Sắc mặt Hạ Kỳ từ đầu đến cuối đều âm trầm, Trương Vân Thanh cũng không dám hỏi nhiều
Một hồi lâu sau, Hạ Kỳ mới thở dài một tiếng, rồi dặn dò Trương Vân Thanh vài việc về chăm sóc Xu Ngọc Thảo, chú ý các hạng mục, cùng với việc lấy thảo mập và nước
Thảo mập muốn đến Linh Thú Viên nhận, còn nước thì lấy ở Linh Tuyền Viên, trong nước của Linh Tuyền Viên ngoài linh tuyền thủy còn có nước được linh lực nguyên tố tẩm bổ lâu dài, so với nước thường vẫn mạnh hơn nhiều
Sau khi mọi việc được bàn giao xong, Hạ Kỳ vẫy tay, "Trời cũng không còn sớm, ngươi một phàm nhân vẫn chưa Tích cốc, chắc cũng đói bụng rồi, đi thôi, ta dẫn ngươi đến nhà ăn một vòng
"Đa tạ Hạ hầu trưởng
Trương Vân Thanh xoa xoa bụng hơi đói, đi theo sau
Sau khi cùng Hạ Kỳ đi nhà ăn ăn cơm, Trương Vân Thanh liền trở về phòng thu dọn đồ đạc
Nàng kiểm kê sửa sang lại những đồ vật được cấp phát
Một bộ chăn đệm, hai bộ y phục làm vườn, một thẻ lệnh bài thực tập, một cuốn sổ tay dày về bảo dưỡng linh thực
Nàng tiện tay mở cuốn sổ tay ra, phát hiện bên trong ghi chép rất nhiều tư liệu giới thiệu về linh thực và linh dược cùng phương pháp bảo dưỡng, hết sức chi tiết
Sau khi trải chăn đệm lên giường trúc xong, nàng lại tò mò cầm hai bộ y phục kia lên xem, áo là một chiếc áo ngắn màu trắng tinh, ống tay hẹp, quần là chiếc váy dài màu trắng rộng thùng thình, còn có một chiếc thắt lưng màu hồng nhạt rộng năm ngón tay, bên ngoài khoác một chiếc áo dệt kim hở cổ màu hồng nhạt, ống tay hẹp dài đến đầu gối, trên ngực thêu hoa văn tường vân, chắc là dấu hiệu của Thần Tiêu Tông, ngoài ra còn có một đôi giày vải đế bằng mũi tròn màu hồng nhạt
Trương Vân Thanh mở giao diện, trực tiếp hủy trang bị chiếc áo choàng và áo khoác đang mặc trên người trong ô thời trang của trang tin tức cá nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi 'thời trang' bị hủy, y phục trên người nàng lập tức biến thành trang bị cấp một, từ đầu đến chân là một thân vải thô bố lanh không phân giới tính
Mà trong túi đồ ngay lập tức có thêm một vật phẩm: Một bộ quần áo không rõ tên, có thể tiêu hủy
Sau đó nàng lại mặc y phục của ngoại viện vào
Y phục này rất thần kỳ, vừa mặc vào có hơi rộng thùng thình, nhưng chỉ lát sau liền tự động co lại, rất vừa với thân hình của nàng
Nàng mở giao diện trò chơi ra, phát hiện y phục này cũng hiển thị ở ô thời trang
Xem ra, y phục này tuy tốt nhưng chỉ được xem như y phục thời trang thay đổi diện mạo bên ngoài, chứ không cho nàng thêm thuộc tính như trang bị sản xuất trong game
Bóng đêm dần buông xuống, trong phòng nàng không có cả đèn dầu, chỉ có thể nhờ ánh trăng rồi leo lên giường
Nào ngờ vừa nằm xuống, nàng đã nghe thấy tiếng giường trúc cót két phát ra từ vách tường, lúc đầu tiếng động rất chậm và nhẹ nhàng, còn khá dễ chịu nhưng sau đó thanh âm càng ngày càng chói tai, không dứt, không có ý định dừng lại, làm ồn đến nỗi Trương Vân Thanh thấy hơi khó chịu
Trong căn phòng không ánh đèn này, thanh âm kia thậm chí còn lộ ra vẻ quái dị, khiến đầu óc nàng không khỏi hiện lên những hình ảnh trong phim kinh dị
Nàng ngồi dậy trên giường rồi vặn người, "Cái giường này cũng không kêu to mà, sao lại phát ra tiếng động này được nhỉ
Nàng áp tai vào vách tường gỗ nghe ngóng một lúc, tiếng động thật sự hơi chói tai, thế là gõ nhẹ lên tường hai cái
"Cộc cộc..
Nàng gõ cũng không mạnh, nhưng đối diện như là bị kinh sợ mà giật mình, âm thanh đột nhiên im bặt
Không khí trong nháy mắt trở nên tĩnh lặng
Trương Vân Thanh nhíu mày rồi an tâm nằm xuống ngủ
Một hồi lâu sau, khi nàng sắp ngủ được thì bỗng nghe thấy tiếng vật gì đó dịch chuyển phát ra từ vách bên cạnh, có chút giống tiếng giường, lại có chút giống tiếng vật nặng, âm thanh càng lúc càng xa, như thể từ đối diện nàng dời đến bên kia gian phòng
Chắc là do ngủ sớm nên đến sáng ngày thứ hai khi trời vừa hửng sáng, Trương Vân Thanh đã tỉnh, mở mắt ra thấy cảnh vật có chút xa lạ, nàng vẫn còn hơi tiếc nuối
Nàng ghé mắt nhìn xuống dưới thấy vài bóng người thưa thớt rồi mở cửa đi ra ngoài
Đến nhà ăn ăn điểm tâm trước, chắc là do nhiều tu sĩ đều Tích cốc nên người cũng không đông
"Một phần cháo trắng, một phần cà rốt, thêm một quả trứng gà và hai cái bánh bao
Nàng cầm khay gỗ nói
Trong bếp có một mỹ nhân rất xinh đẹp, còn đẹp hơn những nữ tu nàng thấy dọc đường, nàng ta khẽ vung tay lên, những thức ăn này lần lượt rơi xuống bàn ăn của nàng
"Oa ⊙∀⊙
Tỷ tỷ ngươi thật lợi hại a
Trương Vân Thanh khen từ tận đáy lòng
Biểu cảm kiểu: hâm mộ.jpg
Mỹ nhân kia ngẩn ra, quay đầu cười, "Ôi
Là phàm nhân sao
Thật hiếm lạ, cơm có ăn đủ không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đủ rồi đủ rồi
Đa tạ tỷ tỷ
Người phụ nữ nhìn theo bóng lưng Trương Vân Thanh cười một hồi lâu, một người đàn ông trung niên ngáp dài đi ngang qua, không khỏi cảm thán, "Hoa Nương, hôm nay tâm tình ngươi không tệ nha, cười vui vẻ như vậy sao
Người phụ nữ bĩu môi về phía Trương Vân Thanh, "Ha, cô bé phàm nhân mười hai mười ba tuổi, gọi ta là tỷ tỷ, xem ra mấy trăm năm ta bảo dưỡng cũng không tệ lắm, sáng mai phải đi Tư Nhan Các mua lọ cao cấp Hoán Nhan Đan mới được
Người đàn ông líu lưỡi, "Hoa Nương ngươi không nói tiếng nào mà lại tích góp nhiều linh thạch thế cơ à
Ta thấy có tiền này chi bằng mua chút đồ tu luyện cho thật, mua cái Hoán Nhan Đan làm gì cho phí tiền..
Nói đến đây giọng của người đàn ông nhỏ dần, liếc trộm Hoa Nương hai mắt rồi liền bịt miệng chạy trối chết
Ăn xong điểm tâm, những tia nắng ban mai đầu tiên xuyên qua kẽ lá chiếu xuống thềm đá trên con đường nhỏ, lốm đốm, Trương Vân Thanh đi theo trí nhớ tìm đến khu ruộng linh điền
Chắc là do cả đêm không có người ở, lúc này trên đám Xu Ngọc Thảo đang có vài con sẻ mổ ăn rất vui vẻ
"Tránh ra
Tránh ra
Nàng vội vàng nhảy lên xua tay đuổi chúng
"Thu thu thu
Chim sẻ kinh hãi kêu rồi bay mất
Bên cạnh ruộng linh điền còn đặt một phần nước suối và thảo mập của người trước còn sót lại, Trương Vân Thanh dựa theo lời Hạ Kỳ dặn hôm qua mà bón mập và tưới nước
Nàng lại đi kiểm tra một vòng bên trong ruộng linh điền, sau khi xác nhận không có vấn đề gì thì nàng đi đến dưới túp lều bên cạnh, nằm xuống ghế mây, thoải mái nheo mắt
Sau đó nàng lại mở giao diện game rồi suy nghĩ một lát
Trước mắt có một vấn đề rất lớn, nàng cần giết quái hoặc là làm nhiệm vụ thì mới có thể kiếm được kinh nghiệm, tăng cấp bậc
Mà nàng không có bản đồ trò chơi, cũng không có khung nhiệm vụ, tương đương với việc không có tài nguyên thăng cấp
Không biết việc đánh chết sinh vật bản địa ở thế giới này có được gì không
"Cục ta cục tác
Một con gà mái từ xa vỗ cánh nhảy vào trong linh điền Xu Ngọc Thảo
Trương Vân Thanh nhíu mày, gối đầu lại, vừa hay thử xem kỹ năng của nàng có hiệu quả với sinh vật bản địa không
Nàng từ trong bao lấy ra mộc trượng cấp 1 bình thường, dùng chiêu công kích thường với gà mẹ
Tấn công thường: Gây [ công kích bản thân ] sát thương lên một mục tiêu
Lập tức thấy con gà mẹ như bị kích thích mà giật mạnh hai cánh
Phía trên đầu con gà mẹ lập tức xuất hiện một thanh máu đã mất đi một phần ba
Đồng thời bên cạnh âm thầm xuất hiện một dãy chữ đỏ: -3 Tốt quá nhỉ, đúng là có hiệu quả thật
Sau khi bị tấn công thì thanh máu mới xuất hiện, xem ra những người hoặc động vật này đối với mình mà nói đều là phe trung lập
Nàng lại dùng đòn tấn công thường hai lần liên tiếp, gà mẹ như bị trúng tà liền đổ vật xuống đất
Như kiểu chết đột ngột, trên người không hề có vết thương
Nàng ngẩng đầu nhìn điểm kinh nghiệm của mình: 5/100
Giết một con gà không có cấp bậc, nhận thêm năm điểm kinh nghiệm, còn thiếu 95 điểm nữa để lên cấp 2
Cái này cũng coi như là khá đấy
Nàng hăng hái đứng dậy từ ghế mây, dò xét một vòng khu ruộng nhỏ này, xem có con nào còn sót lại không
Trong ruộng linh điền có vài tiếng côn trùng kêu nhỏ, trong tay nàng cầm cây mộc trượng cấp 1 bình thường tìm kiếm khắp nơi
Đột nhiên, ánh mắt nàng dừng lại
Mắt nàng trừng lớn như mắt gà chọi
Nàng chạm mặt con rắn cách mình không đến mười phân
Một luồng khí lạnh từ xương cụt xông thẳng lên gáy..
"Xì
"A
Con rắn kia không có chút võ đức nào, há mồm cắn thẳng vào mặt nàng
Trương Vân Thanh ngã nhào xuống đất, hai tay ôm đầu, chỉ nghe bên tai liên tục phát ra tiếng xì xì, nhưng trên người lại không có chỗ nào đau, không khỏi mở mắt ra
Rồi nhìn sang bên cạnh dòng chữ đỏ đang từ từ nổi lên rồi biến mất:
-0 -0 -0..
Nàng ngẩn người một chút rồi bật cười, một tay tóm lấy con rắn nhỏ vẫn đang cố gắng phá phòng ngự của nàng...