ngoài Độ Kiếp cung, đám người Phương Hành đang tiếp đãi các đạo thống và chân nhân tán tu đến tham dự, ăn mặc nghiêm chỉnh, Đại Bằng Tà Vương, Hồ Cầm lão nhân, Đại Thánh Sơn Lão Bạch Viên, Thanh Khâu Sơn lão ẩu… đều mặc pháp bào, khí cơ lưu chuyển, quanh người tinh khí hiển hóa, khí như mây trôi, phiêu phiêu dục tiên, phong phạm đại tu hiển lộ không thể nghi ngờ, Phương Hành cũng phủ thêm hắc giáp, áo choàng màu đỏ bị gió thổi lên, lộ ra uy nghiêm trước nay chưa có, chỉ tiếc biểu lộ trên mặt lại vừa buồn khổ lại vô vị, thỉnh thoảng gãi gãi lỗ tai, nếu không phải bị Đại Bằng Tà Vương và Hồ Cầm lão nhân kẹp ở giữa, chăm chú nhìn, đoán chừng đã sớm trượt đi chơi rồi - Đều là chút tiểu môn tiểu phái, ngay cả đánh cướp cũng không có hứng, ta đường đường Thông Thiên giáo chủ, tại sao phải ở chỗ này trông coi a Phương Hành không vui, nhỏ giọng thầm thì Mỗi đến một đạo thống, đám người Đại Bằng Tà Vương sẽ khuôn mặt tươi cười tiến lên đón, mời vào hậu sơn nghỉ ngơi, mà Phương Hành là chủ nhân của Độ Kiếp Tiên Hội, Tiệt giáo Thông Thiên giáo chủ không thể không tươi cười, cực kỳ không tình nguyện nói "chào mừng" - Hoặc là ngươi trốn ở trên núi trông hài tử, tới thì phải có đầu có đuôi, chủ nhân đón khách đón một nửa đã chạy tính là chuyện gì xảy ra Ánh mắt của Đại Bằng Tà Vương nhìn các đạo thống ở dưới núi, trên mặt lại bất động thanh sắc nói với Phương Hành - Ai, ngươi biết cái gì chứ, hiện tại trên núi rất đáng sợ, hai nữ nhân kia, thời điểm một người đều rất tốt, nhưng thời điểm ở chung với nhau sẽ rất đáng sợ, đều không nói chuyện, ánh mắt lạnh buốt giống như thanh kiếm, tiểu gia ở cùng với các nàng căn bản không sống được, còn không bằng các nàng đánh ta một chầu, như vậy ta thẳng thắn thu thập hai người bọn họ, còn dáng vẻ kia, thật làm người nhức đầu Phương Hành buồn rầu, chính bởi vì hậu sơn không sống được mới ra ngoài làm chính sự a Lúc đầu nghênh đón Long Nữ và Sở Từ, hắn còn rất vui vẻ, một cái dâu cả, một cái vợ bé, còn có một khuê nữ, làm gì cũng nên để Phương đại gia hưởng thụ niềm vui gia đình a, kết quả ngược lại tốt, thời điểm hai nữ nhân ở cùng nhau, bầu không khí quỷ dị đáng sợ, không tranh cãi cũng không đánh nhau, chỉ là ánh mắt kia làm Phương Hành run rẩy, cả người không được tự nhiên, một hơi cũng không sống được Vấn đề mấu chốt ở chỗ, dâu cả và dâu nhỏ trong miệng Phương Hành, là theo tuổi tác tính toán, lại không phải thực phân ra thân phận cao thấp, hơn nữa hắn cũng không muốn phân ra, vấn đề này không giải quyết được, bầu không khí quỷ dị kia đoán chừng vẫn sẽ tiếp tục
- Ha ha, người tu hành thọ nguyên lâu dài, lựa chọn đạo lữ là việc lớn, nếu như xử lý không tốt, sẽ là mấy ngàn năm buồn rầu, ngươi nhanh nghĩ phương pháp xử lý đi, nếu không ta đoán chừng về sau ngươi ngay cả một ngày tốt lành cũng không có Đại Bằng Tà Vương cười trên nỗi đau của người khác dạy dỗ - Nói như ngươi có nhiều kinh nghiệm lắm vậy, lão độc thân Phương Hành trợn mắt trừng Đại Bằng Tà Vương, làm lão đầu kia tức giận đến kém chút động thủ - Ba vị đảo chủ Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu đến Đang nhỏ giọng tranh cãi, chợt nghe dưới núi truyền đến một tiếng hô to, đám người Đại Bằng Tà Vương đều mừng rỡ - Những lão gia hỏa này rốt cục chịu lộ diện Mấy ngày nay tiếp đãi đều là Đạo Chủ hoặc chân truyền của một số tiểu đạo thống, đại đạo thống lại một mực đang quan sát, mấy người bọn họ cũng có chút nóng lòng, dù sao nếu muốn tổ chức Độ Kiếp Tiên Hội, thậm chí dựng lên Chư Thiên chi minh, dựa vào những tiểu đạo thống truyền thừa nhiều nhất mấy trăm hơn ngàn năm là không thể nào, tất nhiên phải có những đạo thống truyền thừa cổ lão gia nhập mới được, khó khăn chờ đến hôm nay, rốt cuộc đợi được Bồng Lai tam đảo, ba đảo này truyền thừa vạn năm, đã từng huy hoàng nhất thời, danh phận thực không bình thường
- Ba vị đạo hữu đại giá quang lâm, may mắn quá thay [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hồ Cầm lão nhân mỉm cười, nghênh đón tiếp lấy, xa xa chắp tay thở dài - Đạo hữu khách khí, thân là một phần tử của Thiên Nguyên Đại Lục, đại kiếp sắp tới, sao có dũng khí không đếm xỉa đến Xa xa, ba vị tu sĩ tay áo bồng bềnh chạy tới, đều là Nguyên Anh cảnh, một cái là tăng nhân thân hình cao lớn, một cái là đạo nhân vóc người gầy cao, cái cuối cùng là một mỹ phụ, chính là đảo chủ của Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu, mà sau lưng bọn họ còn theo một người trẻ tuổi, lại là chân truyền đại đệ tử, đi tới trước núi, ba người trẻ tuổi hành lễ, nhưng ánh mắt không nhịn được nhìn về phía Phương Hành, có chút cổ quái - Vì sao ba chân truyền kia dùng loại ánh mắt này nhìn ngươi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đại Bằng Tà Vương cũng phát hiện không đúng, truyền âm hỏi Phương Hành cười ha hả, truyền âm trả lời:
- Trước kia ở Bách Đoạn Sơn, kém chút đánh ba người bọn hắn Đại Bằng Tà Vương lập tức hết chỗ nói rồi - Tịnh Thổ cổ tộc Oa Thần tộc tộc trưởng đến - Tịnh Thổ cổ tộc Thái Ách tộc đại trưởng lão đến - Tịnh Thổ cổ tộc Thần Tử Đại Hoang tộc đến Hồ Cầm lão nhân vừa dẫn đảo chủ của Bồng Lai tam đảo vào hậu sơn nghỉ ngơi, liền nghe được phía dưới có âm thanh truyền đến - Người Tịnh Thổ cũng đến Tốt Đại Bằng Tà Vương giật mình, sau đó lộ ra vui mừng, nhanh chân nghênh đón Mặc dù Ma Châu và Thần Châu chinh chiến nhiều năm, nhưng theo đại kiếp phủ xuống, hận ý truyền thừa vạn năm kia đã tạm thời bị gác qua một bên, bây giờ Tịnh Thổ chính là một thế lực lớn, ngay cả Dao Trì lúc ấy tổ chức tiên hội, cũng phải trịnh trọng đối đãi Tịnh Thổ cổ tộc như một đại đạo thống, bọn họ đến tham dự Độ Kiếp Tiên Hội, tự nhiên có thể ảnh hưởng đại cục Không bao lâu, ba vị chủ sự dẫn mấy người lên núi, khách khí hành lễ, sau đó vào núi, bất quá trong nhóm người này, ánh mắt đại đa số người đều hiếu kỳ nhìn Phương Hành, nhất là Thần Nữ Oa Nữ tộc, đi theo sau lưng tộc trưởng, người khoác kim lân, kim quang như ẩn như hiện, nhìn cũng không tục, nhưng ánh mắt nhìn Phương Hành, luôn có vẻ hơi cổ quái, cực kỳ phức tạp - Ha ha, ta đánh qua nàng Thấy Đại Thánh Sơn Lão Bạch Viên quăng tới ánh mắt hiếu kỳ, Phương Hành bình tĩnh giải thích - Thần Châu Bắc Vực, Thần Nữ Âm Linh Đạo Trà Trà Tiên Tử đến Lúc này, dưới núi lại truyền tới thanh âm, lại là một đại đạo thống đến Cô Nhận Sơn Bằng Ngũ lập tức chỉnh đốn y phục, nghênh đón tiếp lấy, hiện tại Âm Linh Đạo đã không như lúc trước, từ khi Phong Thiện Đỉnh bị đoạt, Thần Châu Bắc Vực hoàn toàn đại loạn, Thuần Dương Đạo vốn cường đại nhất trong Bắc Tam Đạo đã xuống dốc, Phù Khí Đạo trực tiếp xoá tên, chỉ còn Âm Linh Đạo quật khởi, bây giờ đã sắp trở thành đạo thống chí cao độc lập với Bắc Vực, không thể khinh thường - Phương Hành đạo hữu, lại gặp mặt Dưới núi, mấy vị trưởng lão khí tức cường đại vây quanh một nữ tử thần sắc không màng danh lợi đi tới, nữ tử kia xinh đẹp như hoa, khí chất thanh nhã, tuy không có giá đỡ, nhưng khí chất trên người không ai dám xem thường, đi lên núi, khẽ mỉm cười thi lễ với Phương Hành - A ha ha, Trà Trà Tiên Tử càng ngày càng tươi ngon mọng nước Phương Hành nhìn cô nương nhà người ta thi lễ, cũng chỉ có thể cười lớn tiến lên hoàn lễ, còn khen nàng một câu Bất quá câu tán dương kia nghe như thế nào cũng giống như lưu manh đang đùa giỡn, mấy vị trưởng lão phía sau Trà Trà Tiên Tử sắc mặt đã không vui, nhưng Trà Trà Tiên Tử không thèm để ý, che miệng cười một tiếng, nhìn Phương Hành đánh giá vài lần, cười nói:
- Hôm nay Phương đạo hữu cũng khí vũ hiên ngang - Đúng thế, xưa nay đã như vậy Phương Hành cười lớn, thi lễ qua đi, Bằng Ngũ đưa bọn họ vào hậu sơn - Cái này lại có giao tình Đại Thánh Sơn Lão Bạch Viên có ý riêng nở nụ cười, nhạo báng Phương Hành - Hắc hắc, cùng với nàng làm qua giao dịch [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Phương Hành trả lời không khỏi đắc ý, nghĩ thầm tiểu gia cũng tương giao khắp thiên hạ a - Linh Sơn thủ tọa Đồ Linh đại sư đến Đang lúc náo nhiệt, dưới núi bỗng nhiên truyền đến một tiếng báo cửa, lập tức dẫn tới tứ phương vân động, người người đều duỗi đầu nhìn xem, Linh Sơn thủ tọa là cao nhân thế gian ít có, thần thông quảng đại, lại nhiều năm ẩn thân ở trong Linh Sơn Tự tiềm tu, bình thường khó khăn gặp một lần, ngay cả Dao Trì Tiên Hội cũng không xuất hiện, ai cũng không nghĩ tới, Độ Kiếp Tiên Hội lại dẫn động vị cao nhân này, làm bọn hắn chấn kinh - Phương tiểu hữu, theo ta xuống núi đón khách quý Đại Thánh Sơn Lão Bạch Viên cùng lão ẩu Thanh Khâu Sơn thần sắc trang nghiêm, chỉnh lý y phục, muốn cùng một chỗ xuống núi nghênh đón Nhưng nhìn lại, Phương Hành chẳng những không có ý tứ xuống núi, ngược lại co cẳng bỏ chạy, làm mấy người kia sững sờ - Quyết không thể nhận ta trộm qua đồ vật của bọn họ