Chương 50: Xưởng xuất kho bạc đầy ắp Nhìn thấy Vương Đức gật đầu đồng ý, còn tích cực đi về phía các nhà, Sở Thần cũng yên tâm trở lại biệt thự
Bên trong biệt thự, Lý Thanh Liên cùng Tiểu Phương và La Y đều đang chờ ở nhà, mỗi người một việc
Người nấu cơm, người giặt quần áo
Ai nấy đều cảm thấy mọi thứ trong biệt thự thật mới mẻ
Đặc biệt là cái vòi nước chỉ cần vặn là có nước chảy, Tiểu Phương còn nhỏ nên không biết đã rửa đồ bao nhiêu lần
Còn Lý Thanh Liên thì đang may quần áo dưới ánh đèn LED sáng rực
Nhờ có tấm quang năng trên mái nhà mà có thể nói, nhà Sở Thần đã hoàn toàn thoát khỏi cảnh tối tăm đèn dầu
Mấy bà cô dâu, mấy bà lão trong thôn cũng rảnh rỗi ghé nhà Sở Thần chơi, nói chuyện với Lưu Đại Muội
Cả thôn xôn xao bàn tán, thằng nhóc Sở Thần này, căn bản không phải tiên nhân đệ tử gì, mà là thần tiên chuyển thế xuống cứu Mã Sơn Thôn nghèo khó, nếu không thì sao có thể tạo ra được nhiều đồ vật kỳ lạ đến thế
Nhưng những lời này ai nấy đều giữ trong lòng không nói ra, chỉ cần Mã Sơn Thôn có được một người như vậy đã là phúc phận rồi
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, trong chớp mắt, xưởng đã hoạt động được một tháng, đến ngày giao hàng và phát tiền công
Tại gian kho cuối cùng của xưởng, chất đầy những bao tải muối tinh
Một tháng qua, mọi người ở Mã Sơn Thôn đều biết xưởng làm muối tinh, nhưng dưới sự dạy dỗ của Sở Đại Tráng và thợ săn Phùng Nhị, ai nấy đều ngầm hiểu ý, không hề nhắc đến một lời, chỉ biết, hôm nay là ngày phát bạc
Sở Thần cũng nhìn ra được, Phùng Nhị thúc thoạt trông cường tráng, chỉ cần trung thành không vấn đề thì hoàn toàn có thể đảm nhiệm vị trí người đứng đầu của xưởng
Định sẽ quan sát thêm mấy tháng, như vậy nhị thúc của hắn sẽ không phải vất vả như vậy
Sốt ruột hơn cả công nhân, chính là Chu Thế Tài và Chu Hằng
Bọn họ hầu như đã ở Thanh Vân Thành đủ một tháng, chỉ chờ đợt hàng đầu tiên của Sở Thần
Bởi vậy, sáng sớm đã dẫn theo khoảng mười chiếc xe ngựa, ngầm minh có hơn trăm người, cuồn cuộn kéo đến cổng thôn Mã Sơn
"Sở lão đệ, lâu quá không gặp, nhớ ngươi chết mất
Chu Thế Tài nhiệt tình đi về phía Sở Thần
Chu Hằng cũng vui vẻ chào hỏi Sở Thần
Cái tên Chu Thế Tài này, sao vẫn không sửa được cái cách xưng hô lão đệ này vậy
Sở Thần cũng lập tức cùng La Y ra đón: "Chào Chu lão bản, Chu công tử, hàng đã chuẩn bị xong, mời dời bước
Dưới sự tiếp đón nhiệt tình của Sở Thần, Chu Hằng và Chu Thế Tài dẫn theo một nam tử thân mang khôi giáp vũ dũng mạnh mẽ đi về phía nhà kho
Vừa đi vừa giới thiệu với Sở Thần: "Vị này là Phương Thư Chấn, công tử của trấn quốc đại tướng quân Kinh Đô, hiện là giáo úy, vì lần này hàng hóa rất quan trọng nên đặc biệt mời đến để áp tải
"Phương Thư Chấn xin ra mắt Sở công tử
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giới thiệu xong, Phương Thư Chấn liền tiến lên hành lễ
"Ra mắt tân giáo úy
Sở Thần cũng đáp lễ
Thực ra Sở Thần cũng không rõ lắm về các chức quan của triều Đại Hạ này
Nhưng nhìn thấy thành chủ cung kính với hai người Chu Hằng như vậy, người có thể đi cùng bọn họ chắc là ghê gớm lắm
Thấy Sở Thần nhìn mình không hề sợ hãi hay kiêng kỵ, Phương Thư Chấn không khỏi đánh giá hắn thêm vài phần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nên biết, hắn đã từng vào sinh ra tử ở chiến trường, chém giết với quân ngoại tộc
Sát khí trên người người bình thường nhìn thấy cũng sẽ không tự chủ mà sinh ra sợ hãi
Nếu để Sở Thần biết suy nghĩ của Phương Thư Chấn: Cmn ngươi tưởng lão tử chưa từng giết người à, chỉ với cái kiểu của ngươi, cũng cơ bản chỉ một viên đạn là xong
Chu Hằng không thể chờ đợi được nữa bước vào nhà kho, mở một bao tải ra
Thấy bên trong muối tinh trắng như tuyết, không còn màng đến thân phận, vốc một nắm nhét vào miệng
Phương Thư Chấn vội vàng ngăn cản: "Công tử không thể...
Chu Thế Tài cười phất tay ngăn Phương Thư Chấn đang muốn tiến lên, cũng dùng ngón tay chấm một chút nếm thử
Sở Thần ở một bên nhìn mà thấy quạu cả người: "Chu công tử, ngươi không sợ đắng miệng sao, cái thứ này, ta từng nhét một ít cho con Đại Hoàng nhà Phùng Nhị thúc ăn, giờ thấy mà còn sợ kìa
Đến lúc này Chu Hằng mới phát hiện mình thất lễ: "Sở huynh chê cười rồi, tại ta cao hứng, cao hứng quá mà thôi
Đã mất tiền mà còn vui vẻ được, xem ra những người giàu có này cũng không phải ai cũng thông minh
"Nếu không có gì, thì chúng ta qua cân rồi chuyển lên xe đi
Sở Thần cười nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Thế Tài lập tức gói túi muối vừa mở lại, từ đầu đến cuối, loại muối tinh này, cũng chỉ có ba người Chu Thế Tài từng thấy
Xem ra công tác bảo mật rất tốt nha
Toàn bộ xưởng một ngày sản lượng vào khoảng 300 đến 400 cân, làm một tháng, sản lượng đạt khoảng 10000 cân
Sau khi cân xong, Phương Thư Chấn tập hợp mọi người bắt đầu chuyển hàng lên xe ngựa
Còn Chu Thế Tài thì đi đến một chỗ nói chuyện riêng với Sở Thần và La Y: "Sở lão đệ, ở đây là 10050 cân dựa theo trước đó đã nói là 50 văn một lạng, như vậy một cân 16 lạng, tức là 800 văn, tổng cộng 10050 cân là 8040 lạng bạc, đây là ngân phiếu, ngươi điểm lại xem sao
Khe nằm, một tháng tám ngàn lạng, cmn tiền này kiếm dễ quá vậy
Sở Thần vui vẻ nhận lấy tiền, Chu Thế Tài thấy vậy thầm quạu, cmn đến cả tám chục lạng lẻ cũng không bỏ qua, đúng là gian thương
Xem ra buổi trưa phải ăn một bữa cho ra trò
Sở Thần: Chuyện cười, đây là công sức lao động vất vả của lão tử kiếm được, một mã là một mã, ăn uống thì ta có thể hào phóng chứ riêng làm ăn thì không thể qua loa được
Giao dịch hoàn tất, Sở Thần dặn dò Sở Đại Tráng: "Nhị thúc, kêu mọi người buổi trưa hôm nay nghỉ làm, liên hoan nhé
"Đại chất nhi, xin hỏi liên hoan là có ý gì
Sở Đại Tráng nghi ngờ hỏi, không chỉ có ông, mà cả Chu Thế Tài bọn họ cũng nhìn về phía Sở Thần
"À, thì là thấy mọi người một tháng qua vất vả rồi, nên làm bữa cơm ngon, thịt đủ rượu đủ, cho mọi người thư giãn chút
Sở Thần giải thích, rồi lại gọi Hổ Tử: "Đi chỗ bí thư La Y lấy tiền, mua hết thịt ở trấn Thanh Ngưu về, cả rượu nữa
Hổ Tử cười hì hì gọi năm ba thanh niên, giữa tiếng hoan hô của mọi người, thúc xe lừa đi về phía trong trấn
Còn Sở Thần thì dẫn ba người Chu Thế Tài đi về phía biệt thự: "Sở huynh không những như thần tiên hạ phàm mà đối đãi với công nhân cũng không hề keo kiệt chút nào, Chu mỗ khâm phục
Chu Hằng nhìn Sở Thần nói
"Nào có, Chu huynh, nếu muốn ngựa chạy mà không cho nó ăn cỏ thì đó mới là người làm chuyện sai
"Muốn ngựa chạy mà không cho nó ăn cỏ"
Chu Hằng nghe thấy câu này như nghe được thiên kinh địa nghĩa, cẩn thận suy ngẫm, trong đó ẩn chứa đạo lý sâu xa
Hắn không khỏi nghĩ đến những quân sĩ Đại Hạ của mình, vì sự an nguy của triều đình mà liều sống chết, mà quân lương nhận được lại quá ít ỏi
Có người xuống chiến trường bị thương trở về, thậm chí còn không cưới được vợ, không nuôi nổi gia đình
Vậy sao có thể không làm người ta thất vọng chứ
Trong lúc nhất thời, hắn cũng cảm thấy hữu tâm vô lực, những gia tộc thế gia kia, quá đáng lắm rồi
Cứ như sâu mọt, nắm giữ tài lực của Đại Hạ, muốn thay đổi, muối tinh này, chính là bước đầu tiên
Nghĩ đến đây, không khỏi cảm thấy con người của Sở Thần này, nhất định còn có những thứ khác đáng để hắn học hỏi
Nếu không thì kiếm cớ đi theo bên cạnh hắn...