Mang Theo Siêu Cấp Thương Trường Đi Dạo Cổ Đại

Chương 6: Thợ may trải bên trong trừng ác phụ




Chương 6: Thợ may gặp phải kẻ ác phụ Sở Thần cùng Sở Đại Tráng đầu tiên đến chợ, mua hai trăm cân gạo và nửa miếng thịt dê
Điều thú vị là, thời đại này không ăn thịt heo, vì heo có mùi hôi và rất ít người nuôi
Sở Thần nghĩ một chút liền hiểu ra, hồi bé ở nông thôn, heo con đều được thiến một lần mới có thể lớn được
Chắc là thời đại này vẫn chưa có kỹ thuật này
Mua xong đồ ăn, Sở Thần lại dẫn Sở Đại Tráng đến cửa hàng may
Tuy rằng siêu thị không gian của mình có rất nhiều quần áo, nhưng chúng đều là quần áo hiện đại, mặc vào sẽ bị coi là người kỳ lạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hai vị khách quan, mua quần áo ạ
Chưởng quầy nhiệt tình mời chào
"Cứ xem tùy ý đi
Sở Thần hờ hững đáp lời
Đúng lúc này, một giọng nói không đúng lúc vang lên bên tai Sở Thần: "Ta nói chưởng quầy, trong tiệm của ngươi, đến cả ăn mày cũng vào mua đồ được sao
Một người phụ nữ béo ú gần hai trăm cân bịt mũi nhìn Sở Thần và Sở Đại Tráng nói
Mẹ kiếp, cổ đại cũng giống hiện đại, cũng có những người như vậy
Sở Thần không thèm để ý đến bà ta mà tự mình chọn đồ, còn Sở Đại Tráng thì lúng túng đi ra ngoài quán
"Này ta nói ngươi tên khất cái kia, ngươi mua được y phục sao mà cứ mó máy vào
Người phụ nữ kia không hề nể nang gì nói
Nếu không phải không tiện, Sở Thần đã muốn tát cho bà ta ngã xuống đất rồi
"Cửa tiệm này của ngươi sao
Sở Thần ngẩng đầu hỏi
"Tiểu tử, ngươi còn dám mạnh miệng, y phục này vốn dĩ ta thích rồi, bây giờ ngươi sờ vào rồi, lão bản, ta không thèm nữa
Người phụ nữ kia đắc ý nói
Ả thầm nghĩ xem ngươi làm sao mà qua nổi cửa ải này của lão bản
Lão bản cũng lúng túng nhìn Sở Thần, vị này, bà phụ này chính là khách hàng lớn đó
"Ngươi cũng không nhìn lại cái bộ dạng của ngươi, đã mập gần thành heo rồi, bộ quần áo này ngươi mặc lên người được sao
Mua không nổi gương soi à, cũng không nhìn lại mình rồi ra đường
"Ôi, ngươi có thể cách xa ta một chút được không, toàn mùi biển, bao nhiêu ngày không tắm rồi, cống rãnh không ai thông lâu ngày
Sở Thần ghét bỏ nhìn người phụ nữ kia
"Này cũng không tốt, nhịn lâu sẽ dễ sinh bệnh đó, có phải mấy ngày nay ngươi cảm thấy chỗ nào đó ngứa ngáy khó chịu không
Coi chừng mắc hoa liễu đấy
Sở Thần giờ phút này giống hệt một bà cô đanh đá, mặc dù những từ mới của anh ta bọn họ nghe không hiểu gì, nhưng nghĩ kĩ lại, vẫn hiểu rõ ý Sở Thần muốn nói
Mặt người phụ nữ đỏ lên, chỉ vào Sở Thần mà không thốt nên lời
Sở Thần không tiếp tục để ý đến ả mà nói với lão bản: "Vừa nãy chỗ nào ta sờ vào rồi thì cứ gói lại cho ta hết, chỗ nàng ta sờ thì ta không cần đâu, sợ bị lây
Chưởng quầy cũng liếc mắt nhìn kỹ người phụ nữ trước mắt, chẳng lẽ thật sự như vị công tử này nói, bị hoa liễu thật sao
Xong rồi, bà ta vừa nãy đã sờ rất nhiều đồ
Lão bản vừa lo lắng vừa hưng phấn giúp Sở Thần gói ghém quần áo, Sở Thần lại chọn thêm vài súc vải, lúc này mới gọi Sở Đại Tráng ở ngoài cửa: "Nhị thúc, vào khiêng đồ đi, ồ, vẫn là nhị thúc có tầm nhìn xa, thấy cái thứ này thì đã sớm đi ra ngoài rồi, xem ra, vẫn là nhị thúc hiểu rõ hoa liễu
Sở Đại Tráng vẻ mặt ngơ ngác nhìn Sở Thần, chuyện gì đang xảy ra vậy
Nhìn lại người phụ nữ kia, mặt trắng bệch, không cãi nhau với Sở Thần nữa mà che mặt chạy về phía y quán đối diện
Hừ, lão tử cho ngươi biết thế nào là miệng lưỡi đáng sợ
Chưởng quầy trơ mắt nhìn người phụ nữ vội vàng chạy vào y quán đối diện, chẳng lẽ..
Ngay lúc này, mấy người đang chọn đồ trong cửa hàng may cũng vội vàng rời đi, sợ không khí có thể lây bệnh
"Công tử đúng là thần y hạ phàm, liếc mắt một cái là có thể biết bà kia mắc bệnh gì
Chưởng quầy tiến lên nịnh nọt
Sở Thần ngơ ngác, chẳng lẽ lão bản cùng bà kia có một chân, sao lại chắc chắn như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh ta cười ha ha nói: "Chưởng quầy, ta thấy ấn đường ngươi có màu đen, bước chân phù phiếm, thường ngày chắc cũng không ít lui tới thanh lâu nhỉ, nên chú ý chút
Chưởng quầy nghe xong lời Sở Thần thì càng tin Sở Thần là thần y ẩn dật
Thời gian gần đây, ông ta đều cảm thấy lực bất tòng tâm, bình thường còn có thể gắng gượng được nửa nén hương
Nhưng mấy ngày nay thì đã hoàn toàn không chống đỡ nổi
"Thần y, nhất định phải cứu ta
Chưởng quầy đột nhiên chạy đến bên cạnh Sở Thần, quỳ rầm xuống
Hành động này làm Sở Thần hoảng sợ
Thật ra Sở Thần biết gì về y thuật chứ, phụ nữ phát ra mùi nồng nặc, chắc chắn có bệnh phụ khoa
Còn gã mập bụng phệ này, đi đứng đều như say, mười người thì chín người bị yếu sinh lý
"Ấy, chưởng quầy không cần như vậy, bệnh này của ngươi, trong y học gọi là bị cửa chen dịch đó
"Vấn đề không lớn, đợi ta về núi, luyện chế linh đan, đảm bảo thuốc đến bệnh trừ
Sở Thần cười híp mắt nói
Đùa thôi, siêu thị không gian của mình có mấy tiệm thuốc lớn, bên trong mấy thứ đồ bảo dưỡng sức khỏe đầy ra đó
"Thần y, những đồ hôm nay người lấy, ta không tính tiền, mong thần y ban cho ta linh đan
Lão bản phấn khích nói
Ôi mẹ ơi, đây là ham muốn cái kia đến phát nghiện rồi à, đến cả tiền quần áo cũng không cần
Được rồi, lời rồi..
"Nếu ngươi đã nói vậy thì lần sau ta đến thành, sẽ luyện chế cho ngươi một ít, chuyên trị bệnh khó chữa 'tới cửa chen dịch' của ngươi
Nói xong không quay đầu lại, leo lên xe la rồi hướng cửa thành mà đi
Không ai biết, phía sau xe la, có mấy gã lực lưỡng cũng lén lút đi theo
Ra khỏi thành, Sở Đại Tráng kinh ngạc hỏi Sở Thần: "Đại chất tử, vị râu bạc thần tiên dạy y thuật cho con, còn dạy cái gì nữa
Xem ra thật là miệng lưỡi đáng sợ, nói nhiều quá thành thật
Anh ta ậm ừ vài tiếng đáp cho qua chuyện, quay đầu sang chỗ khác, lỡ để nhị thúc hỏi nữa thì lòi hết
Nhưng vừa quay đầu lại đã thấy mấy bóng người lén la lén lút chậm rãi theo sau xe la
Sở Thần lập tức cảnh giác
"Là ai đây
Tiệm cầm đồ, bà phụ, hay là lão bản vải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Thần thầm nghĩ
Đến lúc phiền phức rồi đây, nhị thúc tuy là người trong quân ngũ nhưng lại bị thương ở chân, không còn sức chiến đấu bao nhiêu
Mà thân thể này của mình lại càng không dùng được
Những người này có khả năng cao là người của tiệm cầm đồ, nhằm vào tiền bạc mà đến, xem ra tên chưởng quầy kia vẫn không tin mình
Sở Thần trong đầu vẫn nghĩ cách đối phó, đột nhiên một ý tưởng lóe lên
"Nhị thúc, dừng xe, con muốn đi vệ sinh
Sở Thần gọi Sở Đại Tráng đang ngồi phía trước
"Cái thằng lười biếng này, có tý nước tiểu cũng đi nhiều, có gì mà đòi đi
Sở Đại Tráng dừng xe, lẩm bẩm nói
Sở Thần mặc kệ anh ta nói gì, chạy một mạch đến khu rừng nhỏ
Thấy xung quanh không có ai, liền biến vào không gian
Đi thẳng đến trước cửa cơ cấu kia
"Tuyệt đối đừng làm lão tử thất vọng đó
Sở Thần nói rồi bước vào cánh cửa lớn mà kiếp trước anh chưa từng đến
Tìm thấy một gian cửa ghi kho dụng cụ, phát hiện cửa vừa đẩy nhẹ là mở ra
Chẳng lẽ lúc xuyên không, có người đã mở cửa sẵn
Sau nhiều lần thí nghiệm, ở khoảnh khắc anh xuyên không, hình như vật phẩm ở không gian này đều ở trạng thái bất động
Sở Thần dễ như trở bàn tay bước vào, vừa mừng vừa lo nhìn trang thiết bị hiện đại bên trong
Không biết nên chọn loại nào, trang bị tự động thì quá kinh thế hãi tục, nếu bị người có tâm thấy được, sẽ gây ra rất nhiều rắc rối
Suy nghĩ một hồi lâu, Sở Thần lấy ra một cây chủy thủ và một cái côn điện
Để cho an toàn, còn giấu trong người một khẩu súng lục, lúc này mới đi ra khỏi không gian
Sau đó, anh chậm rãi leo lên xe la
Theo xe la chậm rãi di chuyển, mấy người đi phía sau kia cũng chậm rãi đuổi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.