Mang Theo Siêu Cấp Thương Trường Đi Dạo Cổ Đại

Chương 87: Chu Hằng kết bái biệt thự bên trong




Chương 87: Chu Hằng kết nghĩa huynh đệ trong biệt thự
"Nghe Hằng Nhi nói, chỗ ngươi có rất nhiều đồ vật thần kỳ, thế nào, không cho thúc thúc ta xem chút à
Chu Thế Huân đánh giá biệt thự một lượt rồi nói với Sở Thần
Sở Thần rất muốn như vậy, liền dẫn theo Chu Thế Huân và đoàn người, đi tham quan bên trong biệt thự
"Không ngờ a, tiểu tử ngươi lại có thể mượn dùng năng lượng mặt trời, đây chắc là tiên pháp rồi
Nhìn thấy đèn LED chỉ cần nhấn vào là phát ra ánh sáng chói mắt, Chu Thế Huân kinh ngạc nói
"Ha ha, thực ra chúng ta sống trên thế giới này, chẳng phải đều đang mượn dùng năng lượng của mặt trời sao
"Ồ, lời này có ý gì
Sở Thần cười cười, dẫn đoàn người ra bên ngoài, chỉ vào cây cối trong núi nói:
"Không có mặt trời, những cây cối, hoa màu này sẽ không thể lớn lên và tồn tại
"Không có mặt trời, nhân loại sẽ không thể nhìn thấy ánh sáng
"Không có mặt trời, cả thế giới này sẽ không còn tồn tại
Nghe Sở Thần giải thích, Chu Thế Huân và mọi người càng thêm nghi hoặc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chỉ nghe nói mặt trời sẽ làm cây cối bị cháy nắng, thực vật dựa vào đất và nước, chuyện này có liên quan gì tới mặt trời gay gắt chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xong, mẹ nó lại có một người cái gì cũng hiếu kỳ
Vấn đề là không dễ giải thích a, lần này làm khó Sở Thần gà mờ rồi
Suy nghĩ một hồi, hắn mới nói với Chu Thế Huân:
"Chu thúc, có phải ngài có một loại cảm giác là khi vào núi lớn, thì hít thở cũng thấy ngọt hơn một chút, còn khi vào Thanh Vân Thành thì lại thấy khó thở không
Chu Thế Huân và mọi người suy nghĩ một lát, không khỏi đều gật đầu
Thực vật mang lại cho người ta cảm giác tự nhiên tươi mát, nếu không thì ông đây làm vườn hoàng gia để làm gì
"Mong Sở công tử giải thích thắc mắc cho
Lúc này Chu Thế Huân cũng như một học sinh tiểu học, khát khao nhìn tiểu tử trước mặt
"Ờm, thực ra rất đơn giản, cũng là vì dưới ánh mặt trời, cây cối mới có thể hô hấp
"Mà hô hấp của chúng, ngược lại với con người chúng ta, đó là hút vào khí thải, nhả ra linh khí trong lành của đất trời
Ở Đại Hạ triều này, ai biết đến sự quang hợp, dưỡng khí các loại chứ
Đến Sở Thần cũng chỉ có thể giải thích nửa khoa học nửa huyền học
"Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy
"Ha ha ha, thảo nào Sở công tử tiền bạc đầy mình, vẫn nguyện ý trở lại Mã Sơn thôn yên tĩnh này sinh sống
Nói xong, Chu Thế Huân tán thưởng nhìn Sở Thần, đá vào mông Chu Hằng một cái
Chu Hằng quay đầu lại nghi hoặc nhìn Chu Thế Huân: "Phụ thân, sao lại đá con
"Sao lại đá con, có một người thầy giỏi như thế ở trước mắt mà con lại đòi về Kinh Đô ăn tết, thật làm ta thất vọng
Chu Hằng: Mẹ nó ta cũng không muốn về, chẳng phải là do ông một đạo thánh chỉ ép con về sao
Lúc này Chu Thế Huân thực sự có cảm giác vui mừng khi gả con gái
Bất kể là những thứ nhìn thấy trong biệt thự, hay là những đạo lý vừa rồi Sở Thần nói
Lão cáo già hắn chỉ cần liếc mắt là đã nhìn ra Sở Thần trước mắt tuyệt không phải người phàm, nếu con trai mình theo học vài năm
Vậy thì đợi sau này ông trăm tuổi quy tiên, Đại Hạ này vẫn là thiên hạ của Chu gia
Liền quay đầu nói với Sở Thần: "Ta thấy khuyển tử tuổi tác xấp xỉ ngươi, không bằng hai đứa kết nghĩa làm anh em khác họ, chẳng phải rất đẹp sao
Mẹ nó, lão già này cùng con trai nghĩ giống nhau, có điều có cây đại thụ này, chỉ cần Đại Hạ không sụp đổ
Như vậy mình không cần phải sợ kẻ cầm quyền gây khó dễ nữa
Liền cũng gật đầu: "Năm trước Chu huynh đã có ý định này rồi, không ngờ việc bận quá nhiều, mà quên mất
"Chỉ cần Chu huynh đồng ý thì tại hạ không có ý kiến gì
"Tốt, đã vậy, làm sớm không bằng làm ngay, mời gọi người lớn tuổi ra đây, cùng ta chứng kiến
Chu Thế Huân nói xong liền muốn Sở Thần gọi cha mẹ tới, cử hành nghi lễ kết bái
"Chu thúc, tại hạ không cha không mẹ, điều này có thể khiến tiểu tử khó xử
Cha mẹ đều mất, như vậy hóa ra lại tốt, chỉ cần mình đối xử tốt với hắn một chút, thì người này còn có thể thoát khỏi lòng bàn tay của mình sao
Liền nhanh chóng nói: "Không sao, trưởng bối bên họ hàng cũng được
Nhìn Chu Thế Huân nóng lòng chờ đợi, Sở Thần có một loại cảm giác mình bị bán mất rồi
Có điều hắn biết Chu Thế Huân mưu đồ gì, chẳng phải là muốn học những điều thần kỳ từ mình sao
Mà bản thân mình, chẳng phải cũng đang muốn ảnh hưởng đến quyền lực của ông ta sao
Liền mau chóng sai người mời Sở Đại Tráng lại đây
"Chu thúc, đây là nhị thúc ta, ở thế giới này, là người thân thiết nhất với ta
Sở Đại Tráng còn chưa hiểu chuyện gì, đã bị kéo lại đây
Nhưng khi liếc nhìn Chu Thế Huân, bỗng dưng ông cảm thấy muốn quỳ xuống
Khí chất của người này thực sự quá mạnh mẽ, nhất định là người đã ở vị trí cao lâu năm mới có
Nghe nói Sở oa tử muốn kết nghĩa với Chu công tử này,
Cái cau mày của ông lập tức giãn ra
Ông biết Chu Hằng, không chỉ là khách hàng duy nhất của xưởng, mà từ những người tùy tùng của hắn có thể thấy được, người này nhất định không giàu sang thì cũng cao quý
Sở oa tử có cơ duyên này, thì lão Sở gia muốn phất lên rồi
Liền mau chóng gật đầu đồng ý
Chỉ chốc lát sau, trong nhà chính biệt thự
Sở Đại Tráng cùng Chu Thế Huân ngồi ở vị trí cao nhất, chứng kiến Sở Thần cùng Chu Hằng hai người làm lễ kết bái
Chu Thế Tài lén lút liếc nhìn bạch diện thư sinh không cần, nhỏ giọng nói: "Ngụy công công, chúng ta được chứng kiến một chuyện vui rồi
"Chúc mừng Vương gia, người này có cao thủ cửu phẩm hộ vệ, lại còn thần kỳ như vậy, lần này quyết định của bệ hạ, nhất định có thể giúp Chu gia này giang sơn, vạn năm Vĩnh Bảo
Lời nịnh bợ này có thể nói là khiến Chu Thế Tài vô cùng thoải mái
Sau khi lễ thành, Chu Hằng đứng lên đối với Sở Thần nói: "Nhị đệ, ngươi và ta đã kết nghĩa huynh đệ, từ nay về sau, xin nhị đệ chỉ giáo nhiều hơn
Nhị đệ, mẹ nó ngươi mới là nhị đệ, cả nhà ngươi đều là nhị đệ
Với danh xưng này, Sở Thần thật sự dở khóc dở cười, liền mau chóng nói: "Ca, nhị đệ nghe xa lạ quá, sau này cứ gọi thẳng tên ta, Sở Thần hoặc là Sở oa tử, như vậy thân thiết hơn
Chu Hằng đâu biết được suy nghĩ của Sở Thần, nghĩ một lát cũng cảm thấy có đạo lý
Liền vội vàng nói: "Nhị đệ nói phải, vậy sau này vi huynh sẽ gọi ngươi Sở oa tử
"Ha ha ha, Sở oa tử, cái tên này thân thiết, sau này mọi người cứ gọi cậu ấy là Sở oa tử
Chu Thế Huân lớn tiếng nói với Chu Thế Tài và những người khác
Không ngờ có một giọng nói lạnh lùng truyền đến: "Sở oa tử, chỉ là tên ngốc mà thôi..
Người nói là Trần Thanh Huyền đang đứng một bên xem kịch, ném cho Sở Thần một ánh mắt khiêu khích
"Mẹ mày, nghiện rượu
Sở Thần bật thốt lên mắng Trần Thanh Huyền một câu
"Thôi thôi, Sở oa tử, không được nói năng lỗ mãng với đạo trưởng
Thấy Sở Thần mắng Trần Thanh Huyền một câu, Chu Thế Huân vội vàng lên tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Các ngươi quen nhau à
Lần này đến lượt Sở Thần kinh ngạc
"Ha ha, danh tiếng của Trần đạo trưởng lừng lẫy, trong giang hồ này có mấy ai không biết, Sở oa tử, con thật có phúc mới có thể quen được đạo trưởng
"Trần đạo trưởng, xin hỏi thăm lệnh sư, ta Chu Thế Huân lúc nào rảnh nhất định sẽ đến bái phỏng
Trần Thanh Huyền không nói gì, chắp tay với Chu Thế Huân, vèo một tiếng đã lên trên nóc lầu
Lúc này Sở Thần mới quay đầu nhìn mọi người, mẹ nó, hóa ra kẻ ngốc lại là mình
Có điều trong lòng cũng vui vẻ khôn xiết, mẹ nó đây đúng là nhặt được bảo bối rồi
Ngay cả người hoàng gia còn khen ngợi tài năng, thì chắc chắn là cao thủ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.